281 - Ưu Ưu, chúng ta chuẩn bị một chút, lập tức mở cái hộp kia ra. Tân Lâm không có giải thích cái gì với Uyển Thiên Thiên bọn họ, trực tiếp nói với Phong Vãn Nương.
282 Trên trận nhãn giữa gian mật thất, đặt một tấm án kỷ bạch ngọc. Phía trên án kỷ bạch ngọc, đặt cái hộp đen kia. Những đồ án bên ngoài hộp đen kia, vẫn là lộn xộn, mọi người ở đây, không có ai không phải là người trí nhớ siêu quần, tâm tư kín đáo, đều có thể nhìn ra được, đồ án lộn xộn bên ngoài hộp đen kia đã cho chỗ khác với đồ án mà lúc đầu bọn họ nhìn thấy.
283 - Tân nhi, mời Thái Hạo thần thi. Tiêu Phàm một lần nữa khoanh chân ngồi xuống trước án bạch ngọc, hạ giọng nói. Tân Lâm giật mình, do dự. - Không phải anh nói trên con rùa ngọc này có lực thiên cơ che đậy rất mạnh mẽ sao?Đi theo Tiêu Phàm mấy năm nay, những thứ có liên quan đến lực thiên cơ che đậy Tân Lâm đều hiểu rất rõ.
284 Cơ Khinh Sa nghe điện thoại trước mặt Tiêu Phàm. Thông thường, với cấp bậc của đồng chí Mỗ Mỗ, đều là thư ký ông ta gọi điện thoại, bất luận là nói về nội dung gì đều phải được bảo mật.
285 Chuyến này Tiêu chân nhân “đi tuần” ở Cổ Đô, mang theo phái đoàn lớn. Lại có ba đại mỹ nhân ở bên cạnh. Tân Lâm, Uyển Thiên Thiên và Đường Huyên. Âm khí trong người Uyển Thiên Thiên chưa hề được loại trừ hết, nên thời gian này bắt buộc phải ở cạnh Tiêu Phàm, mỗi ngày đều phải làm phép một lần, Đường Huyên thì vẫn luôn đi cùng.
286 - Một triệu? Còn phải xem bán cho ai, người bình thường tôi không bán đâu. Tiêu Phàm cười nói. Đường Huyên ở bên cạnh Uyển Thiên Thiên nói. - Thiếu gia, anh nói rõ đi, xem Thiên Thiên nôn nóng kìa, anh làm cô ấy nổi nóng, cô ấy sẽ làm ồn ào đấy.
287 - Thôi được, thôi được, coi như tôi chưa nói gì…Uyển Thiên Thiên liền vả vào miệng, đem đôi hoa tai để vào chỗ cũ. Vừa rồi, cô thật sự không có ý gì khác, chỉ là thấy đôi hoa tai này đẹp, lại là đồ cổ đã lưu truyền từ mấy trăm năm trước, rất hợp với khí chất của Tân Lâm, vừa nhìn thấy đã thích.
288 Thì ra là một ông chủ ngành khai khoáng. Mấy năm nay, ông chủ khai khoáng và ông chủ ngành than quả thực phong quang vô hạn, đủ loại khoe giàu hợm hĩnh, dáng vẻ bệ vệ vô cùng kiêu ngạo.
289 Đi lượn ở chợ đồ cổ văn vật Huyền Vũ hơn nửa ngày, khi mặt trời đã ngả về Tây, một đoàn bốn người mới cảm thấy mỹ mãn quay về khách sạn Đại Đường Vương Triều.
290 Cửa đại sảnh bên kia, không ngờ lại dừng lại một chiếc xe taxi. Là loại xe vô cùng bình thường. Người khách cực kì cao quý làm cho Lê thiếu gia đợi gần một tiếng rưỡi đồng hồ, cư nhiên lại cưỡi loại xe taxi bình thường này đến đây.
291 Khóe miệng Tiêu Phàm hiện lên một nụ cười, nhìn qua có phần như đang nghiền ngẫm. Tia cười này không chạy được khỏi đáy mắt của Uyển Thiên Thiên, trên thực tế, từ khi Lê Lạc xuất hiện, Uyển Thiên Thiên liền không ngừng quan sát biến hóa trên mặt Tiêu Phàm.
292 Cũng khó trách Nhạc tổng hò hét hoành tráng, mười phần tự tin, thậm chí ngay cả xe đều không lái. Hóa ra "Tốt Lại Đến" liền ở ngay phía sau của khách sạn Đại Đường Vương Triều, vòng qua hai cái ngõ nhỏ là đến.
293 Lời này vừa nói ra miệng, bốn người đối diện liền có bốn phản ứng khác nhau. Tiêu Phàm mỉm cười, dường như không hiểu bọn họ nói gì, vẫn bình tĩnh như trước; Tân Lâm coi như không nghe thấy; Đường Huyên thì nhẹ nhàng cười, cười nhưng mang theo ba phần châm chọc.
294 Nhìn thấy lái xe của xe hơi thể thao mui trần kia, khóe miệng Uyển Thiên Thiên, Đường Huyên đều hiện lên ý cười cổ quái. Tiêu Phàm cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi ngay sau đó lại cúi đầu ăn phở bò, còn Tân Lâm thì một chút cũng không phản ứng.
295 Lang Ngọc Đình cầm danh thiếp của Nhạc Thanh , tròng mắt đảo hai vòng rồi rơi trên người Lê Lạc. - Nhạc tổng giám đốc, hạnh ngộ, hạnh ngộ…xin hỏi vị tiên sinh này là…?Lang Ngọc Đình có thể nhìn ra thần thái của Nhạc Thanh đối với Lê Lạc có sự kính cẩn không nói ra được, thậm chí còn lộ ra vẻ cẩn thận.
296 Sắc trời tối dần. Tại lầu ba khách sạn Vương triều Đại Đường phòng số 3026, trong phòng khách lóe lên ánh đèn. Trên bàn trà phòng khách bày một con rùa ngọc, mai màu trắng ngà, mờ ảo sáng bóng dưới ánh đèn dịu dàng, vô cùng ảo diệu.
297 Nhưng sư phụ thì sao?Sau một lúc, Abbas lại có chút lo lắng nói. Tiêu Phàm bị thương không dễ dàng mà khỏi, vậy liên hệ với Dung Thiên Tổ Sư đã lâu như vậy không xuất quan là sao? Thương thế Tiêu Phàm trầm trọng, không có nghĩa Dung Thiên Tổ Sư bình an vô sự.
298 Các người đều đến rồi hả?Sau một lúc, từ trong mật thất truyền tới một âm thanh già nua, trung khí vô cùng mãnh liệt. Nét mặt Tát Bỉ Nhĩ lập tức lộ rõ sự vui sướng, một tay lần nữa lại xoa ngực bái một cái, thanh âm cung kính:- Chúc mừng sư phụ, thân thể người đã quá tốt rồi.
299 Đại hội giám bảo được tổ chức tại đại sảnh khách sạn Vương triều Đại Đường. Nhạc Thanh rất có chữ tín, Tiêu Phàm như nguyện đã lấy được thư mời của đại hội giám bảo, là do Nhạc Thanh tự tay mang tới giao cho Uyển Thiên Thiên, lần nữa thanh minh đây chính là ý của Lê thiếu, vì Uyển tiểu thư mà cống hiến sức lực là vinh hạnh của Lê Lạc.
300 Tại sảnh lầu ba khách sạn Vương triều Đại Đường, sự trang trí tinh xảo không nói ra được. Khách sạn cố đô bậc nhất quả là có chút khác so với địa khí mấy khu khác.