41 Tạ Xuân Hồng ngả đầu ra gối liền ngủ say, nằm trên giường không nhúc nhích. Nhưng đó là một giất ngủ không yên ổn, rõ ràng là đầu đau muốn nứt ra, toàn thân mệt mỏi, lại cố tình không thể ngủ yên.
42 Tạ Xuân Hồng ngả đầu ra gối liền ngủ say, nằm trên giường không nhúc nhích. Nhưng đó là một giất ngủ không yên ổn, rõ ràng là đầu đau muốn nứt ra, toàn thân mệt mỏi, lại cố tình không thể ngủ yên.
43 Dịch Hồi như muốn chứng minh điều gì đó, quấn lấy Xuân Hồng một lần lại một lần nữa, đợi đến khi lấy lại được hơi thở bình thường thì Tạ Xuân Hồng đã mệt mỏi đến nỗi không thể đứng lên được, nên cho dù Dịch Hồi vẫn ôm cô thật chặt cô vẫn không buông tay, cô cũng không còn sức lực để giãy giụa, không thể làm gì khác hơn là cứ như vậy đi vào giấc ngủ say.
44 Dịch Hồi như muốn chứng minh điều gì đó, quấn lấy Xuân Hồng một lần lại một lần nữa, đợi đến khi lấy lại được hơi thở bình thường thì Tạ Xuân Hồng đã mệt mỏi đến nỗi không thể đứng lên được, nên cho dù Dịch Hồi vẫn ôm cô thật chặt cô vẫn không buông tay, cô cũng không còn sức lực để giãy giụa, không thể làm gì khác hơn là cứ như vậy đi vào giấc ngủ say.
45 Dịch Hồi mời các chuyên gia tim mạch từ các nơi về lập thành một tổ đặc biệt, cùng nhau nghiên cứu bệnh tình của Tô Văn để tìm ra phương pháp điều trị tối ưu nhất.
46 Dịch Hồi mời các chuyên gia tim mạch từ các nơi về lập thành một tổ đặc biệt, cùng nhau nghiên cứu bệnh tình của Tô Văn để tìm ra phương pháp điều trị tối ưu nhất.
47 Mãi đến hơn bảy giờ tối, đèn trên phòng phẫu thuật mới vụt tắt.
Toàn thân Đường Sơ cứng đờ tại chỗ, mãi không bước lên được, Xuân Hồng và Dịch Hồi vội vàng tiến lên, đi đầu tiên trong đoàn bác sĩ chính là Hà Giai Hỉ.
48 Mãi đến hơn bảy giờ tối, đèn trên phòng phẫu thuật mới vụt tắt.
Toàn thân Đường Sơ cứng đờ tại chỗ, mãi không bước lên được, Xuân Hồng và Dịch Hồi vội vàng tiến lên, đi đầu tiên trong đoàn bác sĩ chính là Hà Giai Hỉ.
49 Không biết có phải là ảo giác hay không, kể từ khi Đường Sơ và Tô Văn rời đi, Tạ Xuân Hồng có một loại cảm giác, giống như Dịch Hồi thường dùng ánh mắt tràn đầy dò xét chằm chú nhìn cô, nhưng mỗi khi cô quay đầu lại, Dịch Hồi lại khôi phục dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
50 Không biết có phải là ảo giác hay không, kể từ khi Đường Sơ và Tô Văn rời đi, Tạ Xuân Hồng có một loại cảm giác, giống như Dịch Hồi thường dùng ánh mắt tràn đầy dò xét chằm chú nhìn cô, nhưng mỗi khi cô quay đầu lại, Dịch Hồi lại khôi phục dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
51 Sắc mặt Lộ Viễn xuất hiện một tia thương tâm thoáng qua rất nhanh, trầm mặc hồi lâu mới hỏi: “Mẹ cô … Nhiều năm như vậy nhất định là không dễ dàng gì.
52 Sắc mặt Lộ Viễn xuất hiện một tia thương tâm thoáng qua rất nhanh, trầm mặc hồi lâu mới hỏi: “Mẹ cô … Nhiều năm như vậy nhất định là không dễ dàng gì.
53 Lộ Viễn không xuất hiện thêm lần nào nữa, Lý Lily tự giáng một cấp chuyển từ nơi khác đến thành phố N, đang sắp xếp chỗ ở, Phương Tình nghe được tin này lập tức gọi điện thoại báo cho Tạ Xuân Hồng.
54 Lộ Viễn không xuất hiện thêm lần nào nữa, Lý Lily tự giáng một cấp chuyển từ nơi khác đến thành phố N, đang sắp xếp chỗ ở, Phương Tình nghe được tin này lập tức gọi điện thoại báo cho Tạ Xuân Hồng.
55 Đột nhiên nhớ tới khi đi còn không nói với Dịch Hồi, sợ anh về nhà không thấy cô lại phát điên lên, vội vàng lấy điện thoại ra, quả đúng như vậy, trên điện thoại thể hiện đến mười mấy cuộc gọi nhỡ đền là của anh gọi tới.
56 Đột nhiên nhớ tới khi đi còn không nói với Dịch Hồi, sợ anh về nhà không thấy cô lại phát điên lên, vội vàng lấy điện thoại ra, quả đúng như vậy, trên điện thoại thể hiện đến mười mấy cuộc gọi nhỡ đền là của anh gọi tới.
57 Dịch Hồi thấy Xuân Hồng trước tiên, ngay lúc này khi cô ấy xuất hiện, làm cho anh không biết dùng tâm trạng nào cho đúng, tất cả các cảm xúc đang xáo trộn, tức giận, ghen tuông, mừng rỡ, bi ai … Đều đang kết chặt lấy nhau.
58 Dịch Hồi thấy Xuân Hồng trước tiên, ngay lúc này khi cô ấy xuất hiện, làm cho anh không biết dùng tâm trạng nào cho đúng, tất cả các cảm xúc đang xáo trộn, tức giận, ghen tuông, mừng rỡ, bi ai … Đều đang kết chặt lấy nhau.
59 Khí trời càng ngày càng nóng, bất thình lình toàn bộ mùi vị của mùa hè bao phủ cả bốn phương, ánh mặt trời hào phóng nướng cả một vùng đất, làm cho loại người nóng cũng sợ lạnh cũng sợ như Tạ Xuân Hồng khốn khổ không thể tả.
60 Khí trời càng ngày càng nóng, bất thình lình toàn bộ mùi vị của mùa hè bao phủ cả bốn phương, ánh mặt trời hào phóng nướng cả một vùng đất, làm cho loại người nóng cũng sợ lạnh cũng sợ như Tạ Xuân Hồng khốn khổ không thể tả.