21 Hướng Nhật vẻ mặt đề phòng nhìn cô nàng. - Hi. . . hi. . . !Thiết Uyển trán ứa mồ hôi lạnh, nam nhân này thực là loại mặt dầy vô địch, đại bác bắn không thủng.
22 - Đm nó đứng yên cho lão tử, để tao biết thằng nào lẻn đi báo cảnh sát, tao chém cả nhà nó!- Hắc Cẩu, mày đem nhiều người tới làm gì?Hầu Tử mặc dù người ít, nhưng không hề sợ, sau lưng hắn còn có một siêu cấp cao thủ, sợ cái đếch gì!- Tao đi dạo mát không được hả? Đm, mày cho mày là ai mà đòi hạch sách tao?Hắc Cẩu nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống đất, mang theo đám đàn em tiến về chỗ quầy bar nơi mỹ nữ kia đang ngồi.
23 Hắc Cẩu lăn lộn trên sàn gào lên thảm thiết. Toàn bộ đám con trai trong quán bar kinh hoảng sợ hãi, tưởng chừng như chỗ nào đó của mình cũng đang đau đớn vậy.
24 - Bây giờ mới chịu lết xác về? Vừa làm chuyện xấu xa gì nữa đó?Sở Sở mặt giận dỗi nhìn tên lưu manh vừa mới bò về. - Anh đi quán bar uống chút rượu giải khuây thôi.
25 Hướng Nhật trong bóng tối thấp giọng hỏi. - Zzzz. . . - Ngủ như chết vậy ?Hướng Nhật lén lút vươn tay qua. Tay hắn mò tới chạm vào một cánh tay vừa mềm mại vừa mịn màng, bóp nhẹ một hồi, phát hiện cô nàng không có phản ứng gì, Hướng Nhật quyết định: "Đã đến lúc lão tử tập kích!"Vặn nhẹ cái đèn ngủ, thấy hai mắt Sở tiểu thư vẫn đóng chặt, hai hàng lông mi dài rung rung, mũi phập phồng nhẹ nhàng theo hơi thở, bờ môi hồng nhuận khép hờ như mời mọc, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu vô hạn.
26 - Đại ca, sao hôm nay tới muộn vậy!Đầu củ tỏi bây giờ đã có thói quen ngồi ở tít đằng sau lớp hỏi. - Muộn? Còn chưa tới giờ ăn trưa mà. Hướng Nhật ý nói hãy còn sớm chán.
27 Thạch Thanh thấy hắn bị còng, mặt mày lo lắng thốt lên. - Không có việc gì!Hướng Nhật nhìn nàng nở một nụ cười tươi rói:- Anh đi sở cảnh sát uống chén trà, đấu láo vài câu rồi trở lại!- Hừ!Lục soát không thấy vũ khí, Thiết Uyển tức tối:- Tưởng có thể thoát à? Kiếp sau đi!- Này, cô em, em hình như chuyên môn thích đối địch với anh thì phải, đừng quên buổi tối ngày hôm qua.
28 - Anh có chuyện gì không vậy?Hướng Nhật không trả lời, chỉ nhăn mặt ôm ngực. Không nghĩ tới cô nàng họ Thiết lại nỡ ra tay hạ thủ, cú đấm cũng mạnh thiệt.
29 - Anh không phải bị choáng váng đầu hả? Tại sao không lo đi ngủ đi. Sở Sở vừa rửa xong chén bát từ trong bếp đi ra hỏi. - Không chóng mặt, không còn một chút chóng mặt nào nữa.
30 Sơn Kê vừa mới được thăng lên chức Đường chủ hớt ha hớt hải chạy vào đại sảnh của căn biệt thự trình báo. - Nói! - Một tên vạm vỡ cao khoảng hai thước đang nằm trên salon, áo banh hở một bên ngực, xoay xoay điếu xì gà trên tay.
31 Điền Phong ủ rũ đứng bên dưới rổ nhắm hai mắt, hai tay nắm chặt, miệng lẩm bẩm không ngừng:- Không thể nào đâu, không phải đâu, tuyệt đối không thể nào.
32 Hướng Nhật mới vừa bước vào trụ sở chính của Công ty Hướng Nhật, một nữ tiếp tân mặt mũi thanh tú tiến lên lễ phép 'ngăn cản' hắn. - Tôi muốn tìm người.
33 - Nhóc, chuẩn bị tiền chưa?Đầu trọc lóc du đãng lại bàn ăn ở cửa giật cái ghế ngồi xuống, quay lưng về phía Hướng Nhật mặt dâm đãng nhìn con nhóc. - Đừng có mơ! Mau cút đi! Không cút ta gọi cảnh sát đến bây giờ!Con nhóc hung tợn vung cái chổi lên nói.
34 Thiết Uyển mở sổ ghi chép ra, bắt đầu thẩm vấn. . . - Giúp người cũng bị xem như phạm tội sao? - Hướng Nhật sờ sờ mũi. - Giúp người? Ngươi nghĩ ta tin lời khai vớ vẩn này sao?Thiết Uyển biết từ miệng hắn chả moi ra được gì, bèn nhướng mắt sang cô nhóc đáng yêu hỏi:- Em gái, là em báo cảnh sát sao? Em tới đây nói xem hắn đã làm chuyện xấu gì.
35 Sau đó Ngưu Nhị tung chiêu về phía nhân ảnh kia, đáng tiếc còn chưa tới một giây hắn đã dính một đòn nghiêm trọng của đối phương văng ra ngoài nằm im re không nhúc nhích trên mặt đất.
36 Hầu Tử vẻ mặt siểm nịnh tươi cười đón Hướng Nhật đưa vào quán rượu. - Hôm nay có vẻ hơi vắng hả. Hướng Nhật lơ đãng nhìn lướt qua, thấy chỉ có vài người khách lẻ tẻ.
37 Đang lúc Hướng Nhật trong cơn dâm mộng đem nàng Thiết cảnh sát đè lên giường thì lỗ tai truyền tới cảm giác đau đớn đem hắn đang chuẩn bị dựng thương lên ngựa bị kéo về thực tại.
38 - Cậu là sư phụ của Thanh Thanh à?Thạch Trung Chính khẽ nhíu mày, gã trai trước mặt ông dường như còn quá trẻ, thậm chí còn nhỏ tuổi hơn con gái mình.
39 Thạch Trung Chính cuống cuồng vớ lấy cái gạt tàn muốn phang hắn một cái. Hướng Nhật không có vẻ gì muốn né tránh thứ vũ khí trên tay ông ta, mặt không biến sắc trả lời:- Thông thường đầu óc những người lớn tuổi cũng không được bình thường, thuật ngữ khoa gọi là 'chứng vọng tưởng do cao tuổi'.
40 Hướng Nhật bị coi như không khí ngồi ở một bên, bất quá hắn cũng thích cái cảnh thanh nhàn lúc này, nhìn lão Thạch cũng thấy xốn mắt, thà ra phòng khách mở TV coi còn thú vị hơn nhiều.