61 Nữ nhân nước mắt đầm đìa nói: "Tiện thiếp cứu được mạng lão trượng mà không làm sao cho trượng phu chết rồi sống lại. "Lão phu thấy nàng hai mắt đẫm lệ không khỏi sửng sốt mới chú ý nhìn tới một người nằm ngửa trên sàn thuyền xung quanh vết máu loang lổ, coi mà phát khiếp.
62 Triệu Tử Nguyên thấy Yên Định Viễn quả nhiên ra ngoài sảnh đường lục tìm dấu vết, chàng không rảnh để suy nghĩ nhiều, vận kình vào cổ tay mặt rung lên một cái.
63 Khiếu hóa tử mỉm cười ngắt lời :- Tại hạ hãy hỏi công tử một câu trước. Vừa rồi công tử có thấy hai xác chết ở chỗ này không?Tư Mã Thiên Võ gật đầu đáp :- Mới đây tiểu tử đang ngắm phong cảnh thác nước, nghe thấy hai người đang nói chuyện rất vui vẻ.
64 Tư Mã Thiên Võ chuyển động cặp mắt rồi nhìn vào hóa tử trung niên lạnh lùng đáp :- Theo nhận xét của tiểu tử, tự xưng là Long đầu Cái bang mà đi tới đâu là tìm cách hại người tới đó.
65 Trường phát quái nhân hỏi :- Thôi đi! Lục Ốc phu nhân là nhân vật thần bí. Đến ta cũng không thể tự tin là mình được ngó thấy chân tướng. Tiểu tử! Ngươi là cái thá gì mà mong được gặp phu nhân?Tư Mã Thiên Võ nhún vai đáp :- Việc thiên hạ khó mà liệu trước được.
66 Ngọc Yến Tử hờ hững ngắt lời :- Cái đó chẳng có chi đáng kể. Cô ngừng lại một chút rồi hỏi :- Ngươi. . . ngươi có việc gì không?Giọng nói nhu hòa, cặp mắt xinh đẹp nhìn Tư Mã Thiên Võ lộ vẻ quan hoài.
67 Ngô Phi Sĩ nói :- Thế là hắn đã trí cùng lực kiệt phải thân hành xuống đối phó với địch nhân. Chúng ta dùng cách nhàn rỗi đánh kẻ mệt nhọc. Quái vật này giao cho cô nương phát lạc.
68 Tư Mã Thiên Võ đảo cặp mắt sáng như điện hô :- Tiền bối hãy ngó cái lỗ vuông ở mé hữu tảng đá. Ngô Phi Sĩ và Ngọc Yến Tử định thần nhìn lại quả thấy trong phiến đá có lỗ hổng.
69 Tạ Kim Ấn biết rõ trước tình hình này khắp thiên hạ chỉ có một người làm được chính là bào đệ của lão tên gọi Tạ Kim Chương. Lão dừng trường kiếm trầm giọng hỏi :- Nhị đệ! Có phải nhị đệ không?Một ngọn lửa lóe ra.
70 Lão vừa dứt lời, hai người từ sau ngôi mả hoang cất bước đi ra. Chúng đều mặc bào đen giống hệt bọn "Thiết Huyết nhị thập tú". Lạ nhất là hai người khiêng trên vai một cỗ quan tài đen càng lộ vẻ thần bí khủng khiếp.
71 Hai bên đối lập hồi lâu chẳng ai áp đảo ai, nhưng về sau hán tử bịnh hoạn dấn dần cảm thấy khó bề chống nổi. Tạ Kim Ấn rất giàu kinh nghiệm đối địch làm gì chẳng nhận ra.
72 Ma Vân Thủ cười khành khạch nói :- Thường khi con chim trong lồng vẫn chưa biết đại họa lâm đầu. Cái đó không thể trách Tạ huynh được. Vừa rồi lão phu mới bắt được một gã thiếu niên ẩn thân gần ngôi mồ hoang.
73 Tạ Kim Ấn trong dạ hồ nghi nhưng nảy ra một tia hy vọng hỏi :- Phải chăng đại sư cũng chuyên về thuật kỳ hoàng?Huỳnh y tăng đáp :- Thí chủ đây vừa nói không lầm.
74 Võ Khiếu Thu lộ vẻ ngạc nhiên hỏi :- Đại soái bảo sao? Đại soái đã ước hẹn Thánh Nữ đến đây ư?Ma Vân Thủ gật đầu đáp :- Nếu không phải lão phu ước hẹn thì sao Thánh Nữ lại đến đúng lúc này?Hương Xuyên Thánh Nữ hỏi :- Đại soái sai thủ hạ đưa tin để tiện thiếp tới đây có dụng ý gì?Ma Vân Thủ đáp :- Bất quá lão phu an bài để Thánh Nữ cùng Tạ huynh gặp nhau một chuyến.
75 Trong vòng mấy trượng vuông, âm phong ảm đạm, ai cũng cảm thấy lạnh gáy. Nhất Mộng quát :- Thí chủ hãy coi chừng!Chỉ trong chớp mắt, xác chết kia đã xông tới gần, miệng phát ra những tiếng quái gở, rùng rợn.
76 Hương Xuyên Thánh Nữ nghe tiếng hỏi :- Tạ đại hiệp đã nắm vững phần nào chăng?Câu hỏi này khiến Tạ Kim Ấn khó lòng trả lời. Lão cầm kiếm rảo bước đi về phía cây dương liễu, miệng lẩm bẩm :- Địch nhân tới đây vì chuyện Tạ mỗ thì Tạ mỗ sao lại để người khác mạo hiểm vì mình?Tuy lão nói khẽ nhưng từng tiếng lọt vào tai Thánh Nữ.
77 Ma Vân Thủ tiến ra thủng thẳng hỏi :- Đêm nay lão phu muốn quăng một mẻ lưới bắt hết. Tạ huynh! Tạ huynh quả là người có tiên kiến đã đào cái mả phòng hờ ở đây.
78 Điểm này đối với Triệu Tử Nguyên là một sự ngạc nhiên. Bạch bào nhân truyền thụ "Phù Phong kiếm thức" cho chàng tự xưng là Tư Mã Đạo Nguyên, chàng không biết lão là Chức Nghiệp Kiếm Thủ Tạ Kim Ấn.
79 Yên Lăng Thanh lại nói :- Tử Nguyên! Ngươi đừng giấu ta. Việc quốc gia đại sự không cần đến ngươi phải lo âu. Ta cho ngươi hay một điều: Đông Xưởng Ngụy Tôn Hiền đã mưu sự rồi mới hành động.
80 Triệu Tử Nguyên nghe giọng nói bất thiện, không khỏi ngấm ngầm kinh hãi nghĩ bụng :- "Hắn hạ lệnh trục khách rồi. "Ngoài miệng, chàng đáp :- Tại hạ vừa ở dưới nước bò lên, chưa kịp thở mà các hạ đã hạ lệnh đuổi khách, há chẳng là bất tận nhân tình lắm ư?Người kia gật đầu đáp :- Tại hạ nói nhiều rồi.