21 Hạ Lan Tuyết khẽ vểnh môi lên, tốt vừa rồi kẻ tung người hứng, các nàng liên thủ tạo ra tuồng vui này, không phải là muốn gây chuyện thị phi để nàng mang tiếng xấu không phân biệt được đúng sai sao.
22 Ti lễ giám Thiếu Khâm đại nhân?Hạ Lan Tuyết hơi hơi nhíu mày, kiếp trước cái tên này có thể nói như sấm bên tai, chỉ là, chưa từng nhìn thấy, đối với hắn, cũng chỉ là tin đồn mà thôi.
23 Hạ Lan Tuyết không thích cảm giác này, nhưng vẫn đi về phía dược đường. "Tiểu thư, lão già cổ hủ này cùng đi vào với ngài. " Hạ chưởng quỹ theo sát phía sau, không yên tâm nói.
24 "Lấy thuốc sao?" Hạ Lan Tuyết nghe vậy lông mày nhướn lên, trong lỗ mũi hừ ra một tiếng cười khẽ, "Ta còn tưởng là Thiếu Khâm đại nhân tới xét nhà đấy, bên trong bên ngoài đều là thái giám cầm kiếm, dọa chết người.
25 A, không xong, đã xảy ra chuyện. "Hạ Lan Tuyết vào nội thất của dược đường, chỉ chốc lát liền quá sợ hãi chạy ra. Thiếu Khâm đứng dậy, sải bước nghênh đón, "Chuyện gì xảy ra?""Dược, dược không thấy.
26 Chữ của hắn? Hắn dám giả mạo thủ dụ Hoàng thượng?Hình như người ta từ đầu tới đuôi đều không có nói là hoàng thượng, mà là nàng khi nhìn thấy nội dung bên trên, cho là hoàng thượng hạ ý chỉ.
27 Chuyện Hạ Lan Tuyết bị ti lễ giám mời đi nhanh chóng truyền khắp phủ Thượng Quan. Trong phòng Hạ Lan lão phu nhân, không khí đột nhiên thay đổi. Nhị phu nhân mới còn khóc sướt mướt cùng lão phu nhân oán hận Hạ Lan Tuyết, trong khoảnh khắc, rút khăn, khóe mắt đuôi mày không còn tý nước mắt nào mà thay vào đó là nhìn còn có chút hả hê cười.
28 Thấy thần sắc nhị phu nhân hoảng loạn, Hạ Lan Chi khinh miệt hừ cười một tiếng, có lòng muốn khoe khoang một phen ở trước mặt Hạ Lan lão phu nhân, nhân tiện nói, "Theo chủ ý của con, trước mắt việc làm cần thiết nhất là phủi sạch quan hệ với đại tỷ.
29 "Trở lại rồi? Đang yên đang lành ?" Hạ Lan Chi tàn khốc nhìn chằm chằm nha hoàn báo tin, có chút tiếc nuối trong tiếng nói tràn đầy không cam lòng. Tiểu nha hoàn kia vội vàng gật đầu, không dám nhìn vào gương mặt giữ tợn của nhị tiểu thư.
30 Hạ Lan Tuyết trở lại, liền chui đầu vào trong chăn. Đau đầu!Đau đầu nhất là chuyện, bí mật bên trong dược. Nàng cũng là dưới tình thế cấp bách trong lúc vô tình đụng phải , ai biết tủ thuốc tầng dưới chót thế nhưng còn ẩn dấu một cái hốc tối, bên trong hốc tối là dược chuẩn bị cho hoàng thượng, tổng cộng có mười hai miếng, vừa vặn đủ Hoàng thượng dùng một năm.
31 "Đều ngồi đi. " Hạ Lan Tuyết nhìn về phía đám người Hạ Lan Chi ý bảo các nàng ngồi xuống. Mọi người mới vừa ngồi xuống, nhị phu nhân không đợi được đã giành hỏi trước, "Tuyết nhi, hôm qua ngươi bị người của ti lễ giám mời đi, là vì dược của hoàng thượng à? Như thế nào rồi? Thuốc đã luyện được chưa?""A, không có dược sao ta có thể trở về được.
32 Hạ Lan Chi thầm giật mình, nhìn đôi mắt đen sâu không thấy đáy của Hạ Lan Tuyết kia, mà cảm thấy trong lòng bất an. Trong phòng lập tức trầm mặc một cách quỷ dị.
33 Nhị phu nhân cùng Nhị di nương hai mặt nhìn nhau, tất cả tâm phúc bên người hai nàng, cứ như vậy bị nhổ đi không còn một mống?"Tuyết nhi. " Hai nàng không cam lòng nhìn Hạ Lan Tuyết, "Tại sao lại không thương lượng với chúng ta trước mà cứ như thế đuổi đi? Dầu gì.
34 Oài, cô gái nhỏ này cũng đanh đá quá đi!Hạ Lan Tuyết khẽ đứng thẳng mi, rút tay về chỉ đứng ở một bên, áy náy nói với cô nương đang ngồi dưới đất, "Xin lỗi, cô nương, vừa rồi ta chạy quá gấp, cô có còn đau không?""Không ngại.
35 Còn chưa lập gia đình, liền thành quả phụ, mệnh của Tô đại tiểu thư cũng thật xui xẻo? Thuật sĩ nói thật không thể tin. Hạ Lan Tuyết nhìn bên ngoài trời mưa càng to, cũng tự than thở, "Một cô nương ôn nhu động lòng người mà đáng thương như vậy, sẽ phải cả đời chết già ở khuê phòng hay sao?"Nếu như phu gia là người nhà bình thường thì không sao, nhưng là hoàng tử của hoàng thất, nên nàng muốn thay đổi gả đi cũng khó.
36 Mưa mùa hè chính là như vậy, ào xuống một trận, sau đó mưa đột nhiên ngừng, mặt trời lại ló ra. Trên đầu mặt trời chói chang, giẫm lên đường phố ướt nhẹp, cảm giác này rất đặc biệt.
37 Hạ Lan Thiên Ý cũng không nhìn thấy tỷ tỷ trong đám người, cảnh tượng ngoài ý muốn này sớm đã dọa hắn sợ bể mật rồi, giờ phút này, chỉ ngây ngốc đi theo những người khác.
38 "Nhìn ta làm gì? Nếu ngươi không yên tâm, bây giờ chúng ta quay lại đó. " Hạ Lan Tuyết kéo đệ đệ đi. Hạ Lan Thiên Ý tất nhiên không dám đi, "Tỷ, chúng ta về nhà đi.
39 Hạ Lan Tuyết ngủ rất say, nhưng trời sinh nàng có giác quan rất nhạy. Lúc chóp mũi có mùi thơm mát nhàn nhạt, nàng giật cả mình, mở trừng mắt ra, trước mặt hiện lên một đôi mắt yêu dã, cả người liền cứng đờ.
40 Hạ Lan Tuyết rủ mi xuống không nói, cực lực tìm tòi trong trí nhớ, nhưng không biết đã từng gặp gỡ người này ở đâu. Kiếp trước, thậm chí chỉ nghe thấy danh tiếng của hắn, chứ chưa từng gặp mặt.