261 Đêm xuống, những biệt thự và khu nhà trong Thính Đào sơn trang đều lần lượt sáng đèn. Trong bếp vọng ra những tiếng lích kích của nồi niêu, một mùi thơm hấp dẫn bay ra.
262 Ở con đường không xa Ủy ban thường vụ Tỉnh Yến Bắc, Phương Do Mỹ chờ chiếc Mezcedes Benz của Tiêu Phàm đến. Trước đây, biệt thự số mười bảy Ủy ban thường vụ tỉnh Yến Bắc chỉ có Phương Lê và hai nhân viên phục vụ gia chính ở.
263 Giám đốc Hạ cũng là tương đối nhanh nhạy, nghe vậy lập tức liếc nhìn Đường Huyên một cái, mang theo ý kinh ngạc và ý trưng cầu được che dấu rất tốt. Rất rõ ràng, vị Đường tiểu thư – thư ký này của Tiêu Phàm là quở trách lễ nghĩa của Đổng Thiên Lỗi không đủ chu đáo.
264 Nghĩ đến đây, trong lòng Đổng Thiên Lỗi liền có chút không thoải mái. Tiêu Phàm đây là xem thường Đổng Thiên Lỗi y. Tiểu tử, ngươi có cái gì rất xuất sắc sao ? Trừ xuất thân của ngươi tốt hơn một chút, có lẽ có một người cha làm quan, ngươi còn có cái gì có thể so sánh với Đổng Thiên Lỗi ta đây ?Nếu như chúng ta cùng một điểm xuất phát, ngươi làm ngựa cho ta cũng không xứng.
265 Tên đầu đinh thấp lùn mang mã tấu và lão Cửu râu Nhân Đan lập tức ép ánh mắt qua, bộ dạng hùng hùng hổ hổ. Khuôn mặt xinh đẹp của cô bé hoàn toàn trầm xuống, thế nhưng cũng có chút âm thầm lo lắng.
266 Lão Thường trợn mắt há hốc mồm, phản ứng đầu tiên là co giò chạy, vừa mới nhấc chân lên, liền mãnh liệt cảm thấy không đúng, luống cuống tay chân móc súng trong túi quần.
267 - Tiêu tiên sinh, tôi, tôi thật sự không có ý đó…Đổng Thiên Lỗi sau khi hoang mang sợ sệt, lại rất lúng túng nói. Lão Thường, lão Địch và tên râu Nhân Đan kia mặc dù đang nằm úp sấp, tốt xấu gì cũng đang ở trước mặt, cứ như vậy thừa nhận mình mượn tay người ngoài xử lí “huynh đệ” trong nhà, Đổng đại ca cũng có chút ngượng ngùng, da mặt còn chưa có dày như vậy.
268 - A, bất ngờ quá! Chị Huyên Huyên, chị, chị có phải là người của cục cảnh vệ không?Ngay lập tức, Phương Do Mỹ thét lên một tiếng nghe “chói tai”, quay về phía Đường Huyên, trừng to mắt hỏi, thân hình nhỏ nhắn yêu kiều bất giác xích về phía Tiêu Phàm, theo phản xạ cách ra xa Đường Huyên một khoảng.
269 Tuy nhiên thì Phương Lê cũng không muốn để cho Phương Do Mỹ lảng tránh mình, nên cứ làm như là Phương Do Mỹ đã biến thành không khí vậy, Phương Lê hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của cô, mặc cho cô đứng cạnh Tiêu Phàm, không quan tâm.
270 Tiêu Phàm Phương Do Mỹ Đường Huyên ba người bọn họ vừa rời khỏi Hội Kim kiều, Phó giám đốc sở Trịnh liền ngay lập tức ra lệnh tiến hành lục soát. Trên thực tế, lúc này toàn bộ Hội Kim Kiều cũng đã bị bao vây triệt để rồi, vô số cảnh sát và người mặc thường phục đã vây kín Hội Kim Kiều đến mức nước cũng không thấm qua được, bày ra một thế phòng thủ không để lọt khỏi lưới con cá nào.
271 Giữa trưa, một chiến Mercedes Benz đen bóng loáng xuất hiện ở cửa đại sảnh của một tiệm cơm lớn ở Thiết Môn. Lần này, Tiêu trưởng phòng đi đơn độc một mình, không có dẫn theo "nữ vệ sĩ kề cận" của mình.
272 - Tiêu Phàm đến rồi sao? Lại đây, mau qua đây Vừa thấy Tiêu Phàm, Phương Lê đã đầy vẻ tươi cười, vẫy tay về phía Tiêu Phàm, bộ dạng nhiệt tình quen thuộc.
273 Phương Do Mỹ không mở miệng không có nghĩa là Phương Lê không để ý. Khuê nữ nhà mình tốt với ai không tốt với ai, người ngoài không thể quản được. Mắt thấy Phương Lê hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt trầm xuống, Tiết Đào làm như không thấy.
274 Tiêu Phàm trầm ngâm: - Chu chủ nhiệm, nói như này vậy, hiện tại Phó Bí thư Hoàng dinh dưỡng quá thừa, tình trạng thiếu dinh dưỡng rất ít xuất hiện. Tình huống Hoàng Đại Bằng và Chu chủ nhiệm, Tiêu Phàm rất thông cảm với họ.
275 -Hoàng bí thư… đồng chí của tỉnh sở tối qua đã bắt tay hành động rồiđều đã bắt lại và đang được thẩm traPhương Lê vừa đúng lúc nói xen vàocoi như đang báo cáo cho Hoàng Đại Bằng- Mặc dù đồng chí nào cũng là một bộ máyHoàng Đại Bằng lại là phó bí thưlại công tác bên quản lí chính trị pháp luật; chính trị pháp luật phát sinh đại án tửPhương Lê theo lí nên báo cáo cho ông trước mới đúngPhân công trong bộ máy thành viên tỉnh ủy rất chồng chéotương đối mà nói thì cũng không phải hiếm thấy- - Tốtbắt rất đúngnhất định phải nghiêm trị mới được!Hoàng Đại Bằng gật mạnh đầuthanh sắc đều rất mãnh liệt- Tiêu Phàm àcô Tiết phê bình cậu đấy nha- Việc này rất nguy hiểm phải không? Tiết Lan nghiêm mặtkhông hài lòng nóiánh mắt nhìn thẳng tắp vào Tiêu Phàmvẻ mặt tràn đầy lo lắng- Chuyện như vậysao lại tự tiện xử lý như thế? Trước tiên hẳn phải báo cáo với Phương thư ký chứ- Những người kia đều là kẻ liều mạng- Nếu ép bọn họ thì chuyện gì bọn họ cũng có thể làm- Cậu đấy nhacòn trẻ quákhông có kinh nghiệm- Mấy thứ khác thì không nóinhưng nếu chẳng may tiểu Mỹ có hề gìai phụ trách nổi đây? Có đúng hay không?Về phần cậu Tiêu Phàmnếu xảy ra vấn đề thì chính là gieo gió ắt gặp bãoTiêu Phàm cười nhạt một tiếng:- Cô Tiếtcháu đồng ý với ý kiến của cô- Chuyện khác không tínhnhưng nếu ai dám có chủ ý với tiểu Mỹmặc kệ kẻ đó là aicháu cũng sẽ không thaLời này vừa nói ra liền khiến vẻ mặt Phương Do Mỹ ngập tràn màu sắchai mắt chiếu sáng rực rỡ- Nếu Phương Lê mà không có bên cạnhchỉ sợ cô lại kích động rồi- Cho dù là vậyvẻ mặt kích động kia cũng đã thu hút không ít ánh nhìnMặc ai nhìn vàocô gái nhỏ này thật sự tình căn thâm chủng với Tiêu Phàm rồi- Đổng Thiên Lỗi này sao lại thành ra vậy? Bình thường xem anh ta cũng gọi là quy củcòn thường xuyên quyên tiền công ích- Tại sao lại cùng mấy tên côn đồ lưu manh giao du vậy chứ?Thấy Tiết Lan huých phải cái đinh cứngHoàng Đại Bằng đúng lúc giải vây cho Tiết Lan- Tuy nhiên lời nói ra lại có chút “phủi đầu”Nội bộ Đổng Thiên Lỗi rốt cuộc làm sao vậyHoàng Đại Bằng không tài nào rõ ràng được- Thực sự rất không rõ ràngnên cũng không thể hối thúc Phương Lê lập tức ra tay với Đổng Thiên LỗiSắc mặt Tiết Lan biến hóakhe khẽ thở dài:- Hoàng bí thưcó lẽ ngài không biếtĐổng Thiên Lỗi cùng tôi là bạn thời đại học- Trước học chung trườngcậu ta khá có chí tiến thủbạn học cũng đánh giá cậu ta khá tích cực- Sau này cậu ta ở Môn Thiết buôn bánphát triển rất tốtbạn học còn rất mừng cho hắn- Không ngờ cậu ta lại là một phe với đám du côn…ơi giời ơicái xã hội nàythật đúng là cái chảo nhuộm lớn mà…Nói xongTiết Lan lại nhẹ nhàng lắc đầugiống như đối với việc Đổng Thiên Lỗi sa đọa có niềm tiếc nuối sâu sắcHoàng Đại Bằng giật mìnhkinh hãi nói:- Hả? Cậu ta và Tiết chủ nhiệm là bạn thời đại học hả? Vậy đều là thiên chi kiêu tử hả?Tiết Lan vuốt cằmthở dàiTrong rạp bỗng nhiên bắt đầu trầm lắngTiết Lan trực tiếp đem quan hệ của cô và Đổng Thiên Lỗi tung raquả có chút ngoài ý muốn của Hoàng Đại Bằng và Phương LêSau một lúcPhương Lê nói:- Tối qua đồng chí ở tỉnh nói cho tôi biết là thái độ Đổng Thiên Lỗi cũng không tệkhá phối hợp- Dù thế nào thì xí nghiệp của Đổng Thiên Lỗi cũng có danh tiếngđối với sự xử lí của cậu tathì dám chắc các đồng chí bên dưới cũng sẽ rất thận trọngTiết Lan gật đầu:- Cám ơn Phương thư kí- Ai nhabạn học cũ đi tới bước ngày hôm naytôi thực sự tiếc cho cậu ta aNhìn qua thì thần sắc Tiết Lan vẫn có chút nặng nềnhưng trong mắt lại hiện lên vẻ hớn hở thoáng qua rất nhanh[CHARGE=2.
276 Tiêu Phàm nhận được điện thoại của Chu Hiểu Thanh thì đã là hơn 9 giờ tối. Chu Hiểu Thanh chính là vợ của Hoàng Đại Bằng, đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm ở trong tỉnh.
277 Bằng sa dùng nửa lạng thôi, không có vấn đề gì đâu. Tiêu Phàm mỉm cười đáp, sau đó chứng minh bổ sung mấy câu:- Từ viện trưởng, Hoàng bí thư cũng chưa hẳn là bị bênh, mấy ngày nay không chú ý phương diện ăn uống, hỏa khí thịnh vượng, thanh nhiệt đi thì không có vấn đề gì nữa đâu.
278 Ở cửa sắt trại trạm giam Cục Công An thành phố, địa vị của Đổng Thiên Lỗi vẫn cao cao tại thượng như trước. Trong số các nghi phạm bị tình nghi kia, dù ngày thường ngang ngược thế nào, nhưng trước mặt vị lão đại này tất cả đều ngoan ngoan như cừu nhỏ, cúi đầu kính cẩn nghe lệnh.
279 Đổng Thiên Lỗi giương mắt nhìn Tiếu Phàm, ánh mắt rất lạnh. Gã thật sự không hiểu, Tiêu Phàm bỗng nhiên chạy đến gặp gã, rốt cuộc là vì cái gì. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui tóm lại không phải là chuyện tốt.
280 Suốt một ngày, từ sáng tới tối, Phong Vãn Nương vẫn luôn ở bên cạnh Tiêu Phàm, một tấc cũng không rời, ánh mắt cũng không nháy một chút, vẻ mặt khẩn trương và thành kính, thậm chí khiến Tân Lâm đều có chút xấu hổ.