81 Diệp Tiểu Thiên chỉ nán lại chừng nửa canh giờ trong hậu viện của “Tiệm tạp hóa Đại Hanh” đang được khẩn trương thi công, liền kết thúc mỹ mãn cuộc hội ngộ với hai vị thiếu tù trưởng Lý Bá Hạo và Cao Nhai, mỉm cười cùng Chu ban đầu (1) rời khỏi đó.
82 Toàn thân Mạnh Huyện thừa phát run, chỉ vào Diệp Tiểu Thiên nói:- Bậy bạ! Bậy bạ! Ngươi không thể ngụy biện chuyện này được, bổn quan lập tức tìm Huyện tôn đại nhân, ngươi đánh bổn quan thành thế này, bổn quan nhất định phải bắt ngươi lại, nghiêm khắc trừng trị!Chu Ban đầu vẫn một mực im lặng đột nhiên bước lên một bước, lớn tiếng nói:- Huyện thừa đại nhân, ty chức làm chứng cho Điển sử đại nhân, Điển sử đại nhân chưa động tay với ngài.
83 Hoa Tri huyện bại hoại đứng trong Thiêm áp phòng của Diệp Tiểu Thiên. Tuy rất ít người thực sự tôn trọng vị huyện thái gia này, nhưng y đã hạ mình giá lâm, Diệp Tiểu Thiên cũng không tiện ngồi ở đằng sau công án, vì vậy liền lên phía trước bàn xử án.
84 Người hầu ở Mạnh phủ chặn ngoài cửa, vừa sợ vừa giận nói:- Các ngươi thật to gan, đây là nhà của Huyện thừa, các ngươi cũng dám lục soát. - Lục soát chính là nhà Huyện thừa, cút ngay cho ta!Tô Tuần Thiên hung tợn đẩy người hầu của Mạnh phủ ra, vung tay lên, quát to:- Lục soát!Đám người Mã Huy, Hứa Hạo Nhiên kinh nghiệm phong phú, tuần bộ già dặn kinh nghiệm phá án lập tức xông vào Mạnh Phủ, lập tực lục tung toàn bộ Mạnh phủ.
85 Khi Triển Ngưng Nhi đang tranh luận với An Nam Thiên, thì dưới cửa sổ lầu của bọn họ có ba người đứng đó, dáng vẻ phong trần mệt mỏi, xem ra là vừa đi chặng đường xa tới.
86 Một mũi tên bắn ra, trong lòng Hoa Vân Phi thầm kêu không xong rồi. Một mũi tên này gã vốn chắc chắn sẽ trúng đích, tuy nói Tề Mộc có nhiều thị vệ thân hình cao to túm tụm che chắn, thân người không ngừng di chuyển.
87 Hoa Tình Phong kinh ngạc hồi lâu mới tiếp nhận sự thật: Tề Mộc cũng biết đánh trống kêu oan!Tề Mộc muốn tố cáo ai? Ai có thể xử lý được án cho Tề Mộc? Ông trời sao?Hoa Tình Phong nghi hoặc đầy bụng, cũng không dám thất lễ, tranh thủ thời gian mặc quần áo vào, sai người thăng đường.
88 Diệp Tiểu Thiên nhận được tấm thẻ bài của Hoa tri huyện lập tức lên đường. Sáng hôm sau, điều tạo đãi đến, ngoài dân tráng cùng sai dịch còn có lý chính các thị trấn nhỏ thuộc bản huyện.
89 Đúng lúc Tề Mộc khéo léo tính kế với hắn, khiến Diệp Tiểu Thiên phải vì y mà chạy loạn lên, đang dương dương tự đắc, thì dưới trướng của y, từ thanh lâu kỹ viện, quán trà quán rượu, nhà trọ, sòng bạc đều lâm vào phiền toái, hoạnh họe gây rối liên tiếp, bị gây khó dễ không ngừng, chỉ chưa có chuyện bị tống giam vào ngục mà thôi.
90 Mã Huy chạy đến báo với Diệp Tiểu Thiên, khi nói Hoa Vân Phi đã bị bắt giữ, thực chất Hoa Vân Phi vẫn chưa bị bắt, mà là bị nhốt lại. Hoa Vân Phi là thợ săn ưu tú, giỏi tác chiến ở vùng sơn địa tùng lâm, ứng biến linh hoạt nhạy bén, thoát ẩn hiện như ma quỷ, nói không khoa trương chút nào, một khi tiến vào vùng rừng núi, gã liền thành thần thánh khống chế sinh tử, thành cao thủ quyền thuật chân chính, võ lực cao hơn vài lần thậm chí vài chục lần.
91 Khói đặc cuồn cuộn. Trong nhà chứa quan tài, Hoa Vân Phi cố hết sức cúi rạp người xuống, nhẹ nhàng mân mê mũi tên bằng gỗ Hoàng Dương trơn bóng. Đây là mũi tên cuối cùng của gã.
92 Tề Mộc quả thực chưa từng hoài nghi Diệp Tiểu Thiên cùng thợ săn thiếu niên Thanh Sơn câu này có quan hệ sâu xa gì, mặc dù biết rõ cũng sẽ không bởi vậy mà hoài nghi Diệp Tiểu Thiên dám biết pháp trái pháp, đây chính là hơn hai mươi mạng người, cho dù lão kiêu ngạo như vậy cũng không dám trắng trợn tạo ra vụ án nhiều mạng người như vậy mà bình an vô sự.
93 Tề Mộc trở về phủ đệ, trực tiếp tới thư phòng, sắc mặt âm trầm. Lão ngồi xuống ghế, nhắm mắt trầm tư trong một lúc lâu rồi mới chậm rãi nói:- Căn dặn mọi người phong tỏa đường núi.
94 Mưa như trút nước cũng không cản được đám người đang tiến về huyện nha để kháng nghị, khiển trách, năn nỉ, tạo áp lực. Thời gian mỗi một giây đang trôi qua.
95 Hoa tri huyện vừa nghe tiếng trống liền có cảm giác run sợ, trong những ngày mưa to như trút nước lại có người đến huyện nha đánh trống, trong lòng lại càng cảm thấy bất thường.
96 Diệp Tiểu Thiên vừa thấy La Đại Hanh thì không khỏi ngạc nhiên hỏi:- Sao ngươi lại ở đây?Đại Hanh mỉm cười nói:- Bởi vì hôm nay mưa to. Cho dù Diệp Tiểu Thiên sớm quen với lối tư duy nhảy nhót như vượn của gã nhưng nghe những lời này vẫn phải liếc mắt nhìn:- Mưa lớn thì có liên quan gì đến việc này?Đại Hạnh chậm rãi nói:- Vì mưa to nên không buôn bán được.
97 Hôm nay mưa to, Vương Chủ bộ ngồi bên trong Thiêm Áp phòng không có việc gì làm. Khi Diệp Tiểu Thiên dẫn người rời khỏi huyện nha phóng đến Tề phủ, Vương Chủ bộ đột nhiên thấy hào hứng, thích thú mang cây đàn cổ ra bên cạnh cửa sổ, thắp đàn hương, rửa tay, dưới trời mưa to, dạo bản “Thập diện mai phục”.
98 Lý Vân Thông nghe Diệp Tiểu Thiên nói vậy cũng hơi giật mình, sắc mặt cũng thoáng biến. Diệp Tiểu Thiên chằm chằm nhìn thẳng mặt y, nhìn đến rõ cả từng sợi lông tơ rung rinh.
99 Tề Mộc cũng chưa từng nghĩ đến lại có lúc mình khổ sở thế này. Năm đó khi tranh quyền khống chế dịch trạm với các hào kiệt khác, y thắng mấy ván thua mấy trận, vào thời điểm vất vả nhất cũng chưa từng thê thảm như bây giờ.
100 “Tiệm tạp hóa Nữu Nữu” và tiệm bên cạnh đã được gộp làm một, trên đó treo năm chữ to đẹp như rồng bay phượng múa “Tiệp tạm hóa Đại Hanh” do gã xin Giáo dụ của Huyện học Cố Thanh Ca viết cho, nhưng không để lại lạc khoản (phần đề chữ, ghi tên trên bức vẽ).