121 Editor: May
Nhìn về phía ngoài cửa sổ, đã tối rồi.
Không biết bệnh viện bên kia thế nào.
Thẩm Chanh không yên lòng, muốn gọi điện thoại cho Thẩm Trung Minh hỏi tình huống một chút.
122 Editor: May
Cúi đầu nhìn người phụ nữ an tĩnh kỳ quái trong ngực, Thi Vực híp híp mắt, dùng ngón tay suông dài nâng cằm của cô lên, "Muốn nói chuyện gì với tôi?"
Thẩm Chanh không có đẩy tay của anh ra, ở dưới ánh mắt nóng rực của anh, cô càng trở nên tỉnh táo.
123 Editor: May
Nghe được lời của cô, Thi Vực mở mắt ra.
Đưa tay, lấy điện thoại thả trên tủ đầu giường qua, đặt ở trước mặt Thẩm Chanh, thản nhiên mở miệng, "Ừ, cầm lấy đi báo cảnh sát.
124 Editor: May
Nhưng điện thoại rơi xuống đất, không những không có bị rơi hư, ngược lại còn vang lên vào lúc này.
Thi Vực nhẹ liếc mắt nhìn điện thoại trên sàn nhà, không có phản ứng.
125 Editor: May
Nghe điện thoại xong, Thẩm Chanh quay đầu lại ném điện thoại cho Thi Vực, "Trả lại cho anh. "
Tay dài vừa nhấc, Thi Vực bắt lấy điện thoại cô ném đến, liếc xéo cô, giống như nghiền ngẫm mở miệng, "Bảo bối, hiện tại em nhúng tay vào chuyện của tôi, là tính toán tiếp nhận tôi, hửm?"
Thẩm Chanh nhẹ quét mắt nhìn anh, lạnh lùng mở miệng: "Cút!"
Dứt lời, cô liền nhìn cũng lười liếc nhìn anh thêm một cái, liền xoay người đi đến ban công, thoải mái ngồi xuống trên sofa.
126 Editor: May
Không biết từ bao giờ, nút trên áo Thẩm Chanh đã mở hai viên. . . .
Nội y nhỏ màu đen gợi cảm, làn da trắng nõn. . . .
Nếu như nói đây không phải là đang khiêu khích và dụ dỗ, chính cô cũng không tin!
Cô hốt hoảng giơ tay lên, nắm chặt áo trước ngực, muốn che giấu bộ phận nhạy cảm đang lộ ra bên ngoài của mình
Nhưng vì động tác này, cô ngược lại hoàn toàn lộ ra đường cong trêu chọc người của mình.
127 Editor: May
"Ừ, nói nghe một chút. "
Khó khăn lắm con mèo hoang này mới ngoan ngoãn một lần, nếu anh không cho cô một cơ hội đàm phán, vậy thì không thể nào nói nổi rồi.
128 Editor: May
Hành động của Thẩm Chanh, hoàn toàn chọc giận Thi Vực.
Anh ngồi dậy từ trên người của cô, không nói một lời, gập eo liền bế cô lên, sau đó bước đi đến bên giường, trực tiếp ném cô lên giường.
129 Editor: May
Đám nữ hầu càng nói càng khoa trương, đồng thời lại mang theo vài phần mất mát, mà đủ loại biểu hiện này, là phản ứng mà người ghen tỵ mới có.
130 Editor: May
Năng lực nói khóc liền khóc của Thẩm Chanh, Thi Vực đã sớm được chứng kiến rồi.
Anh không nói bất kỳ điều gì, xoay người xuống giường, cởi áo sơ mi trên người ném cho Thẩm Chanh, lạnh lùng nói: "Mặc vào.
131 Editor: May
Tôn Nham vốn muốn hỏi một câu tăng thêm bao nhiêu, nhưng suy nghĩ một lúc, vẫn không hỏi ra miệng.
Anh bước nhanh theo sau, cùng đi xuống cầu thang xoay tròn với Thẩm Chanh.
132 Editor: May
Thẩm Chanh đi xuống từ trên lầu, vòng qua đầu bậc thang, đi vào nội sảnh.
Một đám thủ hạ thấy, lập tức cúi người thành 90 độ.
"Thiếu phu nhân.
133 Editor: May
"Tôi vong ân phụ nghĩa thì thế nào?" Cô chính là vong ân phụ nghĩa, cũng tốt hơn ông ta!
Sáu năm trước, nếu không phải ông ta ở sau lưng chọc dao găm, cô cũng không lưu lạc thành loại tình trạng này.
134 Editor: May
Nhưng Thái Toàn giết đỏ cả mắt rồi, đã hoàn toàn mất đi ý thức được nguy hiểm ở chung quanh.
Ông ta bóp cổ Tôn Nham, không ngừng tăng thêm lực đạo, nếu như lại tiếp tục nữa, chỉ sợ cổ Tôn Nham cũng sẽ bị ông ta bẻ gãy.
135 Editor: May
Mười phút sau, Thái Toàn liền bị đưa vào một sòng bạc lớn nhất thành Giang.
Trước đó, Thi Vực đã bảo Tôn Nham căn dặn sòng bạc bên này, không cần hạ thủ lưu tình với Thái Toàn.
136 Editor: May
Đêm, thâm sâu.
Đã là một giờ rưỡi rạng sáng.
Mộ Bạch chờ ở bên ngoài bệnh viện suốt năm tiếng, cũng không đợi được Thẩm Chanh.
Anh đi quầy lễ tân bệnh viện dò hỏi, hộ lý lại nói cho anh biết không có một người hộ lý nào tên là Thẩm Chanh.
137 Editor: May
Thẩm Chanh tỉnh lại, đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Tối hôm qua dường như uống nhiều, đến bây giờ đầu còn có chút nặng.
Vuốt vuốt trán, cô vén chăn lên xuống giường, đi đến bên cửa sổ, kéo màn cửa sổ ra.
138 Editor: May
"Thẩm tiểu thư, cô nói đùa rồi. Cô là người phụ nữ của thiếu gia, mà tôi chỉ là một người làm, dù tôi khó chịu với chính mình, cũng tuyệt đối không dám có nửa điểm thành kiến với cô.
139 Editor: May
Thẩm Chanh ăn sáng xong, trở về phòng thay đổi quần áo, rời khỏi dinh thự đi bệnh viện thành Giang.
Tuy rằng viện trưởng biết cô muốn chuyển viện, nhưng chuyện xảy ra đột ngột vào ngày hôm qua, cô sợ viện trưởng sẽ lo lắng, cho nên ý định đi nói cho bà biết một tiếng.
140 Editor: May
Nghe ra ẩn ý trong lời nói của cô, người phụ nữ cười khinh miệt, "Chẳng lẽ cô cảm thấy không đắt?"
Thẩm Chanh nhẹ quét mắt dấu hiệu phần đuôi chiếc xe kia một vòng, thản nhiên mở miệng, "Đắt, đủ đắt rồi, Benz SLK, hơn sáu mươi vạn đấy.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 61