41 Kỳ thật Quý Tôn Ý Như và Dương Hổ là thực tâm muốn xúc tiến xuất binh của Lỗ quốc, nguyên nhân cũng chẳng phải vì cái gì mà 'thiên hạ đại nghĩa', cũng không phải muốn kiếm lợi lộc gì, mà là xuất phát chính từ sự tranh đấu bên trong Lỗ quốc.
42 Triển Hoạch cùng Dương Hổ đích xác là có hiềm khích rất sâu. Triển Hoạch là công khanh mấy đời, xuất thân danh môn, mà Dương Hổ tuy binh quyền rất lớn, nhưng mà luận về thân phận, Triển gia tùy tiện lấy ra một người đều cao quí hơn hắn.
43 Trải qua hơn năm trăm năm Lỗ quốc thường xuyên tu bổ, đô thành tọa ở đây có vẻ đồ sộ hùng vĩ khí thế rộng lớn. Tất Thành mặc dù cũng là nơi phồn hoa, có điều so sánh với nơi này, quả thực là cách biệt một trời một vực.
44 Vị ngồi bên phải chính là Thúc Tôn đại phu, từ trước tới nay sự phân công ở Lỗ quốc là Quý Tôn nắm binh quyền, Thúc Tôn nắm ngoại giao, Mạnh Tôn nắm quyền về của cải (như kinh tế ngày nay).
45 - Khánh Kỵ trước kia đến Ngải thành tuyển binh, thiên hạ ai ai cũng hưởng ứng, mang quân tới Ngô, khói lửa đột khởi, tinh kỳ chỉ khắp nơi, bọn chuột nhắt tan tác, đám phản quân của Cơ Quang chỉ nghe tiếng gió đã bỏ chạy không dám ngăn cản.
46 Dương Hổ cùng Triển Hoạch bồi hắn tới Nhã Uyển để sắp xếp. Bởi vì hai người trước giờ vẫn không hợp, Khánh Kỵ cũng không tìm được chủ đề nào mà tán gẫu.
47 Vệ quốc mặc dù cũng được, nhưng dựa theo tốc độ giao thông lúc này, cách Ngô quốc thật sự quá xa, nằm xa tầm với, ảnh hưởng đối với Ngô quốc là cực kỳ nhỏ bé.
48 Vừa vào phòng nhỏ, Mạnh Tôn Thị đã căm giận mà nói, Thúc Tôn Thị ảm đạm cười, khuôn mặt trắng như ngọc hơi hơi nổi lên một chút ửng đỏ kích động, nhưng đáy mắt hắn lại lộ ra vẻ lạnh buốt xơ xác tiêu điều:- Tử Uyên, ta gọi ngươi tới, chính là muốn thương nghị cho thật tốt một phen, hiện giờ quyền lực của Quý Tôn Ý Như cũng đã khuynh đảo triều đình và dân chúng, bực tức ra như vậy thì có tác dụng gì?Mạnh Tôn Tử Uyên hừ lạnh một tiếng, ngồi xuống chiếu, liếc mắt nhìn hắn một cái nói:- Tử Ngọc, ngươi bảo chúng ta phải làm sao bây giờ? Theo ta thấy thì, không bằng giết Khánh Kỵ đi để trừ hậu họa.
49 Gia nhân Quý Phủ vừa đi không lâu, tỳ nữ trên phủ đã tới bẩm báo có Dương Hổ tới, Khánh Kỵ lập tức đứng dậy đón chào. Dương Hổ chỉ dẫn theo một đầy tớ, một mã phu, vội vàng xuống xe ngựa đi vào Nhã Uyển.
50 Những người nhà giàu hào phú đều hay dùng phòng làm tiệc rượu của chính mình, lại có gia nhân và ca kỹ phục vụ, cho nên mở tiệc chiêu đãi khách nhân ít khi đi đến tửu quán, nhưng mà sinh ý của Lỗ Quái cư vẫn rất náo nhiệt.
51 Hắn bày ra thần sắc nghiêm nghị, nói:- Khi đó, Khánh Kỵ tuổi còn nhỏ, có một lần, cùng một vị thế gia nữ tử vào trong rừng chơi trốn tìm rồi bổ nhào vào nhau, không biết tại sao, ham muốn nổi lên, ta chỉ cần lời ngon tiếng ngọt nói một hồi sau này nhất định sẽ lấy nàng làm vợ, thiếu nữ kia liền cũng ỡm ờ, cùng làm chuyện tốt với ta.
52 Hắn bày ra thần sắc nghiêm nghị, nói:- Khi đó, Khánh Kỵ tuổi còn nhỏ, có một lần, cùng một vị thế gia nữ tử vào trong rừng chơi trốn tìm rồi bổ nhào vào nhau, không biết tại sao, ham muốn nổi lên, ta chỉ cần lời ngon tiếng ngọt nói một hồi sau này nhất định sẽ lấy nàng làm vợ, thiếu nữ kia liền cũng ỡm ờ, cùng làm chuyện tốt với ta.
53 - Việc này. . . Khụ khụ, nói cho Thúc Tôn tiểu thư, Tử Tư đang mở tiệc chiêu đãi một vị khách quý, nếu có tiện, mời Thúc Tôn tiểu thư tìm một tửu điếm khác.
54 - Bản lãnh đấu sức của ngươi rất cao sao? Nếu có bản lãnh, thì đánh giá một phen với Bát Lang nhà ta, thế nào?Tôn Ngao vừa nghe thấy liền có chút khiếp đảm.
55 Bọn công tử này nghe Lý Hàn nói như vậy, nhất thời kêu gào cả lên, có người châm biếm hắn khiêu chiến Khánh Kỵ là không biết tự lượng sức mình, có người cổ vũ Khánh Kỵ ra mặt dập tắt uy phong của hắn, Khánh Kỵ ngồi ngay ngắn ở đó, mặt mang theo nụ cười cũng không nhiều lời.
56 Một đôi mắt đại bàng nham hiểm của Lý Hàn tròng trọc liếc nhìn Khánh Kỵ một cái, ánh mắt Khánh Kỵ vốn là bị Thúc Tôn Diêu Quang hấp dẫn, hắn vừa nhìn đến, Khánh Kỵ hình như có cảm giác, nhưng ánh mắt vừa chuyển, Lý Hàn đã rời ánh mắt đi, không dám đối mặt, Khánh Kỵ bất giác mỉm cười.
57 - Lý Hàn, canh bạc này chính là liên quan đến thanh danh của Thúc Tôn Thị ta, ngươi đã chủ động ứng chiến, có nắm chắc sẽ thắng hắn không?Lý Hàn nghiêm nghị nói:- Tiểu thư, dưới kẻ dũng mãnh mà lại chỉ có binh sĩ hư nhược thì làm được gì? Lý Hàn không dám cuồng vọng, có điều con người có sở trường, cũng có sở đoản, người nước Ngô vốn không mạnh về cung mã, xa chiến lại càng không thành thạo, đây là nhược điểm của hắn, lại là sở trường của tại hạ.
58 Anh Đào kinh hãi, không biết trên cây có bao nhiêu tiễn thủ, hoảng sợ gấp gáp quát:- A Cừu, nhanh chóng đánh xe!Nói xong nhảy vọt xuống, lăng không bổ nhào về phía cây đại thụ kia, Anh Đào một bàn tay đặt lên thân cây rồi nhảy vút lên, hóp bụng xoay mình, đã cực kỳ linh hoạt đứng trên một thân cây.
59 A Cừu lui ra, cầm trong tay hai thanh đoản kích máu chảy đầm đìa đứng ở đầu đường, Anh Đào nhảy lên xe, nhặt yên cương quất ngựa. Khánh Kỵ sắc mặt bình tĩnh trèo lên xe, Anh Đào bỗng nhiên nói:- Công tử, Mạnh Tôn Thị muốn phá hỏng kế của Quý Tôn đại nhân, lại dám để thích khách đến, chúng ta có nên.
60 - Các nàng chính là các vũ kỹ trong ' Lỗ Quái cư', lúc ta tới đây liền cũng gọi các nàng theo, hôm nay gặp chuyện, cảnh tượng đồ sát khắp nơi, sáu tiểu mỹ nhân này là để an ủi cho công tử.