121
122 Dưới đài các tổng giám đốc quản lý cao cấp quen biết nhau nhỏ giọng nói chuyện với nhau, nhìn Liên Hoa trên đài, lại nhìn Ôn Như Cảnh ở một bên, bọn họ lắc đầu, đây thật sự là một cuộc đối kháng không công bằng, hai người chênh lệch quá lớn!
Hổ phụ vô khuyển nữ, nhìn con gái ruột người ta Liên Hoa Liên tổng diện mạo gì, tài cán gì, xem con riêng Ôn Như Cảnh kinh doanh Liên thị một đường xuống dốc, mẹ con Ôn thị này như thế nào không biết xấu hổ tu hú chiếm tổ chim khách đối kháng với Liên Hoa đây?
"Ha ha, xem mọi người bộ dáng hào hứng bừng bừng, lão già tôi đây vốn không nên ngắt lời làm mất hứng.
123
124 Liên Hoa nhập dịp né tránh Triển Thiếu Khuynh, cùng với Thi Hoan Thi Nhạc mạnh vì gạo, bạo vì tiền (*) chào hỏi phòng ăn, cô nhìn chỗ của Triển Thiếu Khuynh xa xa mà tránh anh, khó có được cơ hội ở một chỗ với những người tai to mắt lớn, lúc biết cô là tổng giám đốc ở biệt thự Triển thị liền tiến lên chúc mừng, Thịnh Thế Liên Hoa thắng thầu, làm cho bọn họ càng thêm thưởng thức vị tổng giám đốc tài mạo này.
125
126 "Ách. . . " Liên Hoa không ngừng hối hận, quả nhiên, năm đó cô không nên ném lại tiền chơi anh, nhất định là số tiền này làm tổn thương lòng tự trọng củaTriển Thiếu Khuynh rất sâu, năm năm rồi làm cho anh nhớ mãi không quên, khiến anh nhất định phải tìm cô báo thù!
Loại hình tượng giống Triển Thiếu Khuynh các phương diện ưu việt phong lưu giàu có, phụ nữ trên giường như nước chảy, nếu không phải cô làm quá mức quá cực đoan, Triển Thiếu Khuynh làm sao nhớ rõ cô từ cách đây năm năm.
127
128 Trước nhà trẻ cao quý, theo tiếng chuông tan học vang lên, Tiểu Bạch chạy như bay ra cổng trường, nhìn thấy người mình mỏi mắt chờ mong xuất hiện, nụ cười của Tiểu Bạch càng đáng yêu.
129
130 Nhưng mà kia dường như là ký ức của nhiều năm trước, thời điểm đó, mẹ và ba vẫn còn sống, một nhà ba người đầm ấm ngọt ngào đến Hoa Anh Thảo dùng cơm, mà bây giờ, cô cũng lặp lại hành động của cha mẹ, mang theo con của mình đến đây.
131
132 Mau mau lên xe chạy trốn?
Nhưng như vậy sẽ làm Triển Thiếu Khuynh hoài nghi cô! Tại sao vô duyên vô cớ, cô thấy anh lại bỏ chạy, nhất định là trong lòng có quỷ, càng làm cho Triển Thiếu Khuynh nghi ngờ trong xe cô giấu giếm cái gì.
133
134 "Em ở đây ngẩn người? Ở cùng một chổ với anh, làm cho em nhàm chán đến xuất thần?" Triển Thiếu Khuynh chăm chú nhìn Liên Hoa hỏi, cô vẫn xụ mặt không biết trầm tư cái gì, anh cảm thấy ngột ngạt ủy khuất thất bại.
135
136 Liên Hoa cười nhạt đi về phía trước xe, mở cửa tay lái phụ, vẫy tay với Triển Thiếu Khuynh nói: "Cám ơn bữa tối của Triển thiếu gia, tôi xin tạm biệt trước.
137
138 Bé nhìn thấy Triển Thiếu Khuynh sau đó chỉ bình phẩm người kia rất thú vị thôi sao? Bé thích cái xe lăn công nghệ mà Triển Thiếu Khuynh ngồi, mà không có phản ứng gì với Triển Thiếu Khuynh? Tại sao Tiểu Bạch có thể thuyết phục cô làm chuyện nuôi người thành sủng vật, huống chi người kia là cha của bé!
Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, lại ôm lấy cổ Liên Hoa cam đoan: "Mẹ có thể nuôi chú ấy chơi, nhưng chỉ có thể chơi trong giờ làm việc ở công ty thôi, với lại chú ấy tuyệt đối không thể giành mẹ với con được, người đàn ông mẹ yêu chỉ duy nhất một người là con Liên Tĩnh Bạch!"
"Tiểu quỷ!" Trong nháy mắt Liên Hoa gõ gõ cái trán nhỏ của con trai, "Con nuôi người khác thành chú hề sao, ai dạy con không tôn trọng người khác như vậy? Ngoại trừ con ra, sao mẹ phải nuôi người khác chứ? Không được ăn nói lung tung, về sau cũng không cho con gặp người vừa rồi, để tránh con nói lung tung khi nhìn thấy chú ấy!
"Hì hì.
139
140 Kết thúc đấu thầu, nhờ danh tiếng nổi trội của Triển thị ở thành phố K làm cho tiếng tăm Thịnh Thế Liên Hoa càng vang dội, sự nổi tiếng và các đơn đặt hàng tăng lên theo cấp số nhân, gần đây hoàn thành một số hạng mục thiết kế, Thịnh Thế Liên Hoa phô bày cùng các công ty hợp tác hoàn mỹ kết hợp phương án, danh tiếng càng chấn động lớn.