81 "Đại nhân, ngài. . . . Ngài nói. . . . giao cho ta?" Chu Quần Ích khó khăn lắm mới nuốt được một hớp nước miếng. Chu Quần Ích cũng đã từng coi như là một người có chút khát vọng Từ sau khi gã đảm nhiệm huyện chủ huyện Lư Lăng, gã cũng nghĩ muốn làm ra một thành tích khiến cho người ta phải nhìn chăm chú, thế nhưng giữa sự thật cùng lý tưởng lại có chênh lệch cực lớn.
82 Thần sắc Giả Thiên Tường trở nên đôi chút lúng túng: "Cái này. . . . Vấn đề này cũng có chút phức tạp, ừ. . . . Ngươi biết, Cơ Chu quốc bất luận nam nữ, đều có tư cách kế thừa tước vị, nếu như không phạm vào tội lớn, chắc chắn sẽ không bị tước đi tước vị.
83 Người quần áo tả tơi cố nén cười nói: "Ta là Lộ Kiến Bình, thống lĩnh đại nhân có nói rõ phải làm gì không?"Mặt Thiếu Sơn đỏ bừng, hắn đang cố gắng thu thập miệng vết thương của mình, lắp bắp đáp: "Ta là Thiếu Sơn, thống lĩnh đại nhân để cho ta nghe theo hiệu lệnh Tôn đại nhân mà làm việc.
84 Ba ngày sau đó, Cơ Thắng Tình cùng Giả Thiên Tường mang theo đại đội bộ binh gần ngàn người xuôi nam phủ Phúc Châu, Tiền Bất Ly tức thì mang theo Đỗ Binh, Vương Thụy cùng Nhiệm Soái lưu thủ Lư Lăng.
85 Trấn Trúc Lâm là thôn trấn lớn nhất chung quanh trong phạm vi mười dặm, bình dân Cơ Chu quốc cùng người Thổ tộc ở gần đó ưa thích để trấn Trúc Lâm giao dịch một ít đồ dùng sinh hoạt.
86 Vào thời điểm ở nơi này đang giương cung bạt kiếm, từ phía tây đột nhiên truyền đến một tràng tiếng vó ngựa vang dội, Phòng quản gia kinh ngạc quay người nhìn lại phía sau, y chỉ thấy một tiểu đội kỵ binh áo giáp tươi sáng rõ nét đang phi ngựa như bay mà đến, trong nháy mắt đã vọt tới gần.
87 Trình Đạt và mấy thân vệ cũng nhảy xuống chiến mã, hộ vệ bên người Tiền Bất Ly, nơi đây vào lúc này dù thế nào đi nữa cũng tuyệt đối không thể khinh thường, ai biết có thể bắn ra một mũi tên bắn lén từ một nơi nào đó hay không!"Vương Thành Quân.
88 "Công bình?" Hạ Tử Thành giận quá thành cười: "Ngài là chủ nhân nơi này, mà ta là cái gì? Giữa chúng ta có công bằng sao?""Nếu như ngươi nguyện ý làm việc cho ta, ta sẽ cho ngươi công bằng mà ngươi muốn.
89 Mỗi khi rơi vào tình trạng nguy cấp, con người hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có cảm giác, chỉ có điều người trời sinh cẩn thận hoặc là thực lực bạc nhược yếu kém sẽ lựa chọn biện pháp rụt đầu.
90 Trong soái trướng, bầu không khí yên tĩnh tới mức làm cho lòng người sợ hãi. Tuy là nam tước Cơ Chu quốc, bọn hắn, ngay tại chính đất phong của mình đã từng chứng kiến không ít, thậm chí đã gây ra không ít sự việc máu tanh tương tự như này, nhưng nếu như sự việc máu tanh này xảy ra ở trên chính đồng bọn của mình, cảm xúc nó gây ra còn sâu sắc hơn so với việc bọn hắn tự tay giết chết một trăm nô lệ.
91 Người mang tin tức đến truyền báo một đại sự. Huyện Diệp ở phía tây Phúc Châu có một hộ nam tước họ Trịnh, mấy người Thổ tộc tới sát biên giới đất phong của hắn đào cạm bẫy, cạm bẫy này vốn đào để đánh bẫy lợn rừng, huyện Diệp nằm giữa rừng núi, có rất nhiều thực vật hoang dại.
92 Vừa đi về phía trước, vừa quan sát tình hình bốn xung quanh, Đồng Lâm đột nhiên phát hiện đội ngũ phía trước bị ứ đọng, lập tức hắn nhìn thấy Đại tướng quân tiên phong cũng vốn là thủ lĩnh gia đinh của mình trước đây, La Nhị Hổ lảo đảo đẩy đám người ra chạy về phía mình.
93 Quan Dự Đông bưng Cước Đạp nỗ nhắm ngay hán tử đang cầm đại kỳ của địch quân, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, ngón tay nhẹ nhàng khẽ bóp, hán tử kia lập tức giống như bị người lăng không đánh ột búa, thân thể bay ngược lại rồi rơi xuống đất, đại kỳ trong tay cũng đổ xuống, trùm lên trên mấy thi thể.
94 Phương lão sinh ngây ra như phỗng đứng ở bên cạnh bờ, y muốn tiếp tục tiến công, thế nhưng lúc này sắc trời đã muộn, một lần nữa xây dựng bè gỗ cũng phải tiêu phí một khoảng thời gian nhất định, Phương lão sinh cố nén cơn tức giận muốn thổ huyết, hạ lệnh hạ trại nghỉ ngơi.
95 Mấy dân chạy nạn im lặng nhìn đầu người lăn lông lốc còn cả mấy nữ tù binh đang thét lên không ngừng, cũng không biết bọn hắn đang suy nghĩ gì trong lòng.
96 Đám người trên bãi tập lộ vẻ rối loạn, trong đó đám người tụ tập ở góc đông bắc người có xu hướng bạo động rõ ràng nhất, Tiền Bất Ly thúc dục chiến mã, mang theo hơn mười thân vệ thẳng tiến tới góc đông bắc, "Kẻ vọng động chết!" "Kẻ vọng động chết.
97 "Đoán không sai. " Tiền Bất Ly khẽ cười một tiếng, đọc kỹ chiến báo Lý Tiêu Vân gửi về, sau khi xem xong, tiện tay lại giao cho người mang tin tức, cau mày tự hỏi.
98 Đêm đen là đêm giết người, gió mạnh là phóng hỏa, tối nay cả hai hình thức khác nhau khó có được đều xuất hiện, mặt trăng bị một tầng mây đen dày đặc che chắn, gió táp mang theo tiếng rít thổi qua đường chân trời, những nơi mà gió đi qua, xoáy lên từng làm sóng cây cỏ.
99 Đỗ Binh giục ngựa xông vào doanh địch, đơn giản vẽ một đường thương , trường thương đâm vào ngực một binh lính địch, mượn nhờ lực xung kích hất lên, thi thể tên binh lính địch giống như một người bù nhìn bị vứt lên cao.
100 Không đề cập tới chuyện Vương Thụy mang quân kỵ binh bản bộ của mình chỉnh đốn đám tù binh bắt được, Tiền Bất Ly đang trốn vào một góc nhắm mắt dưỡng thần, mấy ngày liên tiếp bôn tập đối với những kỵ binh thiện chiến mà nói thì không thành vấn đề, thế nhưng Tiền Bất Ly có vẻ không tiêu hóa nổi, cho nên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội nghỉ ngơi.