81 "Còn thiếu ba vạn?" Hạ Lan Phong lúc này mặt liền biến sắc, trách cứ Hạ Lan Tuyết nói, "Cái gì cũng lấy rồi, sao còn thiếu những ba vạn? Hiện giờ thiếu nhiều tiền như vậy, chuyện này làm sao giải quyết được ?"Ôi, nghe lời nói hoang đường này, Hạ Lan Tuyết bật cười, "Đại lão gia, ngài thật đúng là không lo việc nhà không biết gạo củi mắc à, ngài cho rằng ba vạn lượng bạc là ít à, tùy tùy tiện tiện có thể lấy ra sao?""Vậy ngươi nói làm sao bây giờ? Đồ cũng bán rồi, còn thiếu nhiều như vậy, làm sao để cứu người đây?" Hạ Lan Phong sắc mặt xanh mét, giọng nói cũng không tốt.
82 Nhị phu nhân khó có thể tin trừng to mắt, đáy mắt là tràn đầy không cam lòng, "Lão phu nhân, ngài lại không để ý đến sống chết của con trai, lại tốn một lượng lớn bạc như vậy đi cứu một thiếp thất? Hừ, nếu nói câu không xuôi tai, đừng nói hai mươi vạn bạc, chính là bỏ ra hai mươi lượng bạc, cũng có thể mua cho đại ca một cái khuê nữ như hoa như ngọc rồi, không thể hơn hẳn Trầm thị gấp một trăm lần?""Vô liêm sỉ, ngươi nói đây cũng là tiếng người? Trầm thị cho dù làm thiếp, cũng vì ta Hạ Lan gia thêm một nữ, ngươi có sao?" Hạ Lan lão phu nhân nghiêm nghị chất vấn.
83 Nhị phu nhân vừa nổi giận đùng đùng vừa vọt vào chỗ ở của Hạ Lan lão phu nhân, liền nhìn thấy một phòng nha hoàn vú già nín thở ngưng thần, Triệu thái y đang nghiêm túc bắt mạch cho lão phu nhân.
84 Lão phu nhân hiểu ý hắn , lập tức cười lạnh, "Ngươi đừng cho là ta không hiểu tâm tư ngươi? Đồ vừa đến trên tay ngươi, còn có thể trở về? Ta mặc kệ, tý nữa đưa đồ cho ta, ngươi đưa ta năm vạn lượng bạc, ta đưa đồ cho ngươi.
85 Chờ Thu Hương lui xuống, Hạ Lan Tuyết mỉm cười nghiêng mắt nhìn đệ đệ Hạ Lan Thiên Ý. "Bên trong phủ bị trộm, ngươi cũng biết rồi chứ?""Hửm?" Hạ Lan Thiên Ý sững sờ, hắn nói là chuyện cứu người, với chuyện bị trộm có quan hệ gì?"Những bảo vật mà nương khi còn sống yêu thích, đều bị trộm đi, ngươi nghĩ là ai trộm?" Thấy hắn ngẩn ngơ, Hạ Lan Tuyết lại giống như cười mà như không hỏi một câu.
86 "Tốt lắm, muốn nói gì để sau rồi nói, trước ngươi đến chỗ cha lấy khóa trường mệnh về đi đã" Hạ Lan Tuyết trực tiếp đưa hắn đến cửa viện. Hạ Lan Thiên Ý gật gật đầu, "Ừm, tỷ, lát nữa ta đến thăm tỷ.
87 Trở lại Tuyết Uyển, Thu Hương lo lắng hỏi, "Tiểu thư, ngài đưa cho đại lão gia hai mươi vạn lượng bạc, có thể yên tâm sao ?""Không yên tâm thì có thể làm gì?" Hạ Lan Tuyết ngồi trên ghế dựa, tự rót một chén nước, uống một hớp lớn, rồi hỏi, "Bích Văn đã về chưa?"Đàn Hương lắc đầu, "Chưa thấy về đến ạ ""Ừm.
88 Không tìm đường chết sẽ không phải chết. Cho nên, nhìn thấy Hạ Lan Phong kêu trời gọi đất, đau đến không muốn sống đập giường, Hạ Lan Tuyết chỉ còn cười lạnh.
89 "Ta thật sự là sao chổi sao?" Trầm thị ngồi ở đầu giường, một bên gạt lệ một bên ủy khuất lên án, "Những năm này, ta một lòng người, mấy ngày nay, lại là cùng chịu khổ với Chi Nhi, cùng người diễn xuất, chuyện tốt không nói, chuyện xấu người oán trách đổ lỗi hết cho ta sao?""Đủ rồi, mẹ nó ngươi còn dài dòng thêm câu nữa, lão tử lập tức đem ngươi đi bán?" Hạ Lan Phong tâm phiền ý loạn, bị nàng khóc nháo, lại là bực bội muốn giết người.
90 "Hoa Âm ca ca, ngươi muốn đi đâu?" Nam Cung Nguyệt lập tức đuổi tới trước mặt Cơ Hoa Âm. Cơ Hoa Âm quay đầu lại nhìn mấy người bọn họ rồi nói, "Các ngươi về đi, hôm nay ta không rảnh”.
91 Nhìn thấy thân hình bi thảm đang bị treo ở trên cây, Cơ Hoa Quân khóe mắt kéo ra, "Được, Cửu đệ, ngươi thật ác độc""Ngươi đến bây giờ mới biết?" Cơ Hoa Âm nhàn nhạt liếc hắn, ôm Hạ Lan Tuyết đi ra khỏi cửa.
92 Cơ Hoa Âm ánh mắt lại lãnh vài phần, xoay người đi vào trong phòng, một mặt quát khẽ, "Tiến đến. ""A" Hạ Lan Tuyết gấp rút đi theo vào, kỳ thật, ngày này nóng bức, chân trần dẫm trên đất cũng không có cảm thấy khó chịu, lại còn thấy mát mẻ hơn.
93 "Không cắt tóc nữa. " Hạ Lan Tuyết đột nhiên giương cao cái đầu nhỏ, cười dịu dàng nhìn hắn, "Ngươi không thích, ta liền không cắt tóc. "Nhìn qua đôi mắt to đang phát sáng của nàng, bàn tay Cơ Hoa Âm vuốt vuốt tóc của nàng, hừ nhẹ một tiếng, "Ngoan ngoãn.
94 "Đúng vậy, thật là đúng dịp. " Hạ Lan Tuyết khẽ nhún vai, hướng về Nam Cung Triệt lộ ra một cái cười tươi. Đối với hoàng tử này nàng cũng không ghét. Nụ cười của nàng làm cho Nam Cung Triệt được cổ vũ thật lớn, tiếng nói càng phát ra ôn nhu dễ nghe, "Vừa rồi ngươi cùng Hoa Âm đang nói chuyện gì vậy? Sao ta thấy ngươi vừa cắn răng vừa giậm chân vậy.
95 Hắt xì. . . Mới tới trong rừng của Tiểu Phượng, Hạ Lan Tuyết không đề phòng hắt hơi mấy cái, đầu mũi đỏ cả lên, xong rồi, lau một cái mũi, buồn bực hừ nói, "Có người sau lưng nói ta, nhất định là hai con quỷ nhỏ kia.
96 Nghe thấy nói thế, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Minh Ngọc trắng bệch, Nam Cung Nguyệt ánh mắt hư rồi, muốn cãi lại lại cũng không biết nói cái gì. Hạ Lan Tuyết nhìn, nở nụ cười, "Nhị vị tỷ tỷ, ta sẽ không nói dối, nhìn xem, tự làm cho mình thật chật vật nha, nói thật cũng không có gì , đúng không?""Ngươi, ngươi nói bậy, nói dối rõ ràng chính là ngươi.
97 "Hoa Âm ca ca. " Nhìn một nam một nữ ở đằng trước, Nam Cung Nguyệt không cam lòng muốn đuổi theo. Nam Cung Triệt bắt lấy tay nàng ta lôi lại, "Đủ rồi, nếu mẫu hậu biết ngày ngày ngươi đều đuổi theo sau mông người ta, nhất định sẽ cấm túc ngươi cho đến ngày hoàng tử Vệ Quốc đến đón dâu đấy.
98 Không phải là cô nương nào đều có dũng khí leo tường.
Đây là hắn đang khen bản thân mình sao? Hạ Lan Tuyết nhìn qua bóng lưng tiêu sái của nam nhân, tay nhẹ nhàng vuốt ve nơ bướm ngang hông, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười rạng rỡ, ngọt ngào tựa hồ yếu dật xuất lai.
99 Nam Cung Tế lắc lắc xe lăn đến, cười dịu dàng nhìn Hạ Lan Tuyết, nói, "Tuyết cô nương, cô nương cũng đừng trách Tiểu Lộ Tử, là bản thái tử bảo hắn nói như vậy.
100 Linh lung hoảng sợ nhìn tiểu cô nương đột ngột xuất hiện này, chỉ thấy nàng tiện tay nhặt dao nhỏ trên bàn lên, cầm trong lòng bàn tay, còn chưa kịp nhìn thấy nàng xuất thủ như thế nào, hai gã thái giám kia liền kêu rên, che lấy hạ thân ngã xuống đất.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 100
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 79