Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tra Công Chi Tử

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh
Số chương: 93
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: niên hạ trung khuyển ẩn nhẫn công x đại thúc tinh anh ôn hòa thụ, dưỡng thành, hiện thực hướng, hào môn thế gia, trọng sinh, ngọt ngầm, , 1×1, hiện đại, HE.

Danh sách chương Tra Công Chi Tử


Chương 1

1 Đường Kiều đang ngồi trên sô pha. Cái TV trước mặt anh hình như có vấn đề, cứ lúc sáng lúc tắt, cuối cùng thì bùm một cái, màn hình đen xì luôn.

Ở cầu thang tròn bên trái phòng khách, một bóng người gầy yếu xuất hiện.


Loading...

Chương 2

2 Trong nháy mắt ấy, Đường Kiều tưởng như mình đã rơi vào một giấc mộng mãi mãi không thể tỉnh lại.

Anh giật mình mở mắt, nhận ra mình đang nằm úp sấp trên cái bàn đầy sách vở, ở chỗ trống duy nhất trên bàn đặt một tờ giấy, trên đó ghi chi chít tên một người – Thẩm Mộ.


Chương 3

3 Về nhà thấy xe của Đường Hoài Chương trong gara, Đường Kiều khá ngạc nhiên. Là một bác sĩ, phần lớn thời gian ông đều dùng để xử lý công việc dù thỉnh thoảng được nghỉ thì cũng ra ngoài xã giao cả.


Chương 4

4 Đường Kiều theo ba lên xe. Trước khi khởi động, Đường Hoài Chương nghiêng người cài dây an toàn cho con trai, thấy dáng vẻ nhấp nhổm không yên của anh thì hỏi: “Sao thế? Đang lo cho Thẩm Mộ hả? Yên tâm đi, hẳn là cậu ta chỉ bị cảm vặt thôi, không có gì nghiêm trọng cả.


Chương 5

5 Khi cửa mở ra, Thẩm Mộ tinh mắt nhìn thấy – khoảnh khắc thấy hắn, vẻ mặt Đường Kiều lập tức tối sầm lại.

“Sao anh lại đến đây?”

Nghe vậy, hắn hơi khó chịu, nhướn mày lên: “Anh không thể đến?”

“Không phải, mà là bây giờ em đang bận.


Chương 6

6 Trong suốt kỳ nghỉ đông, Thẩm Mộ đã làm rất nhiều chuyện để gia – tăng – tình – cảm với Đường Kiều. Mỗi ngày ít nhất gọi một lần kèm theo ba tin nhắn, rảnh rỗi còn hẹn anh đi chơi.


Chương 7

7 Vô số giả thiết lập tức hiện lên trong đầu Đường Kiều. Đào Phi có thai ư? Cha đứa bé là ai? Chẳng lẽ đời này cô vẫn không thoát khỏi kiếp bị Thẩm Mộ dồn vào chỗ chết sao?

Sự điên cuồng khi bị ép phải phá thai của cô lập tức lao vào tâm trí anh.


Chương 8

8 Đường Kiều nhắm mắt lại. Anh không biết phải khuyên bảo Đào Phi thế nào.

Trước đây khi anh còn làm trong bệnh viện, không ít đồng nghiệp đã tranh luận về vấn đề này – một sinh mệnh không được chờ mong có được quyền đến với thế giới này không? Đứa bé trong bụng cô là vô tội, chẳng lẽ chỉ vì ba nó vô tình mà lại phải chết sao?

“Em hỏi cô, dù thái độ của Thẩm Mộ có thế nào thì cô vẫn quyết tâm sinh đứa bé này ra chứ?”

Đào Phi không trả lời, nhưng anh biết cô sẽ đáp ra sao.


Chương 9

9 Trời càng lúc càng nóng, bụng Đào Phi cũng ngày một lớn hơn. Chẳng mấy chốc, nghỉ hè đã tới rồi.

Thi xong môn cuối cùng, Đường Kiều kiên nhẫn ngồi an ủi Triệu Cẩm Chi đang ôm đùi mình khóc rống.


Chương 10

10 “Cô bình tĩnh lại đã! Có chuyện gì vậy?”

Môi Đào Phi không ngừng run rẩy: “Mẹ, mẹ của cô… Bà ấy ngã bệnh. ”

“Ngã bệnh?” Đường Kiều nhăn mày: “Trong điện thoại nói thế nào? Có nặng không?”

Cô lắc đầu, tay lau nước mắt: “Cô không biết, là anh cô gọi tới, chỉ nói mẹ cô đột nhiên ngã bệnh, gọi cô trở về thôi.


Chương 11

11 Tiếng trẻ sơ sinh nỉ non khóc cắt ngang bầu trời thôn quê yên tĩnh. Đường Kiều run rẩy ôm lấy sinh linh mới chào đời – trẻ con mới sinh đều xấu muốn chết, đường nét trên khuôn mặt chưa nảy nở, thân hình nho nhỏ không ngừng giãy giụa.


Chương 12

12 Ở nông thôn, một quầy tạp hóa đã là hiếm rồi chứ đừng nói gì đến siêu thị. Đường Kiều đành phải bắt xe lên thị trấn, tìm một siêu thị nhìn khá đàng hoàng sạch sẽ rồi mua đồ cho mẹ con Đào Phi – trước mắt cứ thế đã, về thành phố S rồi anh sẽ gửi thêm.


Chương 13

13 Về đến thành phố S thì đã khuya. Đứng giữa ngã tư đông đúc, Đường Kiều thầm nhủ – những người ở đây mới thực sự là đối tượng anh cần quan tâm, còn hai mẹ con đang ở nông thôn kia thì… Thôi, tạm ném họ ra sau đầu vậy.


Chương 14

14 Đường Kiều thật không ngờ – sau trận đánh nhau trong im lặng kia mà mối quan hệ giữa anh và Thẩm Mộ vẫn chưa hoàn toàn đóng băng. Nói cũng phải, Đường Hoài Chương còn đang làm việc cho Thẩm Xương cơ mà, anh sao có thể thực sự làm như không quen biết hắn được.


Chương 15

15 Hai năm qua, trừ một số tin nhắn thăm hỏi vào ngày lễ tết thì Đào Phi và Đường Kiều hầu như không liên lạc với nhau. Khi gần tốt nghiệp, sợ ảnh hưởng đến sự học hành của anh nên cô càng không gọi.


Chương 16

16 Thẩm Duy Thần đứng im không nhúc nhích, chỉ ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào thiếu niên anh tuấn đang đứng trước mặt mình.

Đường Kiều hơi sốt ruột, liền bế thằng nhóc lên: “Mẹ cháu đâu rồi?”

Lúc này nó mới giật mình tỉnh lại, ngọ ngoạy giãy dụa trong lòng anh, khuôn mặt nhỏ nhắn thoắt cái đỏ bừng: “Chú là ai? Thả cháu xuống!”

“Chú là bạn của mẹ cháu.


Chương 17

17 Ăn tối xong, ba người nói tạm biệt với Đào Phi. Cô ôm Thẩm Duy Thần đang gặm ngón tay đứng ở cửa, híp mắt cười tiễn bọn họ.

Đường Kiều nói: “Cô, bữa cơm hôm nay ngon lắm, bọn em cảm ơn cô nhiều.


Chương 18

18 Cảm thấy có gì đó bất thường, Đường Kiều vội xông lên tầng – liền thấy con chó trắng đang sủa không ngừng, Thẩm Duy Thần đang đứng ngẩn ra và Đào Bách đang ngồi bệt trên cầu thang, ôm cái chân đầm đìa máu khóc lớn.


Chương 19

19 Trở về thành phố S, Đường Kiều bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ mình nên chọn trường nào. Kiếp trước, để đi theo Thẩm Mộ mà anh kiên quyết chọn Đại học Y ở thành phố B, nhưng bây giờ anh không muốn để bất cứ ai ảnh hưởng đến quyết định của mình nữa.


Chương 20

20 Triệu Lan Chi và Đường Kiều liếc nhìn nhau, hoàn toàn không có vẻ giật mình của kẻ bị – bắt – gian – tại – trận, tiếp tục đi như thể không nghe thấy gì.


Loading...