61 "Tài năng quân sự của Tiền Bất Ly kia quả thật làm cho người kinh ngạc. " Cơ Thắng Liệt nhẹ gật đầu: "Thế nhưng. . . . thế giới này đã có Cơ Thắng Liệt ta, sự hiện hữu của hắn không còn quan trọng! Nếu như không phải hắn đột nhiên xuất hiện, ảnh hưởng tới kế hoạch của chúng ta, hiện tại Trát Mộc Hợp có lẽ đã bị chúng ta vây khốn!" Cơ Thắng Liệt nói với dáng vẻ cực kỳ tự phụ.
62 Mặt trời mọc lên đường, mặt trời lặn dừng lại. Lúc này đang hoàng hôn, quân đội của Tiền Bất Ly bắt đầu hạ trại. Vấn đề là trên sạn đạo chật hẹp, dựng lều vải gặp đôi chút khó khăn, bên ngoài lều còn phải để lại một lối đi, cho nên các binh sĩ chỉ có thể chen chúc cùng một chỗ.
63 Truyền lệnh sứ ngây người, Tiền Bất Ly này nói ngang ngược tới cực điểm, hắn chưa từng để cho người ta có cơ hội giải thích nhưng vẫn có rất nhiều người biết rõ đạo lý: người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, truyền lệnh sứ há hốc mồm, nhưng không nói câu nào.
64 Đỗ Binh nói: "Đại nhân, đây đúng là phù hiệu của đại nội thị vệ. Phù hiệu của thị vệ công chúa điện hạ có hoa văn Hỏa phượng hoàng, mà phù hiệu thị vệ của Cơ Thắng Liệt bên người thị vệ có hoa văn đầu hổ.
65 Khi vùng bình nguyên bằng phẳng ra hiện ra trước mặt quân đội, các binh sĩ không tự chủ được hoan hô, nét mỏi mệt trên gương mặt, trong khoảnh khắc này, đã bị hưng phấn thay thế.
66 Tiếng vó ngựa tiểu đội kỵ binh của Tiền Bất Ly phát ra cũng đã dẫn tới sự chú ý của đối phương, không lâu sau, một đám người vây quanh một người trẻ tuổi quần áo hoa lệ đi ra.
67 Tiền Bất Ly lập tức quay người lại, trên mặt lộ ra nụ cười hiền lành vui vẻ: "Thoạt nhìn, đây là một hiểu lầm?"Người trung niên kia trả lời và trên gương mặt vẫn còn vẻ thấp thỏm không yên lòng: “Đúng vậy.
68 Tráng hán đi đến một chỗ cách Tiền Bất Ly không xa, do dự một chút, hai đầu gối quỳ rạp xuống đất, nhưng ánh mắt của hắn thì vẫn gắt gao chăm chú nhìn vào người tuổi trẻ kia, trong mắt tràn đầy cừu hận.
69 Màn đêm càng ngày càng trở nên tối đen, so sánh với nơi trú quân ở trên cánh đồng tuyết, nơi trú quân ở nơi này thiếu đi phần tiêu điều, nhiều hơn phần sức sống.
70 Đỗ Binh cùng Vương Thụy vẫn ngây người đứng nguyên tại chỗ giống như bức tượng, giống như không nghe thấy mệnh lệnh của Tiền Bất Ly. "Hai người các ngươi!" Tiền Bất Ly đột nhiên lên giọng: "Có nghe hay không?"Đỗ Binh cùng Vương Thụy phục hồi tinh thần giống như vừa mới bừng tỉnh giấc mộng, hai người liếc nhau một cái, ánh mắt lộ ra thần sắc quái dị.
71 Ngay khi Nhiệm Soái ở bên ngoài trướng hỏi thăm Đỗ Binh cùng Vương Thụy, trong soái trướng suy nghĩ của Tiền Bất Ly lập tức chuyển tới ba người bọn họ.
72 Khi trời sáng rõ, quân doanh bắt đầu công việc lu bù, vốn vào lúc rạng sáng các binh sĩ phải rời giường chuẩn bị hành quân, nhưng bởi vì tối hôm qua xảy ra rối loạn, Tiền Bất Ly cố ý hạ lệnh cho các binh sĩ nghỉ ngơi thêm một chút.
73 Tiền Bất Ly ra lệnh một tiếng, đại quân ba nghìn xuất phát tiến về huyện Lư Lăng. Tuy biết rõ con đường phía trước không có nguy hiểm gì, Tiền Bất Ly vẫn phái ra một số lượng lớn lính trinh sát, hắn cố gắng cẩn thận bồi luyện thành thói quen cho quân đội của mình, giống như đêm qua, lúc hạ trại Tiền Bất Ly hạ mệnh lệnh cho binh sĩ xây dựng phòng ngự giống như thiết kế đã đề ra, thói quen không phải một sớm một chiều mà có thể bồi dưỡng ra được.
74 Ngay khi Tiền Bất Ly cùng Đỗ Binh đang tại trao đổi sự việc giết chết tước sĩ kia nếu bại lộ có thể dẫn đến phiền toái, từ binh sĩ ở hai bên đột nhiên truyền đến tiếng quát lớn, còn có tiếng vũ khí ra khỏi vỏ.
75 Trên gương mặt tráng hán kia hiện ra thần sắc bối rối, hiển nhiên hắn bị Tiền Bất Ly xem thấu tâm tư mà cảm thấy khẩn trương: Tiền Bất Ly cười bồi thêm một câu: "Ngươi yên tâm nói đi, chỉ cần nói thật, ta sẽ không trách ngươi.
76 Sau khi ăn cơm trưa, Tiền Bất Ly hạ lệnh đẩy nhanh hơn tốc độ hành quân , rốt cục trước khi màn đêm buông xuống đại quân cũng tiến tới thị trấn huyện Lư Lăng.
77 Bọn gia đinh ở hàng phía trước chẳng những không dám đứng lên theo lời của Cơ Thắng Tình, ngược lại còn sợ hãi cúi đầu, mấy quý phụ nhân sắc mặt trắng bệch cũng quỳ xuống, đùa giỡn công chúa điện hạ ở bên trong đất phong của công chúa, tội danh này đủ đưa huyện chủ vào Địa ngục!Cơ Thắng Tình tức đến mức sắc mặt trắng bệch, nàng mãnh liệt hất tay áo, phát ra một tiếng giọng mũi tức giận hừ, trở lại vào thùng xe.
78 Sáng sớm, Tiền Bất Ly tỉnh dậy từ rất sớm, hắn vừa xem ghi chép của huyện Lư Lăng, vừa nhìn sa bàn trên bàn cùng địa đồ trên vách tường, lưu vào trong trí nhớ các loại tư liệu của huyện Lư Lăng.
79 Tiền Bất Ly càng thêm nghi ngờ. Nếu theo như tính cách nóng nảy trước kia của hắn, hắn đã sớm dùng danh nghĩa trưởng công chúa đế quốc thi triển thủ đoạn lôi đình xử trí gã huyện chủ, thế nhưng ngôi phủ đệ đổ nát lại khiến cho Tiền Bất Ly nghi hoặc, cho nên hắn mới quyết định đợi đến lúc mấy người Mạnh Thiết Đầu trở về rồi mới tính.
80 "Không dám sao?" Tiền Bất Ly cúi người nhìn chằm chằm vào Chu Quần Ích: "Ngươi không phải chứng kiến ta có mấy thủ hạ người Thổ tộc mới cố ý nói những lời nói này phải không?"Chu Quần Ích lúng túng không nói tiếp, muốn thừa nhận hắn không có can đảm này, muốn kiên trì lập trường trong lòng của mình mà không có sức lực lên tiếng.