61 A…Thanh âm tiếng kêu thảm thiết còn đang tiếp tục, trước đó Lục Vĩnh Huy còn nằm im lìm trên giường như người chết không nhúc nhích, hiện tại lại “khỏe như vâm” đang lăn lộn trên giường, mền rơi dưới đất, khuôn mặt vặn vẹo cực độ, bộ dáng làm người ta vô cùng sợ hãi.
62 - Súc sinh, đền mạng cho ta!Trên người Triệu Dung Dung có hai đạo sương mù u tối vây quanh, miễn cưỡng che phủ chỗ kín của mình, hình dáng khuôn mặt không khác biệt chút nào khi còn sống, nếu nói có chỗ bất đồng, chính là nàng đang trôi nổi giữa không trung, thân thể như ẩn như hiện.
63 Thanh âm kia phi thường mờ ảo, tựa hồ từ khắp bốn phương tám hướng cuốn tới, làm cho người ta không thể phán đoán từ nơi nào truyền đến. Nghe được ba chữ “Trấn linh thuật”, Lục Vĩnh Huy nhướng mày, mất kiên nhẫn trầm giọng nói:- Ai ở trong này giả thần giả quỷ? Ta…- Thần tôn tha mạng, thần tôn tha mạng!Không giống như phản ứng của Lục Vĩnh Huy, sau khi nghe được ba chữ “Trấn linh thuật”, Triệu Dung Dung giống như nhìn thấy được mười tám tầng địa ngục, trong giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, cực kỳ thương cảm.
64 - Chết…đã chết!Chậm rãi đi tới gần, thần sắc ba người cảnh giác, nhưng hữu kinh vô hiểm đến gần Lục Vĩnh Huy, cô gái đưa tay dò xét dưới mũi hắn, cảm giác được nhiệt độ cơ thể hắn băng sương, sau đó mới chú ý hắn đã sớm không còn hô hấp, hiển nhiên đã bị mất mạng!Ba nam nữ liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, hiển nhiên sản sinh nghi hoặc thật lớn với cái chết của Lục Vĩnh Huy, nhưng không đợi ba người tra xét thi thể của hắn, Diệp Dương Thành chậm rãi đi tới sau lưng họ, nhẹ nhàng hít vào một hơi, trong lòng làm ra quyết định:- Phản thần giả biến dị, bác đoạt – gạt bỏ, người biến dị…Trong lòng đang mặc niệm, Diệp Dương Thành bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, mệnh lệnh đương nhiên hủy bỏ.
65 - Không còn…Diệp Dương Thành khai xong khẩu cung rời khỏi, nhưng Diêm Chí Tường cùng cô gái mặc váy ngắn màu cà phê từ trong phòng thẩm vấn đi ra, sắc mặt ngây dại, hai người cơ hồ đồng thời nâng lên hai tay, ngây người nhìn xuống, trong miệng vô ý thức nỉ non:- Không còn…như thế nào lại không còn…Có lẽ nghe được lời thì thầm của đối phương, Diêm Chí Tường cùng Chu Thiến Thiến không hẹn cùng quay đầu nhìn đối phương, trên mặt Chu Thiến Thiến hiện lên vẻ đau khổ, cổ họng cảm thấy khô khốc:- Tường ca, tôi…- Năng lực của tôi biến mất, còn cô…Nhìn thấy phản ứng của Chu Thiến Thiến, trong lòng Diêm Chí Tường đột nhiên chấn động, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh hãi:- Tại sao có thể như vậy!- Tôi không biết, tôi không biết ah! Oa…Chu Thiến Thiến ngồi xổm dưới đất, oa oa khóc rống, lúc này nhìn nàng giống như một đứa bé ba tuổi bị mất đi đồ chơi mình yêu thích, tiếng khóc rung trời.
66 Về phần đã buông tha hai người biến dị có thể sẽ trêu chọc đến phiền toái ình. . . Hai mắt Diệp Dương Thành thoáng nheo lại, trong đôi mắt hiện lên tinh quang khó hiểu, chẳng qua từ khóe môi của hắn mà xem, tựa hồ là.
67 Khi nói ra hai chữ "súc dưỡng", trong lòng Diệp Dương Thành có cảm giác là lạ, cho dù hiện tại Triệu Dung Dung không còn là người, mà là một con lệ quỷ, nhưng giọng nói cùng dáng điệu hình dáng của nàng không khác biệt với trước lúc chết bao nhiêu, tuy rằng thân thể nàng như ẩn như hiện, nhưng hắn có thể đụng chạm vào người nàng, thậm chí còn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể ấm áp của nàng, tuy không như người thường nhưng vẫn ấm áp hơn người chết không ít.
68 Diệp Dương Thành chưa bao giờ cho rằng mình là người tốt, cũng chưa bao giờ cảm giác mình là nhân vật như Liễu Hạ Huệ, ít nhất loại chuyện có vưu vật ngồi trong lòng mà không loạn, hoàn toàn sẽ không phát sinh trên người hắn.
69 - Sản nghiệp của Lục Vĩnh Huy trong huyện Ôn Nhạc thật phong phú, tuy rằng hiện tại hắn đã chết, nhưng nói không chuẩn người nhà hắn còn có thể lợi dụng những gì hắn lưu lại hoành hành làm ác, Lục Vĩnh Huy bức tử cô, tự nhiên tội không thể tha thứ, nhưng tục ngữ nói rất tốt, gần mực thì đen, người của Lục gia cũng không thấy được có mấy người là người lương thiện.
70 Vào trong tiệm mở đèn, vừa nhìn cũng có chút cấp bậc, ít nhất so sánh với các cửa hàng khác trên đường Triêu Dương, cửa hàng của Diệp Dương Thành như hạc trong bầy gà, đẹp hơn rất nhiều.
71 Thấy mọi người có mặt lộ biểu tình hoảng hốt thì Lục Bính Khang hừ lạnh một tiếng:- Hừ!Lục Bính Khang ném trái bom tấn thứ hai:- Thứ hai, lúc bá bá còn sống thì mấy người ông sếp nghĩ tình bá bá nên còn giữ thái độ thân thiện với Lục gia ta.
72 Nội dung tờ áp- Phích rất đơn giản, chỉ một hàng chữ: Tiệm mới mở, tất cả giảm năm mươi phần trăm!Nội dung thế này rất thường thấy, đi con phố nào đều có tờ quảng cáo tương tự, rất nhiều người đã nhàm.
73 Buổi tối mười giờ rưỡi, Diệp Dương Thành và phụ mẫu vất vả làm việc cả ngày tụ họp lại, kiểm kê thu nhập ngày hôm nay. Ba người mất hơn nửa canh giờ mới đếm xong toàn bộ, bao gồm tiền lẻ.
74 - Đại ca!Diệp Dương Thành bỗng nhiên kêu làm Triệu Dung Dung luống cuống tay chân:- A?Triệu Dung Dung ngơ ngác nhìn Diệp Dương Thành, nàng không hiểu tại sao hắn bỗng nhiên gọi nàng là đại ca? Quan niệm tôn ti trên dưới đã bị Cửu Tiêu khắc sâu vào linh hồn Triệu Dung Dung.
75 Lục Thế Minh xuống lầu, nữ nhân kia chỉ huy mấy nam nhân người trần truồng chuyển tiền dặt trên bàn trà, sofa thậm chí trên mặt đất vào mấy rương mật mã màu xám bạc, sau đó đặt chín cái rương ngay ngắn vào thùng bảo hiểm thật to.
76 vipvandan :Chương 76: Hành động rầm rộDiệp Dương Thành bay tới giữa không trung mới thấy rõ thiếu nữ bị đàn em của Lục Thế Minh bắt có trói trên giường.
77 vipvandan :Chương 77: Đêm kinh hồn trong sòng bạcMột ngàn con chuột tràn ngập mỗi tầng lầu, đông nghìn nghịt. Bầy chuột nhe răng, trợn mắt phát ra tiếng kêu chít chít với đám nhân viên sòng bạc bị bao vây.
78 Diệp Dương Thành vốn định đi đồn công an canh chừng, chuyên xuống tay với đám tội phạm bị bắt, tìm công đức huyền điểm giúp hắn thăng cấp. Diệp Dương Thành không muốn xóa sổ sòng bạc Bảo Kinh Trấn khỏi khu vực mình quản lý.
79 Bảo Kinh Trấn không thiếu núi rừng, đặc biệt hướng bắc càng là dãy núi trập trùng, núi cao còn có núi cao hơn!Nhưng tổng diện tích của Bảo Kinh Trấn khoảng sáu mươi thước vuông, dù Diệp Dương Thành thu nguyên Bảo Kinh Trấn vào khu vực quản lý của mình thì vẫn dư bốn mươi thước vuông.
80 Triệu Dung Dung biết đến ảo cảnh tu di này vì liên quan quá trình nàng biến thân thành lệ quỷ. Quỷ hồn chết vì oan khuất bởi oán khí quá nặng nên không thể luân hồi, đành ở lại trong xác chết chờ thời gian trôi qua, oná khí tan biến đầu thai kiếp khác, hoặc hồn lực hao hết hồn phi phách tán.