1 Xưa nay thánh hiền luôn tịch mịch, chí có phú giả lưu kỳ danh. Kinh thành phồn hoa, thương nhân từ khắp tứ phương tám hướng đều tụ tập về ở chốn này. Kinh thành hoa lệ nguy nga, theo trung ương Huyền Vũ phân thành hai (cái này hình như là thuật phong thủy @_@), quy hoạch thành sáu mươi phường, mọi người khắp thiên hạ, bao gồm cả chư hầu bốn phía đều tề tụ đến đâu mua bán giao dịch.
2
3 Mưa phùn mênh mông, chốn kinh thành phồn hoa càng thêm ý thơ. Trên đường cái, ngẫu nhiên có mấy người miễn cưỡng khen rồi lại vội vàng quay lại, sau đó lại bị tiếng mưa rơi bao phủ át đi thanh âm khác.
4 Tiếng gió gào thét, cảnh vật bốn phía lưới nhanh qua. Kim Kim bị vòng ôm kiên cố nam tính chế trụ trong ngực nam nhân, không ngừng giãy dụa kháng nghị.
5 Xong tiệc, đêm càng thâm trầm, Bách Hoa Trai đốt đèn bằng lụa, chiếu sang khắp cả cửa hành lang. Một thân ảnh cao lớn, dọc theo hành lang dài chậm rãi đi tới, phía sau còn có bốn quả bong nhỏ đi theo.
6 Giữa sông thủy, ánh trăng lạnh lung chiếu soi, con thuyền theo dòng nước nhẹ nhàng trôi. Giáp, Ất, Bính, Đinh tụ tập lại thành bốn quả cầu nhỏ, ngồi xổm ở ngoài cửa khoang thuyền chờ đợi, các nàng lo lắng an nguy của thiếu chủ, lại mệt mỏi chống đỡ không được mà bắt đầu buồn ngủ.
7 Ta muốn lập gia đình!” Mới từ phía Nam trở về Tiền gia, Kim Kim vừa mới bước vào cửa, liền phun ra câu này. Lập gia đình? Tốt lắm tốt lắm, đối với cặp oan gia tranh cãi ầm ĩ suốt mười năm này, cũng nên đúng lúc rồi.
8 Trong vòng nửa canh giờ đại phu đã đến, tay cầm hòm thuốc bước vào tân phòng, trước hành lễ với Nghiêm Diệu Ngọc đang ở trong phòng khác, hai người nói chuyện vài câu rồi cùng nhau đi vào phòng trong.
9 Nam Cung thấy nàng đã buồn ngủ, ôm nàng vào vào trong ngực, khóe miệng cong lên. “Nàng vẫn còn tức nhị tỷ nàng sao?”“Đâu dư hơi mà dỗi lâu, chỉ luôn thấy không thoải mái thôi.
10 Cửa sổ bên thềm nhỏ, ẩn chứa xuân cảnh mùa xuân tươi đẹp, một ngọn gió thổi qua, truyền tới tương hoa bên ngoài cửa sổ. Kim Kim ngồi ở mép giường, híp mắt nhìn Nghiêm Diệu Ngọc.