61 Hoa Tri huyện an ủi Diệp Tiểu Thiên một hồi mới trấn an được hắn, đợi Diệp Tiểu Thiên trở lại chỗ của mình tắm rửa thay quần áo, Hoa Tình Phong liền đi tìm Mạnh Huyện thừa cùng Vương Chủ bộ thương lượng.
62 - Chủ quán, cây trâm này bán thế nào?- Hai mươi đồng. Tô Tuần Thiên bên cạnh nói:- Điền sử hà cớ gì mà mua đồ nữ nhi này?Diệp Tiểu Thiên nói:- Ô! Em gái.
63 Vừa thấy Diệp Tiểu Thiên ra tay, Đại Hanh cũng không chậm trễ, phất tay một cái, hung hăng đánh vào cặp mắt sớm đã bầm tím như mắt gấu mèo của Từ Bá Di, Từ Bá Di đau đớn nói không ra lời.
64 La Đại Hanh và Lý Vân Thông dẫn đầu một đám nha dịch chạy thoát khỏi móng vuốt ma quỷ của sáu chị em nhà họ Mục đang định bán thân trả nợ, chạy ra đến ngoài thôn, trông thấy Diệp Tiểu Thiên vịn một cây nhỏ, vừa cười lớn vừa tràn đầy thống khổ đấm thân cây.
65 Hồng Bách Xuyên hung dữ trừng mắt nhìn con trai, mắt trợn trừng một lúc, nhưng rốt cục cũng chẳng làm gì được, thở dài một tiếng, chán nản nói:- Đây là 3000 lượng bạc, là tiền vốn cho con làm ăn.
66 Diệp Tiểu Thiên ngạc nhiên nói:- Không thể bắt? một tên côn đồ, đánh chết người mà ngươi nói không thể bắt ư?Chu Ban đầu thấp giọng nói:- Đại nhân, tên Từ Lâm này vốn chỉ là một tên lưu manh trên phố, đương nhiên có thể bắt được.
67 Thật nói tới đánh, cho dù thế nào Tiểu Vũ cô nương cũng không thể đánh thắng Chu Ban đầu, nhưng Chu Ban đầu không có ý tứ thực sự ra tay đánh nữ nhân, nhiều lắm dùng tay chống đỡ công kích của cô nương Đường Tiểu Vũ, muốn bắt được cánh tay của Tiểu Vũ.
68 Diệp Tiểu Thiên vừa thấy Hoa tri huyện trở lại, lập tức bước nhanh ra đón, ánh mắt đầy mong đợi nhìn về phía Tô Tuần Thiên, nhưng thấy dáng vẻ buồn bã ỉu xìu như cá chết của Tô Tuần Thiên, chút hy vọng trong lòng hắn liền tan như bọt biển.
69 Lúc Hoa Vân Phi vào thành, Diệp Tiểu Thiên, Lý Vân Thông và La Đại Hanh đang đi tới đường Thập Tự. La Đại Hanh nhìn Diệp Tiểu Thiên, khoe:- Đại ca, hôm qua sau khi từ biệt đại ca, đệ liền đến đường Thập Tự đi lòng vòng một hồi, đã tìm được một cửa hàng mặt tiền khá đẹp, chúng ta tới đó xem một chút đi?Diệp Tiểu Thiên hơi bất ngờ, không ngờ một người đần độn như vậy, lại có ý chí xây dựng sự nghiệp mà cũng rất dụng tâm, Diệp Tiểu Thiên khích lệ nói:- Tốt lắm! Nếu cha ngươi biết ngươi tiến bộ như vậy, nhất định sẽ rất vui mừng.
70 Thiếu niên hỏi đường nói săn được một con chim quý, nghe nói có đại gia có sở thích sưu tầm động vật hoang dã hiếm lạ nên muốn bán đi, kiếm chút tiền nuôi gia đình.
71 Hôm qua Từ Lâm tới nhà Chu Ban đầu náo loạn một hồi, sau đó liền cùng đám hồ bằng cẩu hữu đi uống rượu tới say mềm, cuối cùng ngủ tại kỹ viện tới sáng sớm mới trở về, từ lúc đó tới giờ ngủ say như chết.
72 - Uy. . . vũ. . . . . !Đường uy ngân nga cao thấp không đều. Tinh thần của bọn trạm đường vẫn còn kém các bộ khoái, thường ngày rất ít khi thăng đường, mọi người buông tuồng đã quen, hôm nay trước khi lên đường, chợt nghe nói người bị bắt là đại gia, mọi người càng không còn hy vọng vào thẩm lý và kết quả phán quyết, nên cũng chẳng hề hào hứng.
73 Tề Mộc nghe được câu này, nheo mắt nhìn phía Đại Đường môn, chỉ thấy một người dường như đạp sáng mà đến, thân hình không cao lớn như cây tùng cây bách, dáng vẻ đơn bạc, nhưng bước đi lại trầm ổn hữu lực.
74 Hoa Tri huyện đứng trong đại sảnh trống rỗng hồi lâu, trong lòng ngổn ngang, rối như trăm mối tơ vò, trong một lúc dường như đã nghĩ rất nhiều rất nhiều thứ, thực ra trong lòng lại chẳng nghĩ được chuyện gì.
75 Hồng tụ thiêm hương đọc sách đêm, đó là tràng cảnh rất hương diễm, không chỉ các thư sinh hướng tới, chỉ cần là đàn ông đều sẽ hướng tới. Dù hắn không phải kẻ đọc sách, nhưng theo lời La Đại Hanh nói, cho dù xem xuân cung.
76 Hoa Tri huyện thủy chung vẫn không hiểu, tại sao Mạnh Huyện thừa cùng Vương chủ bộ đưa ra chủ ý, muốn Diệp Tiểu Thiên giả mạo Ngải Điển sử, sau đó tìm đại một cái lý do nói hắn là “vì không hợp với khí hậu mà sinh bệnh chết đi”, như vậy sẽ tránh được việc các quan lớn triều đình bất mãn với huyện Hồ.
77 Mưa to như trút nước, người ta nghe tiếng mưa tâm phiền ý loạn. Kỳ thực Diệp Tiểu Thiên rất thích trời mưa, thực tế là mưa rào tầm tã như vậy, tốt nhất kèm theo một loạt tiếng sấm.
78 - Đại nhân!Chu Ban đầu nhìn qua Diệp Tiểu Thiên, kêu một tiếng “đại nhân”, nước mắt liền tuôn trào. Giờ khắc này, gã thất vọng vô cùng với tri huyện, với quan phủ và với triều đình.
79 Đây thực sự là một trận mưa to, tuy thành nhỏ dựa lưng vào núi, mặt đất nghiêng nghiêng rất dễ thoát nước, nhưng mưa lớn quá nước không kịp thoát vẫn ngập sâu đến gối.
80 - Ngải Điển sử, mời ngồi. Vương Chủ bộ nhìn vị khách không mời mà đến - Diệp Tiểu Thiên một cách hiếu kỳ, rất muốn lập tức làm rõ ý đồ đến của hắn, nhưng Vương Chủ bộ liếc nhìn Ban đầu Chu Ban đầu một cái, lời lên đến khóe miệng liền nuốt ngược vào trong.