21 Thẩm Xương bị xuất huyết não.
Tuy tính mạng được giữ lại, nhưng ông ta bị liệt nửa người, không còn khả năng làm việc nữa. Thẩm Xương năm nay mới năm mươi tuổi, vốn là độ tuổi dồi dào tinh lực nhất, nay lại đột nhiên ngã bệnh – tin tức này rõ ràng là một quả bom ném thẳng vào giới thương nhân thành phố S, làm cái nơi vốn chẳng yên bình gì nay càng thêm phong ba dữ dội.
22 Thành phố S vào hè nắng chói chang, ở trạm tàu hỏa vốn đông đúc nhiều người thì còn nóng nực hơn nữa.
Chiếc sơ mi trắng trên người Đào Phi đã ướt đẫm mồ hôi, mơ hồ thấy được làn da trắng nõn ẩn hiện của cô.
23 Thẩm Duy Thần quay lại nhìn mẹ, Đào Phi liềm mỉm cười cổ vũ nó.
Đường Kiều dẫn nó vào phòng tắm. Đây là lần đầu tiên nó thấy cái bồn tắm to thế này, hai mắt sáng lên, vẻ mặt nóng lòng muốn thử.
24 Cậu cả nhà họ Triệu đã như thế, Đường Kiều đành phải ăn tạm ít cơm văn phòng cho qua bữa. Từ khi đi làm đến giờ, phần lớn đồ ăn vào bụng anh đều là kiểu thức ăn nhanh thế này, làm cái dạ dày vốn quen được nuông chiều của anh bắt đầu biểu tình, nhai được vài miếng liền bỏ đũa.
25 Thu thập đồ đạc cho Thẩm Duy Thần rồi giao nó cho Đường Kiều xong, Đào Phi vội vã chạy đi làm.
Việc đầu tiên anh làm là dẫn thằng bé đi cắt tóc. Nhà tạo mẫu tóc thấy nó đáng yêu nên cũng vui vẻ, ngắm lên ngắm xuống nửa ngày liền cho ra một kiểu đầu nhẹ nhàng khoan khoái.
26 Đường Kiều vẫn nghĩ rằng, dù Triệu Cẩm Chi có béo thì vẫn là kiểu béo tròn đáng yêu làm người ta thích. Khác với người anh mồm miệng ác độc của mình, tính cách của y khá là ôn hòa, nhìn rất đáng tin cậy, hơn nữa gia cảnh không tồi, có cô gái nào thích y cũng là chuyện bình thường.
27 Đường Kiều hoang mang lái xe đến biệt thự của Thẩm Ngôn. Biết Triệu Lan Chi lâu như vậy, đây là lần đầu tiên y để chuyện cá nhân của mình làm phiền đến anh, không quan tâm thì đúng là hơi vô tình.
28 Kiểu đàn ông mà Đường Kiều thích có thể chia làm hai loại: một là cao lớn anh tuấn, cơ bụng sáu múi hai là thiếu niên thanh tú ngượng ngùng – Nghiêm Duyệt thuộc kiểu người thứ hai.
29 Đường Kiều vội vàng quay lại, chỉ thấy một mình Thẩm Duy Thần đang vẫy vùng ở khu nước sâu, toàn thân đã bị nước nhấn chìm, chỉ còn cánh tay không ngừng giãy dụa trên mặt nước.
30 Khi Đường Kiều được trợ lý đưa về nhà thì đã quá nửa đêm.
“Đường tổng, đến nơi rồi. ”
Anh hé mắt ra, vô thức nhìn về cửa sổ nhà mình – quả nhiên không có chút ánh sáng nào.
31 Đã hẹn hò bảy tám năm, cuối cùng Triệu Cẩm Chi và Lý Vân Thư cũng quyết định đi đến hôn nhân. Phải đợi lâu như vậy là vì Triệu Lan Chi kiên quyết bắt em trai phải học xong cái bằng tiến sĩ mới được kết hôn, hơn nữa, người lớn của Triệu gia cũng có ý như vậy.
32 Sáng hôm sau, Đường Kiều cùng Thẩm Duy Thần đến khách sạn nơi tổ chức hôn lễ. Không hổ là do Triệu gia tổ chức, hôn lễ này xa hoa cực kỳ, đến nỗi ngay cả quà tặng mỗi khách mời cũng là một cái điện thoại loại mới ra mắt trên thị trường.
33 Giờ ăn trưa, trong phòng ăn của trường trung học XXX.
Khắp nơi đều là thiếu nam thiếu nữ mặc đồng phục trường, cầm khay cơm đi tới đi lui.
Vừa trải qua nửa ngày học tập mệt mỏi, có thể ngồi cùng đám bạn vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm là chuyện vui vẻ cỡ nào.
34 Đường Kiều nhìn cái bóng trên mặt đất thì biết – kẻ tấn công vẫn chưa từ bỏ ý định. Mắt thấy người nọ hạ tay xuống nhưng anh chẳng còn sức mà tránh, trong đầu chỉ còn ý nghĩ muốn Thẩm Duy Thần rời đi thật nhanh.
35 Triệu Lan Chi không tin nổi vào lỗ tai mình: “Cái… Em điên rồi!”
Đường Kiều cười cười: “Thật mà. Em đã cân nhắc rất lâu rồi. ”
Y nhìn anh như thể đang nhìn một thằng ngu: “Wah, anh không ngờ… em lại là bi* đấy.
36 Đào Phi gượng cười: “Sao tự dưng em lại hỏi thế?”
Không đợi anh nói gì, chủ quán lại hùng hổ gào vào mặt cô: “Tôi bảo cô làm cái gì! Không mau quét cho sạch sẽ vào, còn đứng đấy buôn chuyện nữa chắc!”
Anh nắm lấy tay cô: “Chúng ta cần nói chuyện.
37 Hai mắt Đường Kiều trợn trừng.
Khuôn mặt tinh xảo của Thẩm Duy Thần bỗng sát lại gần anh, quanh mũi anh tràn ngập hơi thở nhẹ nhàng khoan khoái của cậu.
38 Thẩm Duy Thần khi say rất ngoan ngoãn, yên lặng nằm ở ghế sau, khuôn mặt đỏ bừng, dáng vẻ khi ngủ vừa ngây thơ vừa vô hại.
Lúc dừng lại chờ đèn đỏ, Đường Kiều không nhịn được quay lại nhìn cậu.
39 “Kết hôn?”
“Ừ. ” Thẩm Mộ thờ ơ cười: “Ngạc nhiên lắm sao?”
Thực ra thì năm nay hắn đã hơn ba mươi rồi, có kết hôn cũng là chuyện thường – nhưng cái vẻ hời hợt của hắn lại làm anh nghĩ hắn chỉ đang đùa.
40 Từng làm bác sĩ nên Đường Kiều có thể nhìn ra – kiểu đau bụng của Đào Phi không phải là đau bụng bình thường, liền ôm cô chạy thẳng đến bệnh viện.
Lúc giao cô cho bác sĩ, cô đã đau đến không nói nổi thành lời, mồ hôi chảy ròng trên gương mặt tái nhợt.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 100