61
Đêm, ánh trăng xuyên thấu qua cửa kính trải lên trên giường bệnh.
Nhất Hạ lẳng lặng nằm nghiêng, nhìn cửa kính phát ngốc.
Kỷ Hạo hiện tại đang làm cái gì?
Thi Viêm nổi giận như vậy, có phải sẽ tìm Cổ Nhạc tính sổ hay không?
Thẩm Võ thiếu bọn cho vay nặng lãi nhiều tiền như vậy, làm sao bây giờ?
Nhất Hạ rũ mắt.
62
“Ngươi xuất hiện ở đây, nói như vậy tin đồn King đến chỗ này là sự thật?”
Chiếc xe màu đen bình ổn dừng ven đường.
Trong xe, Cổ Nhạc nửa mang khinh miệt nửa trào phúng nói, chọc nam nhân nhàn nhạt mỉm cười.
63
Kỷ Hạo vừa đến phòng bệnh, thấy Thẩm Võ đỡ Nhất Hạ đi vào WC.
Kỷ Hạo vội vàng chạy lại, hỏi: “Đi WC?”
“Dìu hắn đi bôi thuốc. ”
Thẩm Võ nhanh miệng, Nhất Hạ cả kinh, ngước mắt nhìn Kỷ Hạo, quả nhiên, Kỷ Hạo nhăn mặt.
64
“Là bạn học. ”
Kỷ Hạo thanh âm rất thấp, không tình nguyện đáp.
Cậu vẫn luôn chú ý phản ứng Nhất Hạ, Nhất Hạ lông mi hơi hơi run rẩy, cúi đầu, không nói gì.
65
Đêm. Trăng tròn.
Nhất Hạ dựa bên cửa sổ nhìn ánh trăng, lẳng lặng, vẫn không nhúc nhích.
Y bị người từ phía sau ôm lấy.
Kỷ Hạo giống hài tử ôm gấu bông dường như đem Nhất Hạ hơi hơi nhấc lên, khiến cho hai chân Nhất Hạ rời khỏi dép lê sau đó đặt lên mu bàn chân của cậu, lại hơi hơi nghiêng về phía trước, đem thể trọng hai người dựa lên cửa sổ, để Nhất Hạ ngả hẳn vào trong lòng ngực mình, vùi đầu cọ cọ.
66
Nhất Hạ sửng sốt. Nhất Hạ cảm thấy kỳ quái, hỏi: “Quen biết?”
“Không quen biết. ” Cổ Nhạc phủ nhận.
“Vậy ngươi tìm hắn làm cái gì?”
“Cầu hôn a.
67
“Anh có phải có chuyện gì gạt em hay không?”
Kỷ Hạo thanh âm rất trầm thấp.
Cậu bình tĩnh nhìn Nhất Hạ, chờ Nhất Hạ trả lời.
Nhất Hạ cuống quít lắc đầu.
68
Nhất Hạ tỉnh lại đã hoàn toàn nhận không ra mình ở đâu.
Trên tay được gắn kim, bình truyền từng giọt từng giọt nhỏ xuống, y mơ màng xoay mặt, nhìn đến Kỷ Hạo lẳng lặng ngủ ở bên cạnh, hai mắt mông mông, lại nhắm lại.
69
Làm Cố Gia ngoài ý muốn chính là, cuối cùng Kỷ Hạo cái gì cũng chưa làm.
Kỷ Hạo xoay người lơ hắn đi vào phòng, Cố Gia hơi hơi ngẩn ra, thấy Kỷ Hạo như vậy, liền mở cửa, rời đi.
70
Nhất Hạ nhìn bó hoa, cả người đều choáng váng.
Đây là chỗ nào a, Cố Gia thế nhưng lấy phương thức như vậy đột nhiên xuất hiện.
Nhất Hạ sửng sốt thật lâu, lúc này mới phản ứng lại, nhìn hoa: “Tôi không phải nữ……”
Cố Gia chớp mắt, “công cụ” vừa thu lại, nói: “Vậy để sau.
71
Nửa giờ sau, Kỷ Hạo đi vào phòng bệnh Cổ Nhạc, phát điên nhìn hắn.
Cổ Nhạc nhìn cậu, tâm muốn giết người, nhưng là Cổ Nhạc liếc lão thái thái một cái, đành phải tỏ vẻ nhẹ nhàng, tư thái ngẩng cao đầu, quay mặt đi, không nói lời nào.
72
“Ta tuyệt không đáp ứng……”
Tại sảnh lớn, nơi ở của em gái lão thái thái, trên khuôn mặt tuấn lãng trẻ con của Kỷ Hạo đầy phẫn nộ, nói: (ngoại ngữ) “…… Yêu cầu của hắn, mấy người mơ tưởng!”
Lão thái thái không nói gì.
73
Nhất Hạ kinh ngạc.
Nhất Hạ hai mắt chớp chớp, nhìn Cố Gia, cuối cùng, chớp mắt: “Mệt cậu nghĩ ra. ”
Lời kia vừa thốt ra, sắc mặt Cố Gia liền thay đổi.
74 Kỷ Hạo ở trên đường phố không tìm được bóng dáng Nhất Hạ. Cậu ngó trái ngó phải, chọn một phương hướng, thậm chí thăm dò nhìn tắc xi ngang qua, xem Nhất Hạ có ngồi bên trong hay không.
75 Cố Gia buổi tối đối Nhất Hạ nhắc nhở một trận mới chịu ra cửa. Bởi vì Nhất Hạ có tiền án, Cố Gia sợ y lại sẽ trộm đi ra ngoài, lúc gần đi mở khóa phòng trộm, Nhất Hạ tức giận, ở nhà tìm việc làm.
76
Đến khi Cố Gia phát hiện không thấy Nhất Hạ thì đã muộn.
Trong nhà loạn thành một đóng, vừa thấy liền biết Nhất Hạ dưới tình huống không được bao trước bị người mang đi, Cố Gia điên vô cùng, gọi điện thoại về nhà, có mặt trời thì cũng có đức chúa*, Cố A Lỗ cũng tới hồi giả ngu.
77
Lần này, Nhất Hạ luân hãm.
Ngày thường hung hăng, nhưng rốt cuộc tận trong đáy lòng Nhất Hạ đối Cổ Nhạc là sợ hãi.
Cổ Nhạc kiên trì làm Nhất Hạ không dám kháng cự.
78 Dựa vào cửa phòng bệnh, cửa cuốn cũng không có hạ xuống. Nhất Hạ xuyên qua lớp kính, nhìn vào bên trong phòng bệnh, hai người đang ở đó khanh khanh ta ta, mày hơi hơi nhăn lại.
79
So với thời gian đã hẹn với A Lộ đã hết một nửa.
Nhất Hạ muốn Cố Gia mở dây lưng trói tay, thay quần áo lần trước y lưu lại chỗ Cố Gia, trấn định tinh thần, bước nhanh ra ngoài.
80
Ngày hôm sau Nhất Hạ không nói chuyện với Cổ Nhạc.
Y nấu xong canh liền trực tiếp đặt lên bàn di dộng, bàn bị đẩy đến trước mặt Cổ Nhạc, Cổ Nhạc liếc về phía Nhất Hạ, Nhất Hạ đem hết thảy đều làm tốt, lần nữa quay trở về sô pha.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 37