21 Triệu Tử Nguyên đứng ở đằng xa ngẩn người trợn mắt lên mà nhìn. Nếu không chính mình ngó thấy thì chẳng tin được trên đời lại có người thân pháp kỳ tuyệt như vậy.
22 Triệu Tử Nguyên thản nhiên đáp :- Bậc đại trượng phu nên chết dưới đao kiếm, khi nào tại hạ lại không muốn thành toàn tâm nguyện của các hạ? Có điều tại hạ bản tính tham sống sợ chết.
23 Lão áo đỏ đảo cặp mắt lạnh lùng hỏi :- Chắc lão ngạc nhiên lắm phải không?Tạ Kim Chương đáp :- Khá ngạc nhiên! Lão phu tưởng tôn giá ẩn ở sào huyệt rụt đầu rụt cổ như con rùa không dám ló mặt ra.
24 Chàng nghĩ tới đây liền chẳng kể gì đến lão áo đỏ và Đào Hoa Nương Tử đang có mặt tại đó nữa, lật đật rượt theo về phía Tạ Kim Chương vừa lướt đi. Đào Hoa Nương Tử khẽ quát :- Tiểu huynh đệ hãy dừng bước!Bóng người tha thướt bay vọt ra ngoài mấy trượng.
25 Địch Nhất Phi từ nãy giờ vẫn im tiếng đột nhiên hỏi xen vào :- Võ Khiếu Thu! Gần đây trong võ lâm mới có tin đồn đại, lão có nghe thấy gì không?Võ Khiếu Thu hỏi lại :- Phải chăng về những chuyện có liên quan đến họ Tạ?Địch Nhất Phi gật đầu đáp :- Người ta đồn đại xôn xao là Tạ Kim Ấn không chết, hiện còn sống ở nhân gian.
26 Tạ Triều Tinh tiến lại hỏi Võ Khiếu Thu :- Sư phụ! Tại sao người đó thần trí có điều mê muội?Võ Khiếu Thu đáp :- Hắn ba phần giống người, bảy phần giống quỷ, ẩn thân trong Tử Cốc chuyên luyện tà công.
27 Người hói đầu nói :- Giết người cũng chẳng phải là chuyện to tát. Hà tất ngươi phải phủ nhận? Tỷ như lão trọc đây, một năm ba trăm sáu mươi ngày, ha ha! Ngày nào không được giết người là ngứa chân ngứa tay rất khó chịu.
28 Triệu Tử Nguyên liếc mắt nhìn bốn cái rương gỗ mầu đen rồi thu mục quang về tự nghĩ :- "Lạ thiệt! Sao lòng ta cảm thấy hồi hộp không yên. Chẳng lẽ mấy cái rương đen kia lại chứa đựng những sự vật thần bí kinh người?"Cố Thiên Võ hạ thấp giọng xuống hỏi chàng :- Bốn cái rương gỗ đen kia đựng những gì vậy?Triệu Tử Nguyên lắc đầu đáp :- Tiểu đệ cũng không biết.
29 Văn sĩ trung niên hững hờ nói :- Cút đi ư? Được rồi! Được rồi!Rồi y lùi lại hai bước. Cửu Ngốc Chiêu Hồn tức mình nói :- Ngươi muốn ỡm ờ chăng? Ta bảo ngươi cút đi thì ngươi phải cút cho xa một chút.
30 Triệu Tử Nguyên nói :- Cố huynh! Té ra võ công của Cố huynh rất cao thâm. Thế mà trước nay tiểu đệ không hay, vừa rồi sợ muốn chết. Cố Thiên Võ mỉm cười đáp :- Tiểu đệ có chỗ khó nói.
31 Lão tàn phế thúc giục :- Ngươi còn lừng chừng gì mãi? Trước hết là tháo tay trái, chân trái ta ra rồi đến bên phải. Chẳng cần phải Thiên Phong chỉ điểm chắc ngươi cũng hiểu làm thế nào rồi.
32 Mã Ký lạnh lùng nói :- Kể ra ngươi cũng còn biết người biết của. Nếu ngươi không né tránh mà bị trúng phát tiên đó là toi mạng rồi. Dứt lời hắn nhảy xuống, rút trong bọc ra một lưỡi đao trủy thủ trắng toát, vung lên trước mặt Triệu Tử Nguyên.
33 Bệnh Cái lảo đảo người muốn té, còn Thiên Thủ Thần Cái nằm ngang dưới chân lão, không biết gì nữa. Thanh âm nữ nhân trong xe lạnh lùng cất lên :- Chỉ có nội lực "Tiểu Thiên Tinh" của Bang chúa là cứu sống được Thiên Thủ Thần Cái mà thôi.
34 Triệu Tử Nguyên nghe gã Thiên Phong nói câu sau cùng trong lòng lại nảy ra một tia hy vọng. Chàng tự nhủ :- "Bây giờ đến căn nhà xanh ở Thủy Bạc ngay hay sau đây một tháng sẽ tới đó cũng vậy mà thôi.
35 Hán tử cao lớn đứng bên người áo lục tức giận hét lớn :- Lão là cái thá gì mà lại hách với bọn ta như vậy?Thị tuyến gã vô tình đụng vào mục quang sắc bén của Tư Mã Đạo Nguyên, bỗng gã run lên không nói thêm được nữa.
36 Nhâm Hắc Quì nhảy lên chồm chồm quát tháo :- Con nha đầu thối tha này! Mi dám vuốt râu hùm ư?Tiếng gầm thét làm chấn động màng tai mọi người. Tiếp theo hắn vung tay lên.
37 Diễn diễn xảy ra đột ngột. Hàn Trung Quần thấy chưởng thế đối phương vừa phát ra, kình phong đã xô đến trước mặt. Hắn muốn vung chưởng lên nghinh địch thì đã không kịp nữa.
38 Trong khoảng thời gian chớp nhoáng này, quần hào đứng quan chiến trong lòng cực kỳ hồi hộp vì Yên Định Viễn là một tay cao thủ số nhất số nhị trong võ lâm hiện nay.
39 Bóng trắng cố ý phát ra một chút tiếng động. Triệu Tử Nguyên vội quay đầu nhìn lại thì thấy một người đứng ở phía sau. Người này mặc bạch bào đã tự xưng là Tư Mã Đạo Nguyên.
40 Nhà sư đặt cỗ bài xuống bàn tự rút lấy một con rồi hô :- Ngũ thiên môn! Bây giờ đến lượt thí chủ. Triệu Tử Nguyên nhún vai đáp :- Tại hạ là kẻ ham sống sợ chết không muốn đem tính mạng ra đánh cuộc.