41 Đường Kiều nhờ người chụp ảnh của tiệm áo cưới chụp lại cho Đào Phi khoảnh khắc cô xinh đẹp nhất này. Theo yêu cầu cầu người ta, cô mỉm cười nhìn thẳng vào ống kính, đẹp đến độ tất cả mọi người phải tán thưởng không dứt.
42 Thẩm Ngôn phát biểu xong là đến lượt Đường Kiều lên – với tư cách là bạn thân của Thẩm Mộ.
Trên mặt anh là nụ cười lịch sự tiêu chuẩn không chê vào đâu được, nhưng trong mắt lại chẳng có ý cười nào.
43 Triệu Lan Chi luôn luôn túc trực bên cạnh Thẩm Ngôn, hoàn toàn vứt hết công việc lên đầu Đường Kiều. Giờ anh hoàn toàn có quyền tự tung tự tác ở công ty, đáng lẽ ra anh nên vui mới phải – nhưng thực tế thì tâm trạng của anh còn tệ hơn hai người kia, dù anh chẳng có người thân hay người yêu nào nằm viện.
44 Đường Kiều mệt mỏi bước vào thang máy. Đêm đã khuya, trong thang máy chỉ có mình anh. Anh vô lực dựa vào tường, đầu đau như búa bổ.
Gặp Thẩm Mộ xong, anh lập tức bay về nước – có cảm tưởng như chỉ cần hít thở chung một bầu không khí với người đàn ông đó thêm một giây nữa thôi là anh sẽ điên lên mất.
45 Sau khi tỉnh lại từ hôn mê sâu, theo hướng dẫn của bác sĩ, Thẩm Ngôn bắt đầu tiến hành trị liệu Triệu Lan Chi cũng theo đó mà quay về công ty.
Lâu lắm mới quay về mà không thấy chồng văn kiện ngất ngưởng như tưởng tượng, y thấy khó hiểu: “Một tháng này không có việc gì hả? Hay là anh sắp bị đá đi rồi?”
Đúng lúc Đường Kiều bưng tách cafe vào văn phòng cho y, cười nói: “Anh là ông chủ, ai mà dám đuổi anh cơ chứ? Em đã xử lý hết văn kiện cho anh rồi.
46 Trái tim Đường Kiều run lên.
Thẩm Duy Thần vẫn biết cách chiều theo anh như thế – ngay cả khi cậu đã ôm ấp thứ tình cảm cấm kỵ với anh bao lâu nay thì vẫn cố gắng nhịn xuống, ngụy tạo thành vẻ ngoài ngoan ngoãn hiểu chuyện – kiểu mà anh thích nhất.
47 “Lâu rồi không gặp, Kiều. ”
“Dạo này khá bận. ” Đường Kiều mỉm cười chào hỏi người đàn ông ở quầy bar, đến ngồi xuống rồi gọi hai chén rượu, đẩy một chén sang cho hắn: “Hôm nay tôi mời.
48 Rời khỏi WC, Đường Kiều lại tiếp tục lao vào một bàn rượu mới. Rõ ràng là Thẩm Mộ biết uống rượu, bình thường vẫn đỡ giúp anh một chút, nhưng hôm nay lại đẩy hết tất cả lên đầu anh.
49 Vì tắc đường nên Đường Kiều đến nơi còn muộn hơn dự tính – lúc này show diễn đã kết thúc, dòng người cả nam lẫn nữ đang ùa ra như thủy triều.
Anh không xuống xe mà ngồi lại ở trong, im lặng tìm kiếm dáng hình Elvis.
50 “Cô Dư. ”
Người mẫu giật mình: “Hai người có quen nhau hả?”
Dư Ngưng hừ lạnh một tiếng: “Đâu chỉ là quen không thôi, quan hệ giữa em và anh ta khá phức tạp đấy.
51 Nhận ra ánh mắt bất thường của Đường Kiều, Elvis hơi khó hiểu: “Tự dưng nhìn tôi như thế làm gì?”
Anh từ từ đi về phía cậu, đột nhiên vươn tay, níu lấy đai quần cậu mà kéo cậu lại gần mình: “Vì cậu rất đẹp trai đó ”
Khoảng cách giữa hai người gần đến nỗi làm cậu mặt đỏ tim đập, đến cả vành tai nho nhỏ cũng biến thành màu hồng phấn.
52 Giọng Elvis run run: “Hôm qua… chị dùng tấm thẻ này?”
Lisa chẳng hiểu sao cậu lại tỏ ra khó tin như vậy: “Ừ?”
“…”
Cảm thấy khí lạnh xộc lên từ gan bàn chân, cô không nhịn được rùng mình.
53 Elvis tự mình đưa Lisa đến sân bay, tận mắt thấy cô đi qua cửa an ninh rồi mới yên tâm chạy đến quán bar nọ.
Lisa thấy mình thật xui xẻo, nằm không thôi cũng trúng đạn… Cô đã đi theo Elvis hai năm nên cũng biết sơ sơ về chuyện của cậu – trong lòng cậu vẫn luôn có một người, không phải là bạn bè hay vợ, mà là người duy nhất cậu để ý trên thế giới này.
54 Elvis xán lại thơm vào môi Đường Kiều rồi đứng dậy: “Hôm nay em phải đi. ”
Anh không để tâm lắm: “Ừ. ”
“Em đi chụp ảnh bìa tạp chí. ”
“Ừ?”
“Trừ em ra thì còn thêm vài người mẫu nữa, ai ai cũng rất đẹp.
55 Liên tiếp mấy ngày sau đó, Elvis vẫn không liên lạc với Đường Kiều.
Thường thì dù có bận đến mấy, cậu vẫn sẽ dành thời gian gọi cho anh trước, hoặc là xuống giọng làm nũng kiểu Em mệt quá đi, hoặc là vui vẻ kể anh nghe đủ chuyện trên trời dưới đất.
56 Elvis hời hợt đáp: “Một người bạn thôi. ”
Nhìn biểu cảm lạnh lùng của người thanh niên trước mặt, Đường Kiều chỉ thấy thật xa lạ. Chẳng lẽ tất cả những dịu dàng chiều chuộng trước kia chỉ là giả dối thôi ư? Dù đã hết hứng thú rồi thì cũng không cần phải lạnh nhạt thế chứ? Như thế này, thực sự là… làm người ta hụt hẫng.
57 Elvis nắm chặt tay Đường Kiều, lôi anh về phòng. Động tác của cậu rất nhanh, gần như là chạy, vừa mở cửa ra đã thô bạo đẩy anh vào trong.
Đè Đường Kiều lên cửa, tay cậu run run cởi nút áo sơ mi của anh ra, cuối cùng vì run quá không cởi được nên dứt khoát xé toạc cái áo vứt sang một bên.
58 Sa vào tình yêu rồi, Đường Kiều cảm thấy vừa ngọt ngào vừa hổ thẹn. Tuy gần đây anh vẫn tiếp tục tìm kiếm Lisa và Thẩm Duy Thần, nhưng rõ ràng là không nóng vội như trước nữa – có Elvis làm bạn, dường như một tháng chờ Lisa trở về cũng không quá khó chịu như anh đã nghĩ.
59 Nơi Thẩm Mộ chọn là một nhà hàng Trung Quốc nổi tiếng ở NY, trang trí theo phong cách cổ xưa, nhân viên phục vụ mặc sườn xám tinh xảo, đồ ăn cũng rất tinh tế.
60 Vừa dứt lời, Đường Kiều đã thấy hối hận – cấp trên cấp dưới bình thường ai lại làm ra cái loại chuyện ấy, mà Elvis lại tận mắt chứng kiến nữa chứ…
Anh hơi mất tự nhiên: “…Elvis?”
Cậu chỉ nhìn anh: “Em hiểu rồi.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50