41 Đêm nay trăng khuyết, ánh trăng xuyên qua từng kẽ lá rọi lên màu xanh nhợt nhạt. Bốn phía ngói đỏ tường xanh, hoa Đoàn Tụ đang lay động theo gió bên góc tường mang theo mùi hương thoang thoảng.
42 Trăng thanh gió mát, đáng tiếc cho những cảm xúc đang dâng trào của ta. Cho dù ta không xinh đẹp đến mức hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, nhưng ta có tấm lòng rộng lớn, vui buồn cùng thiên hạ.
43 Mê mang một lúc lâu, khi tỉnh lại trăng đã lên cao ngoài cửa sổ, chắc cũng đã khuya. Lâm Hoa cảm thấy cả người nhẹ nhàng khoan khoái, giơ tay sờ đầu, đóa hoa hồng kia đã không thấy tung tích.
44 Trả thù, tuyệt đối là trả thù. Giờ phút này tư thế Lâm Hoa cực kỳ bất nhã nằm dưới chân mỹ nam, thật khiến người ta bi phẫn không dứt. Không phải chỉ là phun nước miếng thôi sao.
45 Vượt qua tầng sương mù dày đặc, Lâm Hoa bị cảnh tượng xuất hiện trước mắt làm khiếp sợ, không thể tin nổi vào mắt mình, buồn bực tích tụ trong lồng ngực liền trở thành hư không.
46 Một đêm không mộng mị. Ngày thứ hai, ánh mặt ban mai xuyên xuyên qua những khe nhỏ giữa các tấm gỗ, chiếu thẳng lên mặt Lâm Hoa, đánh thức con sâu ngủ của nàng.
47 Trời cao trong xanh, mặt trời vừa đứng bóng. Gió nhẹ lướt qua cơ thể trần truồng của Lâm Hoa, thật mát mẻ thoải mái. Thời tiết này, nếu trước mặt không có mỹ nữ trần truồng nhìn chằm chằm, Lâm Hoa cũng không ngại nằm khỏa thân phơi nắng trên mây.
48 Mỗi ngày trôi qua ở Phượng Thần cung coi như nhàn nhã hài lòng. Nếu như không có đóa mây đen thỉnh thoảng cáu gắt, đuổi theo đánh nàng đen thui, hoặc không có Bạch Miểu xuất quỷ nhập thần, gặp mặt liền xé áo nàng và không có Phượng Thần không nói hai lời, mỗi ngày ba lượt cạy miệng nàng nhét Chu Quả vào.
49 Trên cây cổ thụ, Phượng Thần cung bốn mùa như mùa xuân, mặt trăng rồi lại mặt trời, một năm, hai năm. . . . . . Thời gian ở đây dường như mất đi ý nghĩa, mở mắt nhắm mắt, chỉ thấy mây trắng xa xa, gió mát lưu chuyển.
50 "Đây là cái gì?"" Khóa Kỳ Lân. ""Không phải vòng tương tư sao?"Bạch Miểu xem thường liếc mắt một cái, nhìn Lâm Hoa biến sắc, cười nhạo nói: "Đồ chơi này Phượng Thần đeo trên cổ Hỏa Kỳ Lân để hạn chế thần lực của hắn.
51 Không đau đớn như dự liệu, Lâm Hoa đã bị ôm vào ngực, người nọ siết chặt lấy nàng, run giọng nói: "Cùng trang lứa lận đận gặp nhau, cần gì phải là quen biết, người anh em, ngươi cực khổ rồi.
52 Phượng Thần cung lấy màu đỏ làm chủ đạo, trang nghiêm và quỷ dị vô cùng. Nền gạch đen, vách tường đỏ, trên đỉnh là một bức tranh Phượng Hoàng niết bàn, Phượng Hoàng đen giãy giụa trong ngọn lửa đỏ rực, phượng vũ (điệu múa phượng hoàng) phiêu linh trong lửa, trong mỗi bức ngọn lửa càng bốc cao hơn, càng xinh đẹp rực rỡ.
53 Từng lớp sương mù đen bao vây Lâm Hoa, nhiệt độ nóng kinh người theo sương mù cuồn cuộn đánh tới nàng Thật là khổ sở, thân thể dường như muốn bốc cháy.
54 Nàng đã chết sao?Bóng tối, không ánh sáng, không âm thanh, thế giới này chỉ còn một mình nàng, tịch mịch, sợ hãi như hình với bóng. Nàng liều mạng giãy giụa, lại bị một lực kéo vô hình, thân thể như muốn xé rách.
55 Trời cao trong xanh, vạn dặm không một bóng mây,Gió buổi sáng mang theo khí lạnh, phất qua biển cây, tạo nên từng tầng sóng. Ngày xuân nắng ấm rơi xuống Phượng Thần cung, tản ra ánh sáng đẹp mắt.
56 Tiên vụ phiêu miểu, lộ ra trăm dặm hồng anh, cánh hoa tung bay, tường đỏ ngói xanh, tiểu tạ lầu các, rường cột chạm trổ xa hoa. Đây chính là chỗ ở của Thần Đế, Thiên cung.
57 Sau khi nhà tranh bị phá hủy, Lâm Hoa hưng phấn nghĩ thầm rốt cuộc đã có thể vào ở trong Phượng Thần cung trang nghiêm kia. Trời mới biết, nàng mơ ước cung điện kia đã lâu, ảo tưởng mình có thể vào ở trong phủ đệ Phượng Thần, thực tế nàng đã đạt được ước muốn, Phượng Thần đồng ý cho nàng ngủ trong Phượng Thần cung, ngoài ra còn vô cùng săn sóc phân cho nàng một gian rộng rãi.
58 Khi đó nguyên khí Thần giới tổn thương nặng, các chi thần tổn thất gần hết, oán hận của các bộ tộc đối với Thần Đế trước, lại them địch ý với nhi tử, sau đại chiến lòng người tan rã, Thần giới rung chuyển, Yêu Giới không biết biết được tin tức này từ đâu liền rục rịch ngóc đầu dậy.
59 Yêu Giới. Yêu Hoàng dựa trên giường, tay vuốt ly rượu Thanh Ngọc, khuôn mặt tuấn mỹ không nhìn ra tâm tình. Đoàn Tụ cúi đầu quỳ gối một bên, trên mặt xinh đẹp lộ vẻ khổ sở, trán lấm tấm mồ hôi lạnh.
60 Thần Đế và Phượng Thần như nước với lửa, đây là chuyện Thần giới ai ai cũng biết, nhưng ngoài mặt không ai dám nói. Vì vậy, Tịch Nguyệt đối với quan hệ bất hòa giữa hai người cũng không hiểu rõ.