61 Diêm Vương chờ cửa mười tám thằng. Đêm đen không trăng gió rít gào, thời điểm thích hợp để giết người. Khu Chân Long biệt thự căn nhà cao cấp số '68', khác hẳn với các nhà sáng rực đèn xung quanh, chủ nhân căn nhà dường như ủng hộ chính sách tiết kiệm điện của nhà nước, trong nhiều ngày qua cứ đến tối bên ngoài căn nhà đèn đóm tắt hết, chỉ có bên trong nhà ánh đèn leo lét hắt ra.
62 Nhất vạn không sợ - vạn nhất phiền!Nam nhân vừa giải quyết vấn đề vệ sinh cá nhân xong, thì Hướng Nhật nhào ra bóp cổ hắn. Nhưng đối phương hiển nhiên so với mấy tên vệ sĩ kia thì mạnh mẽ hơn nhiều, dù cổ đã bị nắm chặt, nhưng khuỷu tay vẫn hung hăng đánh về phía sau lưng.
63 Hướng Nhật xuất hiện ở cửa phòng, trong tay kéo theo Ngô Hạc Niên yếu ớt vô lực đang cúi gục đầu ủ rũ. - Ngươi là ai?Ngô Hạc Duyên run rẩy cầm súng chĩa về phía hắn, nhìn người trẻ tuổi trước mặt nhã nhặn nhu nhược trông có vẻ vô hại, trong lòng không hiểu sao lại khẩn trương hẳn lên.
64 Đúng lúc này ở ngoài cửa truyền đến một loạt âm thanh của tiếng chìa khóa va vào nhau giống như có người đang mở cửa. Sở Sở toàn thân run lên, tiếp đó giống như có lửa thiêu dưới mông nhảy dựng lên, tay ôm lấy một cái gối ôm chạy tới núp sau cánh cửa - không để ý tới vẻ mặt của Thạch Thanh đang ở bên cạnh kinh ngạc nhìn nàng!Hướng Nhật trong miệng khẽ ngâm nga một khúc ca không biết tên là gì mở cửa tiến vào, nghênh tiếp hắn là một loạt ‘loạn đả’ vào đầu vào não.
65 Lão Dương pháp y vẻ mặt nghiêm trọng, tay cầm một tập tư liệu đi tới- Thế nào rồi? - Bùi Ngiêm Minh lo lắng hỏi- Ngài là. . . Lão Dương có chút lúng túng.
66 Khi nghe tới căn tin thì Hướng Nhật do dự không dứt khoát gật đầu. Đối với thức ăn của căn tin thì hắn có chút 'dị ứng' nên luôn 'giữ khoảng cách an tòan', nhưng vì Sở đại tiểu thư và nàng đồ đệ đang làm phản kia hợp phiếu lại, hai phiếu cao hơn một phiếu của bản thân hắn nên - quyết định được thông qua!Mặc dù cô nàng che dấu rất tài, bất quá theo Hướng Nhật phỏng đoán, chỉ sợ là không muốn về nhà nấu cơm là thật, chỉ là do hắn tối hôm qua vọt miệng nói một câu 'tay em thô quá, có phải là do chuyện nấu cơm làm cho thành thế này không'.
67 - Này! Không phải nói là tới sở cảnh sát sao hả? Sao lại tới đây chứ?Hướng Nhật hỏi với theo người con gái xinh đẹp đi phía trước, dường như trong mắt nàng hắn không hề tồn tại.
68 - Trước mặt ta, ngươi tát hai cô bạn gái của ngươi mỗi người một cái. Đương nhiên, nếu như các nàng vẫn còn muốn làm bạn gái ngươi, thì coi như ta thua.
69 Hướng Nhật nhớ mang máng cái tên đang đứng trước mặt mình hình như là ngôi sao thần tượng Tư Mã gì gì đó. - Đại minh tinh thì thẹn không dám nhận, chỉ có chút tiếng tăm thôi.
70 Hai giờ trôi qua, lưu manh từ ngồi dựa chuyển sang nằm, mệt mỏi buồn ngủ. Ba giờ trôi qua, Hướng Nhật bắt đầu chán muốn phát rầu, đi tới mở ngăn chứa VCD phía dưới tủ TV định tìm mấy cái đĩa phim cấm trẻ em, nhưng đành thất vọng, bên trong ngoại trừ vài cái đĩa phim điều tra và phim hài thì tìm không được bất cứ cái đĩa nào có cái nhãn “chưa đủ mười tám tuổi, cấm xem”.
71 Thiết Uyển đang ngủ say, bị người lật tung chăn lên đương nhiên là khó chịu vô cùng, huống hồ nàng biết trong nhà cũng chỉ có mỗi lưu manh, lời nói tự nhiên không khách khí.
72 - Ngươi còn không mau xuống!Hướng Nhật:- Xuống? Xuống chỗ nào?Thiết Uyển:- Xuống khỏi người ta. Hướng Nhật:- Những lời này sao nghe có vẻ mập mờ quá vậy?Trả lời lại lưu manh chính là hàm răng sắc bén của cô nàng cảnh sát lưu lại dấu vết hai hàng cao thấp khắc lên trên vai hắn.
73 Thiết Uyển vất vả lắm mới khống chế được tâm tình của mình, nguyên một bàn ăn nhiều món ăn ngon bị lưu manh ăn sạch sẽ. Mặc dù cảm thấy kỳ quái vì tay nghề nấu nướng của mẹ mình tiến bộ vượt bực, nhưng nàng cũng không muốn nghĩ đó là kiệt tác của người khác nấu.
74 Nhìn từng chiếc xe hơi hạng sang từ xa đi tới, Tô Úc dõi mắt nhìn người xuống xe, nhưng hết lần đến lần khác đều thở dài thất vọng. - Tô giám đốc, chị nghĩ xem rốt cuộc tên kia có tới không?Phương Oánh Oánh đứng bên cạnh nhìn thủ trưởng, cau mày bất bình thay cho nàng.
75 Tên thanh niên nhìn về phía lưu manh với ánh mắt khinh thường giọng nói đầy bất mãn, từ lúc thấy lưu manh ngồi taxi tới đã liệt hắn vào loại quỷ đói nghèo hèn hạng nhất, nhân tiện lúc này đem hắn ra làm trò cười, làm nhục hắn vì khiến cho mình tổn thất không ít nữ nhân.
76 - Hướng Quỳ!- Tuổi?- Mười chín. - Phạm tội gì?- À. . . dạy dỗ một tên cần được dạy dỗ!- Xin anh hãy hợp tác với công việc của cảnh sát!Đối diện là một viên cảnh sát trẻ có chút khó chịu.
77 Hướng Nhật lui ra xa xoa xoa ngực, vừa rồi bị Thiết Uyển thoi cho một quyền, mặc dù không "giết" được hắn nhưng cũng khiến hắn đau điếng thở không ra hơi.
78 Khi không được đồ đệ tặng cho một "món quà" quý giá như thế, Hướng Nhật gần như bị chấn kinh tê liệt không thể tin được sự thật rành rành trước mắt. Hơn nữa, cái quần lót này không phải là cái nàng thích nhất sao? Nhớ lại lần trước, nàng "sống chết" không sợ mất lòng sư phụ bằng mọi giá để lấy nó lại.
79 Hướng Nhật rất kinh ngạc, không nhớ là gặp cô gái này ở đâu. Lúc này mấy người bạn của cô nàng thanh tú kia cũng lộ ra vẻ mặt kỳ lạ, như không thể tin vào sự thật này quay sang nhìn nàng, nhìn một hồi, rồi cùng nhau chuyển ánh mắt qua chằm chằm nhìn lưu manh.
80 Thạch Thanh thì ở nhà để chuẩn bị cơm trưa, theo cách giải thích của nàng, nàng không muốn bác gái khi đến bị đói bụng. Sở Sở đề nghị đi ra ngoài ăn, nhưng lập tức bị Hướng Nhật bác bỏ, hắn không muốn đi ra ngoài ăn lại gặp phải tình huống phải gió không thể đoán trước được, hơn nữa khả năng nấu nướng đồ đệ được truyền dạy có thể làm hài lòng mẫu thân khó tính, cũng không cần thiết để mẫu thân so đo rồi càu nhàu mấy tay đầu bếp tại quán ăn.