281 Lúc tan học, Hướng Nhật thừa dịp người đẹp băng giá ra khỏi phòng học, bất mãn hỏi. Hắn đối với việc Sở Sở không theo như những gì đã thương lượng với mình mà lại đồng ý cho đối phương " mượn" mình vài ngày rất chi là oán hận.
282 - Sao em lại tới đây?Nói thật, Hướng Nhật rất tò mò, với thói quen của cô nàng này, tan học cô nàng sẽ về nhà chờ ba người trở về nấu cơm cho mình ăn, không có lý do gì mà lại chạy từ trường của mình tới đây để cùng nhau về nhà.
283 - Vừa rồi là ai nói, có giỏi thì bước ra đây!An Tâm khôi phục lại bản sắc bạo lực của mình, không hề kiêng kỵ hét lên, ngay cả việc Sở Sở đang kéo áo nàng cũng lơ luôn.
284 - Chúc mừng cô sắp làm mẹ!Thế có nghĩa là gì? Có nghĩa là trong thân thể nàng đã có một sinh mệnh bé nhỏ, đáng lẽ đây là một việc vui mừng, nhưng Thiết Uyển làm thế nào cũng không vui mừng nổi, con đã có, nhưng còn cha nó? Ở đâu? Chắc bây giờ đang ôm cô nàng gọi là Sở Sở? Nghĩ đến đây, Thiết Uyển cảm thấy trong lòng đau đớn không thôi, mỗi lần có cảm giác này, nàng đều cố đè nén nó xuống, gắng sức chuyên tâm vào giải quyết các vụ án để cho mình không có thời gian rảnh rỗi mà nghĩ đến nó.
285 An Tâm chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, tiếp theo lời nói cũng run rẩy, hỏi lại thêm lần nữa:- Em nói. . . nàng. . . nàng ta là bạn gái. . . của Hướng Quỳ?- Đúng.
286 - Hướng Quỳ, các nàng đều chấp nhận cùng anh ở chung sao?Lý do băn khoăn của Thiết Uyển không phải cũng không có lý, nữ nhân bên cạnh nam nhân này rất nhiều, chẳng lẽ các nàng đều thừa nhận sự tồn tại của đối phương sao? Là một phụ nữ, rõ ràng là nàng biết các nữ nhân kia cảm thấy gì, cho nên nàng cũng không dám xác định mấy người này có khả năng phát sinh ra điều gì không, chủ yếu là các nàng có nhiệt tình mà chấp nhận nàng hay không? Nếu mọi người khẩu phục mà tâm không phục, điều này sớm muộn cũng nảy sinh vấn đề, với tương lai đầy hối hận, tốt nhất là đem ngọn nguồn của sự hối hận giải quyết cho tốt trước đã.
287 Nhìn Sở Sở trong lòng khóc sướt mướt thành ra như vậy, Hướng Nhật cực kì khó chịu, cố hết sức khống chế không cho mình bộc phát cơn thịnh nộ, hắn trầm giọng hỏi:- Tiểu Thanh thế nào rồi?Tuy nhiên dù hắn che giấu như thế nào, nhưng vẻ mặt vẫn âm trầm đến kinh khủng, thậm chí có thể nói là cực kỳ dữ tợn, nếu như đồ đệ thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn thề sẽ làm cho kẻ gây ra chuyện lần này phải hối hận là đã sống trên thế giới này - kể cả người nhà của hắn!Có lẽ do cảm nhận được luồng khí điên cuồng tàn bạo phát ra từ trên người nam nhân, trong lòng Sở Sở không khỏi khẩn trương, nàng vội vàng nói:- Chị Thanh không sao.
288 - Các em. . . Hướng Nhật nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải, ánh mắt của mấy cô gái đều dán lên trên người hắn, bầu không khí có phần tế nhị.
289 Mấy vị đại tiểu thư nhìn nhau cười, dường như bầu không khí kiềm nén tồn tại giữa họ lúc nãy cũng biến mất, ngay cả An đại tiểu thư ánh mắt nhìn nữ cảnh sát cũng có chút thay đổi, không có sắc bén như trước nữa.
290 Ráng kìm nén thôi thúc chỉ muốn đánh người, Hướng Nhật nhẹ nhàng đi về phía đối phương, lời nói có vẻ đùa bỡn:- Tớ làm không được!- Hả?An Ổn sửng sốt lập tức phản ứng.
291 Tay bác sĩ dỏm thều thào trong cổ họng, khó khăn lắm mới nói được. Hướng Nhật trong lòng tự nhủ, lúc đầu chỉ cảm giác được đối phương rất khả nghi, không ngờ hắn thực sự mò đến là vì cô bé họ An.
292 - Là cô?Nguời ngoài cửa không phải người lạ, nhưng vẫn nằm ngoài dự liệu của hắn - người đẹp băng giá. - Kỳ lạ lắm sao?Người đẹp băng giá nhìn chằm chằm vào nam nhân, giống như muốn nhìn ra điều gì đó từ trên mặt hắn.
293 Liễu Y Y nhận ra bầu không khí có chút khác thường, trên thực tế, từ lúc nhìn thấy những cô nàng kia trở về, trong đầu nàng đã có ý định rời đi, bây giờ thấy bầu không khí khác thường như vậy, nàng lập tức lấy cớ để chuồn đi:- Tôi còn có việc, xin phép đi trước.
294 - Đúng là chán thấy sợ luôn!Hướng Nhật ngồi trên ghế salon, hai mắt vô thần dán vào TV. Hắn đã ngồi ở tư thế này hơn một tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng không nhịn được rống lên một tiếng.
295 Hướng Nhật vừa muốn đi ra ngoài, thanh niên lắm chuyện đã nhanh chóng kéo hắn lại, nhiệt tình nói:- Huynh đệ, anh ăn mặc như thế này khẳng định sẽ bị bảo vệ đuổi ra, không bằng anh đi theo tôi đi?- Được thôi!Hướng Nhật thông cảm việc hắn nhiệt tình muốn giúp mình cũng không nỡ từ chối.
296 Dẫn nam nhân vào phòng làm việc của tổng giám đốc, đợi hắn ngồi xuống ổn định, Phương Oánh Oánh mới hỏi đại một câu. - Có vang đỏ không?Hướng Nhật đang choáng ngợp trước sự xa hoa của căn phòng này, nghe thế liền hỏi lại một cách vô thức.
297 Phương Oánh Oánh có chút giật mình, nàng quét ánh mắt qua người cả hai, đương nhiên, phần lớn thời gian đều tập trung lên người nam nhân thô tục háo sắc, bây giờ nàng cuối cùng hiểu được tại sao đối phương lại hỏi mình về tướng mạo của tên họ Âu Dương, không chừng lúc đó hắn đã đoán ra tên họ Âu Dương là người quen của hắn.
298 - A. . . Người đang mở cửa lập tức bị đối phương phóng tới bất ngờ bắt đầu la toáng lên. Hướng Nhật nhất thời ngẩn người ra, tại sao lại là âm thanh của nữ nhân? Chờ khi thấy rõ diện mạo của đối phương, nắm đấm cứng rắn của hắn mới thu về.
299 Người Hướng Nhật gặp ngoài cửa chính là đại ca mặt trắng An Ổn, hắn thầm nghĩ chắc việc thẩm tra tên thầy thuốc giả mạo kia đã có kết quả. Quả nhiên, An Ổn thản nhiên xác định suy đoán của hắn:- Không sai!Nói xong, An Ổn vẻ mặt đăm chiêu nhìn lưu man.
300 Hơn nữa, Hướng Nhật không thể không "cam bái hạ phong" cái tên đại ca lập dị cung cấp thiếu hụt thông tin cần thiết kia. Ngay lúc đầu còn tưởng hắn nói đối phương có rất nhiều người có "dị năng", ít nhất phải mấy chục đến một trăm thằng, nhưng bây giờ lại nghe đối phương nói chỉ mới thấy có mấy tên có dị năng, lưu manh chỉ muốn xông tới đá đít tên đại ca lập dị kia vài phát, vài người mà lại nói là rất nhiều người, không biết cũng đừng có nói quá như vậy chứ? Tuy nhiên đối phương cũng không có vẻ gì là xấu hổ, thậm chí trước mặt Hướng Nhật hắn còn rất quang minh chính đại mà chất vấn: mày cho rằng trên đời này người có dị năng cũng nhiều như tiền à, quơ một phát là có một đống hay sao? Nói xong còn chưa hết giận, hắn còn mô tả cái tên bị bắt là một dị năng giả có trình độ dị năng làm người khác đau tim.