61 Tịch Nguyệt dựa nghiêng trên ghế quý phi, ngón tay hồng sắc xẹt mặt cô gái đang quỳ, lưu lại một vết máu thật sâu. Máu tươi nháy mắt tràn ra, theo góc cạnh gương mặt rơi xuống chiếc cốc bạch ngọc bên dưới, chốc lát đã đầy gần nửa chén.
62 Tịch Nguyệt Đế Cơ chính thức ở lại Phượng Thần cung một năm. Để tránh Tịch Nguyệt Đế Cơ, Lâm Hoa liền đợi trong phòng suốt một năm. Thật khổ cho nàng phải chịu cảnh tỉch mịch, chỉ ở trong gian phòng nhỏ.
63 Bạch Miểu đau lòng nhìn Lâm Hoa nằm trên giường. Chưa bao giờ thấy nàng ấy suy yếu như vậy. Trong trí nhớ của nàng, nàng ấy vĩnh viễn là người có sức sống mãnh liệt, tinh lực vô tận, ai ngờ chỉ mới một năm không gặp, nàng ấy lại biến thành bộ dạng này.
64 Thiên địa sơ khai, đại hoang hỗn độn, trời đất chưa tách rời. Qua mấy trăm triệu năm, từ hỗn độn sinh ra Bàn Cổ đại thần, Bàn Cổ đại thần ngây ngốc bao năm tháng, cảm thấy không gian hỗn độn này hết sức đơn điệu, liền dùng búa trong tay, bề mặt hỗn độn liền có vết nứt.
65 Đứng trước cửa phòng, Bạch Miểu do dự, trong mắt thoáng qua vẻ không nỡ. Phải làm thế sao? Cảm giác âm lãnh trong lòng bàn tay xông vào thần trí nàng, trong tâm niệm niệm, việc đã đến nước này, nàng không thể do dự.
66 Ngươi đã từng thích một người chưa? Thần yêu hai giới giao chiến, Thần giới vẫn thảm bại, Phượng Thần như cũ lại dọn dẹp tàn cuộc. Trước khi đi, Phượng Thần giao phó: "Bạch Miểu, trông chừng Dao Hoa, đừng để nàng gây họa.
67 Không biết qua bao lâu, Lâm Hoa từ từ mở hai mắt, cảm giác đau đớn trên thân thể đều hoàn toàn biến mất, cả người vô cùng nhẹ nhàng như đang nằm trên mây.
68 Vân Cạn năm 103,600, Thần Đế suất binh chiếm Yêu Giới, Yêu Hoàng lãnh binh nghênh chiến, yêu binh dũng mãnh, thần binh địch không lại, tan tác bỏ chạy.
69 Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. (Ý là người có duyên thì dù có ở xa mấy cũng có cơ hội gặp nhau)Diện mạo thạch yêu ngăm đen, miễn cưỡng chỉ có thể nhìn ra chút hình dáng, thật sự rất khó nhận biết dung mạo, chỉ là âm thanh gọi hắn vô cùng nhiệt tình, Phong Thanh Dương chần chờ mở miệng:"Ngươi là người phương nào?"".
70
71 Phong Thanh Dương nằm bên giường, âm thanh dần dần nhỏ đi, rốt cuộc không còn hơi thở, lát sau, Già Nam khẽ đẩy ngón tay đem hắn đẩy ngã xuống đất. Nhìn xụi Phong Thanh Dương xụi lơ trên đất, trong mắt Già Nam thoáng qua ánh sáng, do dự một chút, liền mệt mỏi đứng dậy, lảo đảo tới bên Lâm Hoa.
72 Đả tự: Tác giả có lời muốn nói: thật sự thật xin lỗi mọi người cám ơn những thứ kia vẫn ủng hộ Tiểu Vũ bằng hữu, tháng tám Tiểu Vũ rất bận, đợi đến tháng chín, Tiểu Vũ chín nhất định cố gắng đem này văn kết thúc ~Già Nam cuối cùng cũng không từ chối, đem thần hồn nhét vào cơ thể.
73 Đả tự: Yêu Thần cung, Dao Hoa điện. Già Nam lạnh lùng nhìn hai người canh giữ ngoài điện, trầm giọng nói: "Thiên Kỳ, Bách Quái, ta lệnh các ngươi không được cách nàng 3 thước, tại sao tình hình bây giờ lại như thế này?"Vẻ mặt hai người kỳ quái, cả hai ngay lập tức quỳ xuống đất, nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, không phải thuộc hạ trái lệnh, nhưng thật sự không thể không canh giữ ở ngoài điện.
74 Vân Cạn năm 103 813 000, Thần Đế và Phượng Thần tới Phượng Thần cung mật đàm, Thần Đế vui mừng ra về, Phượng Thần tự mình tiễn Thần Đế về Thần giới, lời đồn bất hòa giữa hai người tự sụp đổ.
75 Bạch Tử Dạ dựa nghiêng trên giường, ánh mắt thâm trầm nhìn Phượng Hoàng niết bàn trên nóc Thần điện, Phượng Hoàng giãy giụa trong hỏa diễm, trong nháy mắt đã bị ngọn lửa cắn nuốt sạch sẽ.
76 Trăng tròn đỏ như máu treo lơ lửng trên bầu trời đêm xám trắng, từng tiếng thét ghê rợn lần lượt vang lên, âm thanh như quỷ khóc, thê lương vang vọng khắp đất trời.
77 Đại quân Thần giới bị chặn ngoài kết giới Yêu giới, không thể tiến vào bên trong. Phượng Thần và Thần Đế liếc mắt nhìn nhau, liền quyết định công phá kết giới.
78 Trần gian tháng ba là mùa hoa đào nở rộ, những cây đào trong viện đã bao phủ đầy cánh hoa hồng, bay lất phất trong gió. Dưới tàng cây, một sinh vật màu đen không rõ nguồn gốc đang lẩn thẩn đi tới, phía sau là một đám gà mái hoa si.
79 Người trước mặt là Thần Thụ Bạch Miểu. "Dao nhi. " Bạch Miểu khẽ gọi, lại thấy Lâm Hoa run lẩy bẩy, co rút thành một cục, cả người lâm vào khủng hoảng "Đừng sợ, là ta.
80 Lâm Hoa ngồi trên lưng Hắc Phượng, mùi máu tanh nồng nặc. Nàng cúi đầu, ưu thương nhìn phế tích Vạn Yêu thành. Sau cuộc chiến Thần – Yêu, Yêu Hoàng chết đi, Yêu giới lâm vào khủng hoảng.