601 Xe ngựa rời khỏi Tư Đồ phủ rồi hòa vào dòng người đi lại trên đường lớn, chầm chậm tiến về phía Thượng Lâm uyển. Khấu Trọng và Từ Tử Lăng trong vai Thái Hành song kiệt ngồi ở chỗ dành cho người đánh xe, trong xe là Lôi Cửu Chỉ.
602 Từ Từ Lăng thơ thẩn trên con phố chính của khu Bắc Lý ngày đêm náo nhiệt, rạng rỡ ánh đèn, ngựa xe nhộn nhịp. Đột nhiên gã có cảm nhận sâu sắc đối với sự cô độc mà Khấu Trọng đã trải nghiệm đêm đó.
603 Sau khi Vương Bá Đương đi khỏi, Từ Tử Lăng kiên nhẫn im lặng chờ đợi Dương Văn Can và thủ hạ rút lui, nhưng gã đợi hồi lâu mà Dương Văn Can vẫn chẳng có vẻ gì là sắp ly khai.
604 Từ Tử Lăng nghe vậy thầm thở một hơi nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Gã giả bộ bối rối ngượng ngùng, lắp ba lắp bắp nói:- Thiến tiểu thư vừa rồi mới ở Minh Đường Oa sao?Mọi người đầu tiên còn ngạc nhiên, sau đó lần lượt tỉnh ngộ, phá lên cười vang cả nội đường.
605 Khấu Trọng thò đầu ra thám thính rồi lại thụt đầu vào, ánh mắt đầy kinh hãi. Trên khuôn mặt gã lộ vẻ không thể tin nổi vào những gì nhìn thấy. Khấu Trọng hít một hơi khí lạnh nói:- Các ngươi tự mình xem đi!Từ Tử Lăng và Hầu Hy Bạch vội vàng bước lên bậc thang bằng đá rồi cùng nhìn ra ngoài.
606 Khấu Trọng trầm giọng:- Là Thạch Chi Hiên! Sao lão có thể làm được như vậy?Câu đầu là khẳng định, câu sau lại là nghi vấn. Chỉ mình Thạch Chi Hiên có thể biết bọn gã tiềm nhập từ địa đạo.
607 Từ lúc còn ở dưới địa đạo Khấu Trọng đã tháo khăn trùm đầu xuống nhét vào áo để khỏi ảnh hưởng đến linh giác của tai và mắt. Căn cứ vào những gì Thạch Chi Hiên vừa nói, gã đã hiểu ra dụng tâm của lão cũng như tình cảnh hiện tại của mình.
608 Trong bóng tối của Đa Tình Oa, ba gã đưa mắt nhìn nhau, vẫn còn kinh hoàng sau khi nghe xong tình hình hai bên. Khấu Trọng tỏ vẻ chán nản:- Chuyến đi Trường An lần này thất bại hoàn toàn.
609 Tống Sư Đạo và Lôi Cửu Chỉ nghe Từ Tử Lăng thuật lại những tao ngộ ly kỳ khúc chiết của gã mà không thể tin nổi. Đối với việc Thạch Chi Hiên lệnh cho gã phải giao Hàn Lâm Thanh Viễn đồ trước khi mặt trời lặn cũng nghĩ mãi mà không sao hiểu nổi.
610 Lúc Từ Tử Lăng về đến Tư Đồ phủ, Nhậm Tuấn và Lôi Cửu Chỉ đang tiếp đãi Trì Sanh Xuân, còn Khấu Trọng thì ngồi ngây ra ở hậu đường. Có cảm giác là lạ, Từ Tử Lăng ngồi xuống cạnh gã rồi hỏi:- Ngươi nghĩ gì mà thất thần như vậy?Khấu Trọng đáp:- Ta đang nghĩ về Bất Tử Ấn Pháp của Thạch Chi Hiên.
611 Khấu Trọng và Từ Tử Lăng được Liêu Nam dẫn vào Hoành Quán quảng trường, đi đến chỗ nuôi ngựa thì có một cấm vệ quân ra đón. Liêu Nam giới thiệu qua hai gã rồi nói:- Vị này là ngự kỵ trưởng Trình Mạc đại nhân, mọi việc liên quan đến trận đấu mã cầu đều do ngài phụ trách.
612 “玉勒千金马,琱文七宝球;鞚飞惊电掣,伏奋觉星流;飚过成三捷,欢传第一筹;庆云随逸足,缭绕殿东头。”Ngọc lặc thiên kim mã, điêu văn thất bảo cầuKhống phi kinh điện xế, phục phấn giác tinh lưuBiểu quá thành tam tiệp, hoan truyện đệ nhất trùKhánh vân tùy dật túc, liễu nhiễu điện đông đầuTạm dịch:Ngựa thiên lý, buộc thêm ngọc lặcCầu thất bảo, chạm bạc thêu hoaVó phi chớp giật sáng loàNép mình phóng tới như là sao băngĐấu ba hiệp, đã phân thắng bạiThắng một keo, truyền lại tin vuiMây lành kéo đến khắp trờiLượn quanh Đông điện muôn nơi chói ngời!(Bản dịch này của cao thủ muốn ẩn danh, nhóm ĐĐ xin chân thành cảm ơn).
613 Khấu Trọng chẳng cần hỏi ý kiến Từ Tử Lăng cũng biết đáp án chỉ có một, gã không dám do dự vội trả lời:- Hoàng thượng có lệnh, bọn tiểu nhân xin tận lực mà làm.
614 Cáp Một Mỹ và Từ Tử Lăng đồng thời thúc ngựa phóng đến vị trí quả cầu rơi xuống. Ngựa có bản tính của ngựa, phải để cho bốn vó tự do mới từ từ phát huy được sức mạnh của chúng hầu đưa tốc độ tới đỉnh điểm.
615 Đúng thời khắc Trạch Hỉ Nã kích trúng quả cầu, Khấu Trọng và Từ Tử Lăng từ phân biến thành hợp, phóng ngựa về phía đối phương. Cũng như những người khác, họ Trạch nhìn không ra ý đồ của hai gã, nghĩ bụng cứ lao vào nhau thế này chắc chắn ngựa sẽ bị thương.
616 Khấu Trọng vác túi tiền lớn vứt lên mặt bàn đánh rầm một tiếng rồi ngồi xuống cười nói:- Món tiền lớn này là ta dùng cái mạng nhỏ của mình để đánh bạc mới lấy được đó.
617 Điều Khấu Trọng và Từ Tử Lăng e ngại nhất lúc này là bị lộ thân phận chân chính. Nếu Vu Sở Hồng báo với Lý Uyên rằng Trầm Lạc Nhạn là đồng đảng của hai gã thì chuyện đó chẳng khác gì với việc nàng câu kết với địch nhân phản quốc.
618 Cả hai lập tức giật mình kinh hãi khi đồng thời nghĩ tới một người. Giả sử đó là Thạch Chi Hiên thì sao? Bọn gã tuy đã giả vờ ngồi thuyền xuất quan, nhưng Thạch Chi Hiên đâu phải loại tầm thường, làm sao dễ dàng bị lừa như vậy.
619 Xem ra mọi việc vô cùng thuận lợi. Điều ba người lo lắng nhất trước tiên là Thạch Chi Hiên có ở trong thiện thất hay không, tiếp đó là e ngại Lý Uyên đả thảo kinh xà.
620 Ở một bến cảng trên sông Đại Hà bên ngoài Quan Ngoại, Khấu Trọng và Từ Tử Lăng tìm được chiếc thuyền buồm mà mấy người Tống Sư Đạo đang ngồi. Đây là chuyện xảy ra năm ngày sau khi bọn gã chia tay Loan Loan ở Trường An.