201 Tiêu Phàm chậm rãi đi qua, xoay người nhặt chiếc điện thoại rớt trên sân cỏ, nhẹ nhàng đặt vào tay Từ Trấn Nam, vỗ vỗ bờ vai của ông ta. Từ Chấn Nam đã giống như tượng gỗ bỗng nhiên cả người chấn động, mờ mịt nhìn bốn phía xung quanh, lúc này mới hồi phục tinh thần lại, nuốt nước bọt, thấp giọng nói với Tiêu Phàm:- Trưởng phòng Tiêu, xin, xin lỗi….
202 Phương Do Mỹ bỗng nhiên chạy qua, nói với Trần Dương:- Chị Tố Tố, chúng ta trò chuyện một lát đi. Trần Dương cảm thấy kinh ngạc. Mẹ của nàng và Nhiêu Vũ Đình là bạn tri giao, nàng đã từng gặp qua Phương Do Mỹ, nhưng bởi vì vấn đề chênh lệch tuổi tác, giữa hai người chưa từng có giao tiếp sâu sắc, lời nói với nhau, không vượt quá mười câu.
203 Tiêu Phàm, cậu đối với điển cố lịch sử vẫn là rất hiểu rõ đấy. Phương Lê nhàn nhạt nói. Tôi mời cậu tới, không phải muốn đàm luận điển cố lịch sử với cậu, cậu không phải nói tướng thuật sao?Tiêu Phàm cười cười, ánh mắt thoáng nhìn ở đỉnh đầu thưa thớt của Phương Lê, nói:- Chú Phương, tóc của chú đen mướt sáng bóng, thiên đình rộng lớn nở nang, góc nhật nguyệt phong long, sơn căn no đủ, hai tai dày, hai mắt có thần, đây rõ ràng là tướng của bậc Thượng Thư.
204 Phòng bên cạnh còn đang trong khiếp sợ, Nhiêu Ngọc Sinh lại chạy vào rồi. Nhiêu Ngọc Sinh khoảng tầm hơn bốn mươi tuổi, là em trai của Nhiêu Vũ Đình, kế thừa đại bộ phận sản nghiệp của Nhiêu gia, trong giới thương gia trong nước cũng là nhân sĩ nổi danh.
205 Anh cả, mời. Đối với người anh họ này, Uông Phi cực kỳ tôn trọng, rất khách khí. Uông Thuật Đô là niềm hy vọng tương lai của Uông gia, đây là nhận thức chung của các bậc trưởng bối trong Uông gia.
206 Toàn bộ nhân viên văn phòng của ngân hàng Đại Sinh đều rất kinh ngạc khi phát hiện Giám đốc Từ của ngân hàng đến từ rất sớm. Thậm chí, lúc Giám đốc Từ lái chiếc xe Mercedes Benz sang trọng đến cửa, anh bảo vệ còn ngủ gà ngủ gật bị Giám đốc bắt quả tang, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
207 Về cơ bản, tất cả các nhân viên đã không còn tâm trạng làm việc, và tất cả mọi người đang khẽ bàn luận chủ đề duy nhất của cuộc thảo luận: Ngân hàng Đại Sinh sẽ đi con đường nào? Gã trẻ tuổi bảnh bao mà Giám đốc ngân hàng Từ chờ đợi kia rốt cuộc là thần thánh phương nào?Từ Chấn Nam tự mình dẫn Tiêu Phàm và Tân Lâm thẳng lên lầu 18, đi hướng về phía văn phòng Giám đốc ngân hàng.
208 Giám đốc ngân hàng Từ, đại kiếp nạn của ông đã bắt đầu. Vốn là phá kiếp nạn phải phá trước khi kiếp nạn bắt đầu thì mới có hiệu quả nhất. Hiện tại tình huống này, muốn sửa vận mệnh, chỉ cần ông thay đổi phong thủy văn phòng, làm việc thiện tích đức vẫn chưa đủ… Như vậy đi, tôi nghĩ cách mượn vận may của quý nhân cho ông.
209 Hai chiếc Mercedes Benz đi thẳng đến sân bay. Từ Chấn tranh đi mua vé. - Tiêu trưởng phòng, đi thành phố nào?- Tam Giang. Tam Giang là thủ phủ của tỉnh Giang Hán.
210 Trước đó, Từ Chấn còn không biết Tiêu Thiên đến thôn Hồng Sơn đảm đương Bí thư chi bộ thôn. Dù sao bây giờ ông ta chỉ chú ý đặt lực ở giới tài chính, Tiêu Thiên tuy là con cháu của Tiêu gia, nhưng ông ta cũng sẽ không từng giây từng phút đi chú ý.
211 Cậu có tướng mệnh Thiên tử chí tôn, nếu cậu không phải là quý nhân, trên thế giới này liền không có quý nhân rồi. Tân Lâm vẫn giữ im lặng bỗng nhiên mở miệng nói.
212 Tiêu Phàm ở mật thất trong Chỉ Thủy Quan nhận được điện thoại của Từ Chấn. !Tiêu Phàm không thường xuyên ở lại trong nội thành từ sau khi Anjelina đi khỏi.
213 Phạm Nhạc ngồi ở vị trí ghế lái cũng xuống xe, không tiếng động đi theo phía sau Cơ Khinh Sa. !Mỗi lần gặp mặt Cơ Khinh Sa đều nhìn thấy Phạm Nhạc, nhưng mỗi lần gặp Phạm Nhạc, Từ Chấn cũng không thể kìm được trong lòng phát lạnh.
214 Sau bữa ăn, Từ Chấn đề nghị có nên vận động một chút không, hội Hoa Nhài này có rất nhiều phương tiện giải trí và tập thể hình. Cơ Khinh Sa khẽ cười nói:- Giám đốc Từ, chỉ sợ Nhất thiếu không có thời gian.
215 Trăng sáng sao thưa. !Vùng ngoại ô trấn Dương Tây, trong khu đất rộng rãi bên cạnh con đường quê có ba cái bóng đen cấp tốc chạy tới bên này, không xa phía sau họ còn rất nhiều bóng người đang đuổi theo.
216 Ba đổi một sao? Chú Trì, chú xác định thứ này có giá trị lớn như vậy thật sao?Nghe xong lời Trì Bân nói, Uyển Thiên Thiên giật nảy mình, hơi kinh ngạc quét mắt qua cái hộp dưới nách mình một cái.
217 Một tiếng “ đinh” giòn tan. Côn kiếm giao nhau. Thân hình mềm mại của Uyển Thiên Thiên giống như thuyền lá nhỏ trong sóng dữ, bị mạnh mẽ thổi đi, lượn mèo nhẹ nhàng và khéo léo trong không trung, sau đó đứng ở cách đó mấy thước, động tác rất tự nhiên phóng khoáng.
218 Đáy lòng Trì Bân trầm xuống. Chuyện trở nên phiền toái rồi. Lão thật không ngờ Cơ Khinh Sa lại xuất hiện ở nơi này. Lão ta cũng mơ hồ nghe nói Uyển Thiên Thiên và “ Đại tỷ” Kinh Yến Ngọc Quan Âm qua lại không phải là ít.
219 Nhà trọ Dương Tây này nhìn từ bên ngoài giống như một bãi đất bỏ đi. So sánh với kiến trúc xung quanh thì cũng không có bất cứ chỗ sắc màu nào. Đằng trước cao nguyên hoàng thổ trong một trấn nhỏ hoang vu là một toà nhà 4 lầu phòng nhỏ không thể phổ thông hơn được nữa.
220 Này, vì sao lại cởi đồ của em…Không đợi Cơ Khinh Sa và Tân Lâm mở miệng, Uyển Thiên Thiên đã lớn tiếng kêu lên. “Đệ nhất ma nữ” không sợ trời không sợ đất rốt cục trong giọng nói cũng lộ ra sự kinh hoảng.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50