21 Thẩm Nhược Ly cười chua xót, phút chốc đôi mắt đẹp trong suốt đó bị che phủ bởi nước mắt ướt đẫm đầy phong tình. Nào là nếu chúng ta yêu thì không phải sợ tan nát cõi lòng, nếu yêu chúng ta sẽ không có tiếc nuối?Hắn không hiểu, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không biết.
22 Nhưng Tiêu Tẩm Phong vẫn cười tươi như gió xuân, ôn nhuận nho nhã, khiêm tốn hiền hoà, dáng vẻ đó thật khiến cho Thẩm Nhược Ly rất khó xử. Nàng thật sự nhẫn tâm vì một kẻ không thích mình, thậm chí còn xem mình là kẻ thù mà ngày sau cùng hắn là địch, nhẫn tâm làm hắn thương tổn?Nàng làm không được, thật sự làm không được, nhưng nàng không còn lựa chọn nào khác.
23 Thẩm Nhược Ly yên lặng nghe Tiêu Tẩm Phong sầu não, trong lòng lại suy nghĩ một nam tử ngay thẳng phóng khoáng tựa như Tiên Phong Đạo Cốt thế này, không nên có quan hệ với việc tranh giành ngôi vị hoàng đế.
24 Aizz, cũng khó trách Hoàng Thượng truyền ngôi cho Tiêu Tẩm Thần thành công, là vì hắn( HT) ngầm kín đáo, để tránh mũi nhọn, tạm thời bảo vệ an toàn cho hắn(TTT).
25 Phượng Loan CungNữ tử vận phượng bào đỏ thẫm, ngồi yên vị ở trước gương trang điểm. Trong gương là một nữ tử với đôi mắt màu hạnh nhân, cùng với đôi chân mày lá liễu và làn da nõn nà.
26 “Tạ Hoàng hậu nương nương. ” Thẩm Nhược Ly cúi người dập đầu tạ ơn, sau đó liền chậm rãi đứng lên, còn chưa kịp đứng vững thì giọng nói uy nghiêm kia lại lần nữa vang lên.
27 Đối mặt với Thần nhi cố tình nhục nhã, đối mặt với những ánh nhìn dị dạng của người chung quanh, nàng lại có thể tâm như nước lặng, không hoảng hốt, không oán giận.
28 Thẩm Nhược Ly biết Thẩm Nhược Tâm nói như thế là để ọi người biết đêm tân hôn đó Tiêu Tẩm Thần đi đến chỗ nàng mà bỏ rơi Thẩm Nhược Ly một mình ở trong phòng tân hôn chờ đợi đau khổ.
29 “Hai từ ‘thần thiếp’ ngươi tốt nhất đừng nói ra, bổn vương nhớ là chưa từng sủng hạnh ngươi, hơn nữa ngươi chỉ là một ả xấu xí mà phụ hoàng kiến quyết bắt ta cưới, cả đời Tiêu Tẩm Thần ta cũng sẽ không thừa nhận ngươi là thê.
30 Vốn định rời đi không ngờ lại gặp được Hoàng thượng đích thân đến. Đáng giận hơn chính là Tam hoàng tử cũng đến, trong lòng Thẩm Nhược Ly có chút hốt hoảng không yên.
31 “Nô tỳ thất lễ xin cáo lui trước, mong rằng Hoàng thượng, nương nương thứ tội. ”Lúc này, Thẩm Nhược Ly hơi kích động, hơi thất thố, nàng cũng không biết vì sao.
32 “Ta nghi là Hoàng thượng dùng nàng mê hoặc Phong nhi. Lẽ nào vừa rồi ở trên điện, ngươi không thấy Phong nhi có vẻ quan tâm và lo lắng cho nàng sao?”“Vâng nương nương, nô tỳ cũng cảm thấy lạ.
33 “Ta biết. Vừa rồi ở Phượng Loan Cung có phải nàng cố ý thăm dò ta? Nàng là đang suy nghĩ xem ta có phải loại người trông mặt mà bắt hình dong hay không? Ta nói đúng chứ?”Tiêu Tẩm Phong cười thoải mái, chắp quạt sau lưng bước lại gần Thẩm Nhược Ly cẩn thận quan sát hai má hồng với đôi môi khẽ run rẩy của nàng.
34
35 Im lặng nhìn những cánh hoa trôi đầy trên mặt nước, Thẩm Nhược Ly cảm thấy trong lòng dường như có loại vui sướng gì đó đang từ dưới đáy lòng phun trào lên, nàng muốn đem hết mọi hành hạ, đùa cợt, khiêu khích ném xuống dưới.
36 Bỗng nhiên, Tiêu Tẩm Phong đưa tay đoạt đi cánh hoa đau lòng cuối cùng trong tay Thẩm Nhược Ly. Nhìn vẻ mặt nàng vẫn cứ buồn bã, đáy mắt hắn thoáng hiện nét tươi cười: “Ta ăn luôn đau lòng của nàng, vậy không phải sẽ tốt sao.
37 Tiêu Tẩm Phong bên cạnh không có để ý đến Tiêu Tẩm Thần đang bộc phát giận dữ chỉ đau lòng nhìn khoé miệng Thẩm Nhược Ly rỉ máu, mà tay hắn cũng nhẹ nhàng xoa hai má sưng đỏ đó.
38 Edit: VerBảo vệ nàng. Trân trọng nàng! Thẩm Nhược Ly thì thào lặp đi lặp lại mấy chữ này rồi chợt cười khóc lên, nước mắt từ khoé mắt chảy xuống, khung cảnh tuyệt mỹ làm người ta tan nát cõi lòng.