21 Mặc dù đã chạy ra khỏi hang động nhưng dư âm từ khói cay vẫn còn, đám người Trịnh Chí Thông nước mắt nước mũi chảy tèm lem, cổ họng thì đau rát như lửa đốt.
22 Sáng hôm sau thượng triều, Đường Huyền vừa ngồi lên long ỷ thì thấy Ô thái sư nhìn mình ngượng ngùng cười. “Kháo, không phải lại có hung tin gì chứ?”Đường Huyền giả bộ không biết quay đầu nhìn sang chỗ khác.
23 - Bạc! Bạc a! Trẫm cần bạc, trẫm cần tiền… Đường Huyền mấy ngày gần đây đến cả nằm mơ cũng mơ thấy bạc. Đám nô tỳ cung nữ cùng Tần Phỉ Phỉ thì lại nghe nhầm từ “Ngân” thành từ “Dâm” , đều thầm nghĩ Hoàng Thượng không ngờ lúc tỉnh còn chưa đủ, đến khi ngủ mê vẫn còn muốn…Nửa tháng trôi qua nhanh như phóng một bãi nước tiểu.
24 - Ba vị sư thái, Phi Hổ đội của trẫm thế nào?Đường Huyền nhìn về phía Hoàng Thành đang rất ồn ào náo nhiệt cười hỏi. Ba vị sư thái mặc dù không đồng tình với cách làm của hắn cho lắm, nhưng hiện tại thời khắc khó khăn thiếu thốn tiền bạc các sư thái cũng không có cách nào tốt hơn.
25 Ngày hôm sau thì Tam vương gia đã lên triều. Đường Huyền thấy hắn liền quan tâm hỏi han:- Tam hoàng thúc, gần đây nghe nói vương phủ xảy ra chuyện, sức khỏe ngươi thế nào rồi? Trẫm thực sự là vô cùng lo lắng cho ngươi a!Tam vương gia vội cảm kích nói:- Đa tạ Hoàng Thượng, vi thần hiện đã khỏe!- Vậy thì tốt, các vị đại thần có việc thì tấu, không việc bãi triều!Dạo gần đây lắm việc ngủ ít quá, phải đi chợp mắt một chút mới được.
26 - Hoàng Thượng, đã điều tra xong những tử tù bị oan. Ngài định đối với họ thế nào, thả họ ra hay cho họ lập công chuộc tội?- Tử tù? Ờ… Ngươi không nhắc thì trẫm quên mất, ngươi bây giờ đưa trẫm tới đại lao xem thử một chút.
27 Tần lão tướng quân trợn mắt quát:- Lão phu nếu muốn ra ngoài thì bằng vào mấy thanh sắt này cũng có thể ngăn cản lão phu sao? Lão phu lúc trước khi vào đây đã nói trước, trừ khi ngươi quỳ xuống cầu xin lão phu, bằng không lão phu sẽ không ra ngoài!Đường Huyền sửng sốt hồi lâu, sau đó bật cười chỉ vào Tần lão tướng quân nói:- Lão gia hỏa ngươi cũng rất thú vị a! Ngươi muốn ra khỏi đại lao trẫm còn phải cầu xin ngươi? Ngươi tưởng trẫm cũng ngớ ngẩn như ngươi sao? Nếu ngươi thích thì cứ ngốc trong này nốt quãng đời còn lại đi! Ô thái sư vội đứng ra khuyên ngăn:- Hoàng Thượng, Tần lão, hai người đừng cãi nhau vì mấy chuyện nhỏ vặt này.
28 Đường Huyền lúc này đang rón rén bước tới gần khu vực luyện công của các thiếu nữ phái Thiên Mi. Hắn đang tìm một góc độ thích hợp nhất để nghiên cứu phương pháp khoa học.
29 - Kẻ nào muốn lên khiêu chiến đầu tiên thì mau lên đi. Mọi người thấy Đường Huyền bị Tần Diễm Diễm vô lễ như vậy mà đơn giản bỏ qua, liền cho rằng tên hôn quân này đã bị sắc đẹp của tiểu cô nương kia mê hoặc, nhất là đám phạm nhân, kẻ nào kẻ nấy đều thầm chửi hắn vài câu.
30 Bạch Hồng Kiều cắn răng nói:- Tội thần còn biết một chút về trận pháp, thiên văn…Đường Huyền giơ tay ra hiệu dừng, cười khẩy nói:- Chỉ biết một chút sao? Vậy ngươi lui ra đi, trẫm cần những người học rộng tài cao hiểu biết đại nghĩa, có thể giúp đỡ trẫm bình trị thiên hạ, một chút hiểu biết mà cũng bày đặt khiêu chiến sao?Bạch Hồng Kiều lại ngẩn ra một lát, hơi xấu hổ nói:- Hoàng… Hoàng Thượng, vừa rồi là tội thần nói khiếm tốn một chút, thực ra tội thần… biết cũng khá nhiều…Đường Huyền lại cười khẩy nói:- Ngươi cũng hay thật.
31 Nhìn thấy đệ nhất tài tử đương triều không ngờ lại quỳ lạy Hoàng Thượng tới chảy cả máu đầu thế kia mọi người đều cảm thấy kinh ngạc. Đường Huyền lúc này đứng thẳng tắp, hai tay chắp ra sau lưng, bộ dáng uy nghi bệ vệ, muốn bao nhiêu ngưu bức có bấy nhiêu.
32 - Tiểu di muội thân ái, ngại quá, trẫm thắng mất rồi, làm sao bây giờ a?! Ha ha ha!!! Tới đây, gọi một tiếng hảo tỷ phu trẫm nghe nào!Dưới cơn mưa Đường Huyền đứng gác một chân lên ghế cười ha hả.
33 - Được. Vậy lão có nhìn thấy hai cái chuông đồng trong đình kia không? Trẫm với ngươi thi xem ai có thể bắn rơi chiếc chuông đó thì dành chiến thắng!Tần lão ngắm chiếc chuông, ước chừng cự li khoảng năm mươi trượng.
34 Đường Huyền thấy Tần lão tướng quân uy mãnh như vậy thì rất mừng, cũng may chưa đắc tội gì với lão, bằng không một quyền kia mà đấm vào người mình… Trong vòng vây bao bọc của thị vệ cùng Tần lão tướng quân, Đường Huyền lấy thượng phương bảo súng ra, lên đạn, bóp cò.
35 Giang Bắc Thiên trán nổi gân xanh, hai bàn tay nắm chặt lại, đốt xương kêu răng rắc. - Lão phu Giang Bắc Thiên lăn lộn trong giang hồ hơn hai chục năm nay, làm chuyện gì cũng quang minh lỗi lạc, được sự tin tưởng của mọi người mới ngồi vào vị trí minh chủ này.
36 Thánh Võ Minh vốn là một liên hợp hỗn tạp, hơn nữa càng mấy năm gần đây càng suy kém dần, trong số những người đứng đây kẻ ham sống sợ chết không hề ít.
37 Bữa tối Đường Huyền ở tiệc rượu trong ngự hoa viên, mời tới Tần lão tướng quân, Ô thái sư, các phạm nhân mới được ân xá cùng các trưởng bối Thiên Mi phái.
38 Từ sau lần bị Thánh Võ minh đánh lén, Đường Huyền liền cấp tốc tuyển thêm người và luyện tập cho Phi Hổ đội. Ban ngày thì Tần lão dạy ngoại công cùng binh pháp, các sư thái dạy nội công, buổi tối Đường Huyền dạy họ sử dụng súng ống đạn dược cùng một số phương pháp chiến đấu hiện đại.
39 Đường Huyền bước lên lầu ba. Hắn hôm nay chọn một bộ quần áo dài màu xanh, đầu đội khăn mạo màu vàng, tay phe phẩy một chiếc quạt, muốn thử làm tài tử một hôm.
40 Thanh Liên lúc này chậm rãi nói:- Tiểu nữ mệnh khổ, cha mẹ mất từ nhỏ, được ma ma nuôi lớn, đối với Thanh Liên như con ruột. Hôm nay Thanh Liên đã tròn mười sáu, đến lúc phải trả ơn mụ mụ rồi.