661 Hai gã chầm chậm xuống núi đi về hướng hoang thôn. Đêm đó mây đen dầy đặc, trăng sao ảm đạm, gió núi thổi hun hút, khung cảnh hoang lương lạnh lẽo không thể tả xiết.
662 Lý Nguyên Cát ngang nhiên dẫn đầu, Liệt Mã thương được đám tùy tùng xách hộ. Hắn dừng lại cách đó chừng một trăm bộ, hai mắt ánh lên thần quang quét ra xung quanh một lượt rồi dừng lại trên cơ thể Loan Loan, hiển nhiên đã bị dung mạo tuyệt thế của nàng trấn nhiếp.
663 Trên núi ánh đuốc chiếu khắp nơi, những tán cây chập chờn sáng tối, nhìn từ xa tựa như vô số con rồng lửa kéo dài về phía Tây Nam, cả bầu trời đêm cũng bị biến thành màu đỏ.
664 Sau khi Thạch Chi Hiên bỏ đi, ba người đưa mắt nhìn nhau, đều không tưởng tượng nổi sự việc lại được giải quyết như vậy. Hầu Hi Bạch là người đầu tiên lên tiếng:- Dự cảm của Tử Lăng quả là linh nghiệm như thần.
665 Từ Tử Lăng và Hầu Hi Bạch ngồi trên một đỉnh núi ở bờ Bắc của Hoài Thủy, nhìn thấy lờ mờ một vùng sáng phía xa xa bên bờ đối diện, có lẽ là ánh đèn mới thắp lên vào lúc nhá nhem tối của một tòa thành trấn nào đó.
666 “Vút!”Mũi tên từ Thích Nhật cung lao đi trúng một thiết thuẫn cách xa ngàn bộ. Thiết thuẫn cứng rắn vỡ tan theo hình xoáy ốc, mảnh vụn bắn tung tóe đầy mặt đất.
667 Từ Tử Lăng và Hầu Hi Bạch cao hứng cuốc bộ tham quan trên đại nhai xuyên suốt hai cửa Nam Bắc. Rất nhiều người tò mò chú ý, các tiểu cô nương thì tựa cửa len lén nhìn theo.
668 Trong soái trướng tại lầu chính sơn trại, Khấu Trọng làm một giấc tới tận hoàng hôn mới bị Vương Huyền Thứ đánh thức dậy. Vương Huyền Thứ nói với thần sắc cổ quái:- Có một tên trộm chíp hôi trạc tuổi Huyền Thứ cầu kiến Thiếu Soái.
669 Úc Nguyên Chân và Bạt Dã Cương đưa Khấu Trọng và Vô Danh đến cửa ra ở đoạn phía nam Thiên Thành hiệp. Bạt Dã Cương than thở:- Thiếu Soái và Vương Thế Sung là hai người khác nhau hoàn toàn.
670 Từ Tử Lăng, Hầu Hy Bạch giấu mình ở trong khu rừng rậm bên bờ Nam Hoài Thủy, nhìn năm chiếc thuyền ba buồm lớn ở phía đối diện đang đậu tại một bến thuyền đơn giản được lập tạm thời, tính toán đám hòm xiểng nặng nề chứa hàng hóa mà bang chúng Hải Sa bang đưa lên bờ.
671 “Lời nói của người ta, có thể là thật, cũng có thể là giả”. Đối diện với nơi ẩn cư yên tĩnh không người, trong lòng Từ Tử Lăng không ngừng vang lên câu nói đó của Thạch Thanh Tuyền.
672 Thiếu Soái quân y theo kế hoạch của Khấu Trọng và Bạt Phong Hàn, tiềm phục tại vị trí đầu gió có lợi nhất cho việc phát huy tác dụng của hỏa khí. Địch nhân chưa có thời gian thiết lập mộc trại và chòi canh, đại quân chủ lực đã tiến vào vùng núi, tại thảo nguyên phía tây nam cách lối ra phía Nam của Thiên Thành Hiệp nửa dặm thiết lập “Lục Hoa trận”(*), lấy soái trướng của Khuất Đột Thông làm trung quân chỉ huy toàn cục, hai bên soái trướng là Tả Ngu Hầu (**) thuộc thân binh do Khuất Đột Thông trực tiếp chỉ huy, còn lại bốn toán quân phân biệt tại trước sau trái phải lập trại, tạo thành hình giống như đóa hoa sáu cánh.
673 Thạch Thanh Tuyền đi rồi, Từ Tử Lăng vẫn lưu lại trên đỉnh đồi đả tọa luyện công, chẳng những chân nguyên hồi phục, mà còn tiến nhập vào một cảnh giới mới, tâm linh sáng lạng thông suốt, khoan khoái tự tại.
674 Khi hoàng hôn buông xuống Từ Tử Lăng đeo mặt nạ Cung Thần Xuân, tiến vào thành Tương Dương. Thành Tương Dương canh phòng vô cùng cẩn mật, cổng thành chỉ được mở ra khoảng nửa canh giờ trước giờ Ngọ, không có giấy thông hành nhất thiết không được vào thành.
675 Khấu Trọng và Bạt Phong Hàn là hai người cuối cùng rút vào sơn trại, toàn bộ số cầu bắc qua hào đều chìm trong biển lửa, Lý Thế Dân cũng đánh trống thu quân.
676 Từ Tử Lăng nắm chiếc vòng trên cửa đập vang, gã thở dài gọi:- Hàn huynh mau mở cửa, là Từ Tử Lăng đây. Tiếng bước chân vội vã vang lên. Cánh cửa mở ra để lộ ra gương mặt bối rối của Hàn Trạch Nam.
677 Ba lớp hào sâu lần lượt bị lấp đầy trong nửa canh giờ. Quân Đường lấp hào xong lùi nhanh về doanh trại. Thực tế là bọn chúng cũng đã kiệt sức vì phải chịu mưa quất gió giật, nếm hết nỗi khổ của cảm giác ướt át và giá lạnh.
678 Buồm căng xuôi gió lướt về Đông. Từ Tử Lăng và Hầu Hi Bạch đứng ở đuôi thuyền canh chừng động tĩnh phía sau xem có thuyền nào khả nghi bám theo không.
679 Từ Tử Lăng gõ cửa bước vào phòng, Âm Hiển Hạc đang trơ ra như gỗ nhìn qua cửa sổ, ánh mắt hướng về phía bờ sông tối đen như mực. Từ Tử Lăng bước đến bên cạnh y, trong lòng vốn có bao điều muốn nói mà lại khó thốt nên lời.
680 Thuyền của Từ Tử Lăng tới Chung Ly vào buổi chiều. Trấn thủ Chung Ly là Bốc Thiên Chí nghe tin liền tới đón, không đợi Từ Tử Lăng nói gì đã báo tin vui:- Thuyền đội của Tống phiệt chủ năm ngày trước từ đại giang lên Vận Hà, thẳng tới Trần Lưu.