201 Trong đại điện của Trương Cường trong cung Hàm Dương, Trương Lương Và Phùng Kiếp vui mừng nhìn Trương Cường, Tiêu Hà chắp tay nói trước: “Chúng thần xin chúc mừng bệ hạ, Mông Điềm đã diệt được Hung Nô Vương đình, khiến cho nguyên khí Hung Nô tổn thất nặng nề, không còn thực lực đối địch với đại Tần ta, biên thùy phía bắc coi như đã diệt được đại họa hàng đầu”.
202 Mùa xuân năm thứ tám Tần Nhị Thế, thời tiết vô cùng lạnh lẽo, từ khi vào xuân, mưa xuân lun phun không ngớt, hôm nay dù đã chuyển nắng nhưng ánh mặt trời cũng rất yếu ớt, trong điện vẫn cảm giác thấy từng đợt lạnh.
203 Năm 202 trước công nguyên Tần nhị thế năm thứ 7, do khai chiến với nước cộng hòa La Mã cổ, Vương quốc Macedonia đang nằm ở tình cảnh kinh tế sa sút, đúng lúc này Trương Khiên dẫn theo một vạn bảy nghìn quân Tần trên đường đã đổi được vô số báu vật và hàng hóa, sau khi trải qua một tháng khổ chiến với đối phương, cuối cùng bị Vương quốc Macedonia bắt giữ, toàn bộ hàng hóa tài sản vất vả có được đều bị chiếm mất.
204 Sa mạc mênh mông cuộn lên từng con sóng vàng, dưới ánh nắng chói chang, một đoàn quân khổng lồ tiến chầm chậm vào biển cát không biên giới, chiến kỳ đen giơ cao phấp phới trong gió nối bật giữa màu vàng chốn xa mạc.
205 Nhìn ra ốc đảo xanh mượt phía xa xa, Trương Cường ôm chặt Ngu Cơ, cảm khái thốt lên: “Lần này trẫm xuất binh năm mươi vạn viễn chinh, không biết thắng bại thế nào, trong triều tuy có nhiều trung thần phò trợ thái tử nhưng trẫm vẫn không yên tâm, nếu lần này trẫm có gì bất trắc, nàng hãy theo đại quân về Hàm Dương, bằng không trẫm chết cũng không nhắm mắt”.
206 Quan sát một lúc, Mông Điềm phát hiện số quân địch này khác biệt với đội kỵ binh cùng Ngu Cơ rời khỏi, liền quay sang phó tướng Vương Uyên bên cạnh dặn dò: “Ngươi lập tức dẫn mười vạn quân chuẩn bị tác chiến, đội cung nỏ mai phục trong bụi cỏ phía trước, kỵ binh xin sàng hành động theo cờ hiệu!”.
207 Mùa hạ năm thứ chín Tần Nhị Thế, ánh nắng mặt trời ấm áp soi rọi trên tòa thành xưa cũ Macedonia, một đôi tình nhân đang âu yếm đứng cạnh nhau. Trương Cường ôm lấy chiếc eo thon của Ngu Cơ, dịu dàng nói: “Ngày mai trẫm sẽ hạ lệnh khởi hành về Hàm Dương, khi nào về đến nơi trẫm nhất định cử hành nghi lễ long trọng đón nàng vào cung”.