101 Ba thanh niên dừng bước nhìn Diệp Dương Thành. Một thanh niên biểu tình đầy khó hiểu hỏi hai đồng bạn:- Cái tên ngốc kia nghiêng đầu nói chuyện với không khí sao?Thanh niên bên trái xì cười:- Chắc vậy.
102 Mấy phút sau, sáu, bảy người nối đuôi nhau ra khỏi ngõ nhỏ. Đi đằng trước nhất là một thanh niên khoảng hai mươi bảy, tám tuổi, mặt mũi hung tợn. Theo sau là bốn thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi.
103 Lục Đức Tường nói điều tra sự thật là tìm đến những kẻ đáng ngờ, rồi cả đám côn đồ ùa lên tùy tiện tìm cớ đánh một trận, nhìn xem đối phương có phản ứng gì hơn.
104 Diệp Dương Thành không có ấn tuợng nhiều với sở trường đồn công an Bảo Kinh Trấn, cùng lắm đâm thủng trời. Diệp Dương Thành chỉ biết trong đồn có người làm sở trưởng, hắn cần gì biết đó là ai? Bình thường có thân thiện với dân chúng không?Trần Thiếu Thanh nhắc nhở khiến Diệp Dương Thành nhớ kỹ Lâm Phong.
105 Lâm Phong rất tức giận hành động diên cuồng bất chấp hậu quả của Lục gia, giận thì giận nhưng xuống tay với Tàng Ngao lại là chuyện khác. Lâm Phong đã hơn bốn mươi tuổi, từ cảnh sát bình thường leo lên chức sở trưởng mất hai mươi năm.
106 Trên bầu trời đầy đám mây đỏ kỳ dị, mây máu đậm đặc tùy thời đổ mưa, bên tai nghe tiếng gió vù vù. Một cơn gió nhẹ thổi qua lạnh thấu xương, khiến người khó thể chịu đựng.
107 Dến mười giờ tối, hai tên du côn nằm xỉu dưới đất tỉnh lại, đầu óc mờ mịt liếc nhau, không hiểu chuyện gì xảy ra. Hai tên du côn tay chống mặt đất, cố vắt óc suy nghĩ bỗng nghe giọng nam nhân khóc sướt mướt từ không xa vọng lại.
108 Diệp Dương Thành xuyên qua ngõ nhỏ đan xen giao nhau đi hướng Diệp gia. Triệu Dung Dung lộ biểu tình nghi hoặc hỏi Diệp Dương Thành:- Chủ nhân, mới rồi ba người kia không phải người tốt.
109 Tiếng cười châm chọc vang lên ngay khi Lục Đức Tường dứt lời chưa tới một giây. - A? Phải không?Thanh âm phát ra từ hướng cửa sổ, người đó khinh thường đánh giá Lục Đức Tường, chậm rãi phun ra hai chữ:- Phế vật.
110 Trong địa bàn của Diệp Dương Thành định dùng ưu thế số lượng tìm ra hắn rồi giết? Phải nói không phải lão Diệp quá điệu thấp mà vì đối phương rất vô dụng.
111 Diệp Dương Thành nhảy xuống giường, mặc quần áo đàng hoàng, hắn không thèm đánh răng rửa mặt, vội chộp ba lô đen và xâu chìa khóa đi xuống lầu. Diệp Dương Thành gõ cửa phòng đệ đệ Diệp Cảnh Long.
112 Tiểu đội trưởng đi đằng trước nhất mười một tên du côn, gã cầm điện thoại di động cung kính nói với người phụ trách đầu dây bên kia:- Bên chúng ta rất bình thường.
113 Cái gọi là đi gần bờ sông làm ao không ướt giày? Trong mười mấy phút ngắn ngủi Diệp Dương Thành liên tục giải quyết sáu mươi sáu tên du côn trong hẻm nhỏ, lần thứ bảy lộ tung tích.
114 Từ đây thấy được Lục Đức Tường đã điên, hoặc nên nói ngày hôm qua nam nhân tên Lam Quái thi triển ấn ký linh hồn vào gã có tác dụng quá lớn. Lục Đức Tường hoàn toàn quên nguy hiểm của Lục gia, cơ hồ điên cuồng sử dụng súng ống!Diệp Dương Thành không biết người Lục gia đã chuẩn bị bao nhiêu súng ống, nhưng hắn hiểu rõ một khi để đám ác ôn cầm súng tản ra trong Bảo Kinh Trấn, lại thêm không ai kiềm chế thì sẽ gây ra bạo động lớn.
115 Triệu Dung Dung may mắn hoàn thành công việc Diệp Dương Thành đã giao, đó là áp chế linh hồn Lục Đức Tường vào sâu trong thức hải, nhận quyền điều khiển cơ thể.
116 Lúc Diệp Dương Thành học trung học, thể lự thuộc dưới trung bình trong toàn lớp, hắn chạy đường dài một ngàn thước mất hơn bốn phút. Cộng với hiện giờ đi vào xã hội Diệp Dương Thành càng lơ là rèn luyện thể năng, trong ba phút hắn phải chạy hết đường nhỏ kéo dài tám trăm thước đồng ruộng còn cần tìm góc bí ẩn phục hồi bình thường.
117 Diệp Dương Thành điều khiển Đại Ca ruồi trâu đập cánh bay với tốc độ hơn 400km/1h, chớp mắt biến mất. Diệp Dương Thành rời đi khoảng mười lăm giây, năm chiếc xe nhiều chỗ ngồi rơi vào địa điểm hơn một vạn con ong vò vẽ công kích.
118 Bên dưới có mấy điểm sử dụng thần quyền:Điều khiển các loại côn trùng trong khu vực quản lý. Cường hóa các loại côn trùng trong khu vực quản lý. Điều khiển động vật có vú (trừ nhân loại) trong khu vực quản lý.
119 Cơ thể Triệu Dung Dung lần thứ hai lúc ẩn lúc hiện, thấy bộ dạng của nàng Diệp Dương Thành hiểu ngay có chuyện xấu xảy ra. Nơi này không phải chỗ trò chuyện, Diệp Dương Thành nhẹ gật đầu, xoay người về nhà mình.
120 Trong bãi cỏ lau xanh nhạt, một mập một gầy một già một trẻ đứng kế nhau. Bốn phía là cỏ lau rậm rạp che giấu hai thật sự. Bên phải một già một trẻ là Lục Đức Tường hôn mê nằm bơ vơ, giống như con chó.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79