41 Hạ Lan Tuyết không muốn nghe. "Lần sau đi, thái tử trọng thương, chúng ta nên tiến cung trước. " Nàng chớp đôi mắt trong suốt, bộ dáng như thầy thuốc có trách nhiệm cao.
42 Chết? Hạ Lan Tuyết cũng không dám làm cho hắn chết, huống chi, nghe hắn tức giận quát mắng như vậy rõ ràng là nói ngược. Hắn nghĩ sống!Đi đến bên cửa sổ, Hạ Lan Tuyết kéo rèm cửa sổ ra, để cho gió đêm bên ngoài thổi vào phòng, xua tan đi mùi khó ngửi.
43 Kiếp trước có nghe nói, Cơ gia có nữ tử làm phi ở trong cung, chẳng lẽ chính là vị Hiền phi này?Vì thế, Cơ Hoa Âm và vị thái tử này có họ hàng với nhau, tướng mạo có chút giống nhau cũng là hợp lẽ thường.
44 Phải thừa nhận rằng người này cười rộ lên nhìn rất đẹp mắt!Thật là đáng tiếc, trong lòng Hạ Lan Tuyết hung hăng tiếc nuối một phen, sau đó lại hướng về phía vị thái tử gia đang lắc lư kia nói, "Điện hạ, lát nữa ta sẽ kê đơn thuốc cho ngài, có thể tạm thời giảm bớt đau đớn trên người ngài, nhưng mà, nếu muốn khỏi hẳn, điện hạ cần phải kiên nhẫn một chút.
45 "Làm càn, ngươi đang trêu Bản cung sao? Thói quen nho nhỏ của ngươi mà cũng dám đánh đồng với an nguy của thái tử? Ngươi đúng là muốn chết rồi. " Hiền Phi trợn mắt quát.
46 Hạ Lan Tuyết lại ngáp, dựa vào góc tường ngủ gật. Lúc mọi người đang gấp rút thành một đoàn, Thiếu Khâm nhích tới gần nàng, nhẹ nhàng hướng về bên tai nàng thổi khí, "Đừng đùa, không có chuyện gì xảy ra là được.
47 Chơi đùa? Hắn nói không phải chuyện Hiền Phi?Quả nhiên, yêu nhân này sớm đã biết chuyện bị nàng ám toán, không chỉ như thế, hắn tránh được ám toán, còn phản pháo lại trên người nàng nữa, thế mà mặt còn không đổi sắc cùng nàng diễn nửa ngày.
48 Chẳng lẽ lại phải chết một lần nữa?Hạ Lan Tuyết không cam lòng, chân đạp lung tung, đột nhiên có một cánh tay kéo nàng lên. Nàng còn không phản ứng kịp, cứ như vậy, cả người bị kéo lên.
49 Nam nhân này giống như thần vậy, trong thời khắc nàng nguy cấp, hạ xuống cứu nàng. Con mắt Hạ Lan Tuyết nhìn đến ngây dại. Đây là nàng đang nằm mơ sao? Từ trong ngực hắn nàng vươn tay ra, véo lên má mình một cái, ui da, rất đau.
50 Hạ Lan Tuyết bình tĩnh nhìn hắn, trong con ngươi đen láy hiện lên nét ủy khuất, rất đáng thương. "Cơ Hoa Âm, ngươi không có lương tâm. " Thanh âm nàng nức nở lên án, đột nhiên, trước mặt bỗng tối sầm, giống như rốt cuộc không chịu nổi vậy, nàng ngã quỵ hướng về ngực của hắn.
51 Vốn là nửa thật nửa giả nói đùa, nhưng lúc hắn nhìn nàng chăm chú, tim Hạ Lan Tuyết đập lỡ một nhịp, không nói gì rung động đầy dẫy nội tâm của nàng. Nàng nghĩ đến kiếp trước sau khi nàng mất, nam nhân này ngồi ở trên xe lăn, nhìn chằm chằm vào chậu tro vàng mã, đáy mắt thoáng qua tia trong suốt.
52 Chẳng lẽ, đây gọi là 'Không phải oan gia không đụng mặt” ?Hạ Lan Tuyết nhìn qua tuấn nhan như điêu khắc của nam nhân bên cạnh, vui tươi hớn hở cười, nghĩ tới nam nhân này là của mình, cảm giác giống như vô cớ nhặt được bảo bối vậy, ngoại trừ vui vẻ cũng là vui vẻ.
53 "Không thể nào. " Nam Cung Nguyệt nhướng mày lên, một ngụm phủ quyết. "Muốn nhìn một chút không?" Hạ Lan Tuyết vén áo bào lên, để cho nàng ta xem cho rõ ràng, "Nhìn thấy chưa? Này là xiêm y của hắn, ngươi phải nhận ra mới đúng.
54 Hạ Lan Tuyết gấp rút rút tay về, lưu loát đứng lên, áy náy nhìn Cung Nam Triệt cười, "Xin lỗi, hắn không thích ta chạm vào nam nhân khác. "Nói xong, cầm vạt áo lên, nhanh chóng đuổi theo Cơ Hoa Âm.
55 Cơ Hoa Âm không để ý tới nàng om sòm, phân phó người cầm cái đồng hồ cát bày ở trên bàn, sau đó nhẹ liếc nàng một cái, ý kia rất rõ ràng, tính giờ đã bắt đầu, sau nửa canh giờ, hắn thực sẽ tra tấn nàng.
56 "Còn không mau đi viết đơn thuốc. " Hiền Phi thấy Hạ Lan Tuyết đang nhìn lén Cơ Hoa Âm, mày liễu dựng lên, lại nhịn không được bộc phát quát. Ôi, nhìn xem vị Hiền phi nương nương này đẹp như thiên tiên mà tính tình lại nóng nảy như vậy? Hạ Lan Tuyết âm thầm nhún nhún mi, xoay người đi ra ngoài.
57 Ngay cả phương thuốc cho thái tử Hạ Lan Tuyết cũng viết xong rồi, lại đi vào một lần nữa phục mệnh với Hiền phi nương nương. Nhưng lúc đi vào, chỉ thấy một mình Hiền phi chán nản lệch nghiêng dựa vào ở trên giường nệm, bên cạnh ngay cả một người hầu hạ cũng không có, thậm chí, Cơ Hoa Âm cũng không có ở đây.
58 Nghe thấy Hạ Lan Tuyết hỏi như vậy, Nam Cung Nguyệt hất cằm, càng tỏ ra kiêu ngạo như khổng tước, đại cung nữ bên người nàng, vội vàng nịnh nọt trả lời thay, "Đây là người được hoàng thượng Đại Chu quốc sủng ái nhất thất công chúa.
59 Đối với hoàng cung, Hạ Lan Tuyết quá đỗi quen thuộc, làm sao để Nam Cung Nguyệt bắt được nàng. Xuất cung, nàng về thẳng nhà, tắm rửa sạch sẽ, thay đổi xiêm y lại vội vã muốn ra khỏi cửa.
60 "Bích Văn. " Nghĩ tới đã muộn rồi, Hạ Lan Tuyết dứt khoát đem mọi chuyện rườm rà ở hậu trạch tính giao lại một lần cho rõ ràng. "Có nô tỳ. " Bích Văn bước lên một bước, cảm giác giống như mình là tướng quân trước giờ ra trận vậy.