41 - Người đâu!Ở trong phòng bệnh rối rắm chừng nửa giờ, Lục Vĩnh Huy vẫn không đoán được nguyên nhân Diêm Chí Tường làm như vậy, nhưng ngồi chờ chết cũng không phải phong cách làm việc xưa nay của hắn, cho nên hắn ngẩng đầu nhìn ra cửa hô lên một tiếng.
42 - Đêm nay đi dò thám trước, nếu như có thể thì lấy thêm một chút, nếu như không được thì chờ đợi, mở tiệm rồi tính sau. Nằm trên giường, Diệp Dương Thành có chút xuất thần nghĩ.
43 Cái gì?Vừa quay lại sở, Lâm Phong đang ở trong phòng làm việc của mình nhíu mày suy nghĩ, đột nhiên nhận được điện thoại của Trần Thiếu Thanh, nghe được Trần Thiếu Thanh báo cáo, thân hình chấn động, bật dậy khỏi ghế, trên mặt lộ vẻ vui mừng:- Xác định sao?- Lâm sở, quy nhi tử kia vừa thấy được chế phục trên người tôi liền trốn tránh, bị tôi quát hỏi liền trốn vào phòng bệnh không ra, cho dù không liên quan đến vụ án Cửu Phường nhưng nhất định đã phạm vào vụ khác, hiện tại tôi đang ở phòng bệnh…Tuy tâm tình Trần Thiếu Thanh kích động, nhưng nói chuyện có chút lưu loát, không có cảm giác gì nói lắp.
44 Đêm trước ngày thi tốt nghiệp, là thời khắc tinh thần của toàn bộ thí sinh đều căng thẳng, vì vậy trong trường học thật săn sóc không để cho học sinh phải tiếp tục ôn tập mà cho họ về nhà, lấy danh nghĩa điều chỉnh tâm tính, thả lỏng nghỉ ngơi.
45 Nhưng sau khi truyền ra mệnh lệnh, Diệp Dương Thành thoáng cân nhắc chốc lát, cảm thấy được chỉ ba trăm con dơi còn chưa đủ, liền cắn răng nói:- Sáu trăm con dơi, trong ba phút tập hợp trên mái nhà sòng bạc!Ngay mùa hè, là thời điểm loài dơi hoạt động sinh động nhất, bởi vậy sáu trăm con dơi cũng không khó tập hợp, chưa đầy ba phút đồng hồ sáu trăm con dơi đã thần không biết quỷ không hay xuất hiện trên mái nhà sòng bạc, mười con một đội, im lặng nằm sấp, không hề nhúc nhích, lẳng lặng chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Diệp Dương Thành.
46 Con dơi thứ nhất biến mất trong bóng đêm, từ trong lỗ thông gió nho nhỏ không ngừng có con dơi chui ra, từng con tiếp theo từng con, mỗi con tiếp theo mỗi con, miệng của mỗi con đều cắn một hoặc vài tờ tiền mặt, nhiều khoảng sáu bảy trăm, ít khoảng hai ba trăm, cũng không hề thống nhất với nhau.
47 Ngày hôm sau, tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên ầm ĩ, Diệp Dương Thành mơ mơ màng màng tỉnh lại, chuyện đầu tiên chính là nằm úp sấp trên giường vươn đầu nhìn xuống gầm giường, nhìn thấy sàng đan vẫn nằm im trong góc, hắn mới thở ra.
48 Trần Thiếu Thanh phát đạt, lần này là thật sự phát đạt! Tin tức truyền bá trong ti vi tuy rằng chỉ có năm phút thời gian ngắn ngủi, hậu trường xử lý đã cắt đi thật nhiều màn ảnh vô dụng, nhưng lời nói đứt quãng trước khi hôn mê của Trần Thiếu Thanh đã được ghi chép lại trung thực, sau khi tin tức truyền ra, đã gây náo động không nhỏ trong huyện Ôn Nhạc.
49 - Quả nhiên là như vậy…Nhận được kết quả điều tra về trấn Bảo Kinh, trái tim Lục Vĩnh Huy dâng lên tới cổ họng, sắc mặt âm trầm đáng sợ. Triệu Dật Phong, con trai chủ tịch tập đoàn Hoành Hải Triệu Nguyên Đằng, cháu trai phó chủ tịch thường vụ tỉnh Chiết Giang Triệu Hợp Đức! Đồng thời hắn còn là thành viên vòng luẩn quẩn dị nhân tỉnh Chiết Giang, là cùng một nhóm với Diêm Chí Tường! Tuy rằng năng lực của Triệu Dật Phong cực kỳ yếu ớt, cho dù là người thường có thân thủ một chút cũng thoải mái quật ngã hắn, nhưng băng châm của Diêm Chí Tường…- Rất xúc động…Trong đầu không ngừng cân nhắc hậu quả chuyện này, Lục Vĩnh Huy nặng nề thở dài, nếu trước khi động thủ điều tra rõ thân phận bối cảnh nữ nhân kia, hiện tại làm sao rơi vào bị động như thế!Chị kết nghĩa của Triệu Dật Phong là Triệu Dung Dung, bị Lục Vĩnh Huy bức tử, Diêm Chí Tường ra tay cướp đi thi thể Triệu Dung Dung.
50 Đôi nam nữ chừng ba mươi tuổi, vóc dáng bình thường, chỉ riêng khuôn mặt làm người sợ hãi, trên mặt tràn đầy hột mụn, nếu chỉ có mụn thì còn dễ nói, không đến nỗi làm cho người ta khó thừa nhận, nhưng vấn đề là mụn của họ đều vỡ, nước mủ hỗn hợp cùng máu…Bộ dáng này thật vô cùng ghê tởm.
51 Người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách cướp đoạt năng lực của người biến dị, phản thần giả biến dị, sẽ thu được linh lực của họ, cướp đoạt một gã biến dị cùng phản thần giả biến dị thu được linh lực tùy theo năng lực cao thấp của họ mà định ra.
52 Xem mạng người như cỏ rác, Lục Vĩnh Huy thế nhưng cũng là phản thần giả biến dị!Ở ngay khe hở bình hoa cách đó bốn thước, ruồi trâu lẳng lặng nằm sấp, lúc này trong lòng Diệp Dương Thành đã nhấc lên sóng gió mạnh mẽ.
53 Ai, hồng nhan họa thủy, siêu độ các cô, chúc các cô kiếp sau dù làm kỹ nữ cũng được bình an…Diệp Dương Thành nằm trên ghế dựa trong tiệm ra vẻ thở dài, tựa hồ như đang tiếc hận cho hai nữ nhân bạc mệnh.
54 Cũng không biết có người đi đường nào lúc đi qua không cẩn thận đụng phải đôi nam nữ kia, ngay sau khi Diệp Dương Thành vội vàng rời đi chưa đầy ba mươi giây thời gian, đôi nam nữ đã ngã sấp xuống, nặng nề nằm trên mặt đất…Sáu phút sau, một chiếc xe cứu thương gào thét chạy tới, một giờ sau, trong nhà tang lễ trấn Bảo Kinh có thêm hai cỗ thi thể băng sương không người nhận lãnh.
55 Con ruồi trâu giống như quả bóng hơi bị thổi trướng, thân hình từ hạt đậu xanh nháy mắt biến thành trái long nhãn, trong ánh mắt chăm chú kinh ngạc của Diệp Dương Thành, một ống tiêm màu bạc dài chừng 1cm cực nhỏ bại lộ trong không khí, ngân quang lóe ra khiến người không rét mà run!Nhìn con ruồi trâu uy phong lẫm lẫm trong lòng bàn tay của mình, Diệp Dương Thành sửng sốt hơn nửa phút mới thoáng phục hồi lại tinh thần, cùng lúc đó tận đáy lòng xuất hiện một ý niệm mông lung, sau đó thật khó thể ức chế điên cuồng bộc phát…Ruồi trâu trung cấp cường hóa đốt một cái, khiến hung thủ giết người suýt chết, như vậy ruồi trâu chung cực cường hóa đây? Nếu bị nó đốt một cái, sẽ có hậu quả gì?Bất tri bất giác trong quan niệm của Diệp Dương Thành, trấn Bảo Kinh chính là địa bàn của hắn, hắn mới là chủ nhân của mảnh đất này! Buổi chiều giao phong cùng hai phản thần giả biến dị, làm cho hắn lần đầu tiên cảm nhận được uy hiếp tử vong!Loại nguy hiểm tùy thời đều có thể chết, Diệp Dương Thành không muốn đi thử nghiệm thêm một lần, người biến dị có thể trong nháy mắt giết chết được hắn, đối với hắn mà nói đây là hiện tượng mà hắn không nguyện ý nhìn thấy nhất!Mà bây giờ, tuy đã xử lý xong hai phản thần giả biến dị, nhưng tựa hồ Lục Vĩnh Huy cũng là phản thần giả biến dị.
56 Bò xuống lưng ghế dựa, lại trằn trọc bò lên mông Lục Vĩnh Huy, bắt đầu bò lên phần eo, cả quá trình yên lặng không tiếng động, giống như một bộ phim điện ảnh câm nín.
57 Diệp Dương Thành suy đoán không sai, Lục Vĩnh Huy quả thật có thể dựa vào năng lực biến dị mà tự mình giải độc, không chỉ là hắn, toàn bộ người biến dị đều có được năng lực giải độc này, chẳng qua tốc độ cùng cực hạn khi giải độc đều dựa vào trình độ năng lực cao hay thấp mà thôi.
58 Khác với Lục Bính Khang, Lục Thế Minh xem như tâm phúc của Lục Vĩnh Huy, đi theo hắn nhiều năm, quan hệ rất thân thiết, cho nên dù hắn chỉ mới hai mươi tuổi, cũng đã được Lục Vĩnh Huy an bài đến sòng bạc “trấn thủ một phương”.
59 Lúc này Trần Thiếu Thanh mặc một bộ đồ công an, trên vai còn có quân hàm, trước ngực đánh số, so sánh với chế phục hiệp cảnh ngày trước uy phong hơn rất nhiều, ân, ít nhất ở trong mắt Diệp Dương Thành chính là như thế.
60 Tạm biệt Trần Thiếu Thanh, Diệp Dương Thành đi ra khỏi ngõ hẻm cũng không vẫy xe, mà chậm rãi đi bộ tới, khi đi ngang qua tiệm bán quần áo tên Huyễn Y, thật tự nhiên quay đầu lại nhìn nhìn, sau đó lại hừ lên ca khúc đi thẳng về hướng bệnh viện trong trấn.