1 Nữ diễn viên diễn cùng lại quên thoại.
Cho đến khi cô ta trước mặt Trì Yên sửa loạn lời thoại lần thứ năm, đạo diễn rốt cuộc không thể nhịn được nữa, mặt đen như đáy nồi, nhưng vẫn miễn cưỡng duy trì vẻ hòa ái dễ gần: “Nghỉ ngơi mười phút!”
Đầu xuân thời tiết đã bắt đầu ấm lại, bên ngoài phim trường mặt trời lúc này thực rực rỡ, đem từng dòng từng dòng ánh sáng chói lóa tưới xuống mặt đất làm cho người ta ảo giác được một sự ấm áp vô cùng.
2 Theo ý cô, có phải anh nên gọi lại một tiếng “Trì tiểu thư” không?
“Trì Yên,” Khương Dịch nhẹ cong môi, vì đuôi mắt hơi hơi cong lên, khi nhìn qua, không có nguyên nhân đã làm nở ra vẻ xuân sắc hiếm có.
3 Trì Yên không cố ngồi dậy nữa, nhưng hai chân lại khẩn trương khép chặt thêm một chút.
Tay Khương Dịch đã rời khỏi eo cô, rũ mắt đem không khí trong ống tiêm đẩy ra.
4 Hai mí mắt Trì Yên đã bắt đầu đánh nhau, bụng nhỏ lại không ngừng truyền đến từng cơn đau quặn, cô vừa nhắm mắt lại, đầu hơi nặng muốn dựa ra sau một chút, eo đã bị người phía trước ôm lấy.
5 “Chuyện này liên quan gì tới Sở Sở……”
Giây tiếp theo, lời bà còn chưa kịp dứt, đã nhìn tới vị trí Khương Dịch chỉ đến hiện lên hai chữ vô cùng quen thuộc.
6 Khương Dịch ở Khương gia là con trai thứ 4, bên trên có ba chị gái nhà chú, bên dưới có một em gái là Khương Du Sở.
Tuy rằng trước nay Trì Yên chưa bao giờ gặp những người khác trong Khương gia nhưng vẫn biết rõ.
7 Lần đầu tiên Trì Yên biết Khương Dịch là loại người này.
Những lời không biết xấu hổ như thế, từ miệng anh nói ra, lại đều có thể mang điệu bộ trang nghiêm.
8 Trì Yên chỉ nghĩ thế thôi chứ cũng không có bất kì biểu tình gì cả.
Mấy giây sau, cô mới ho nhẹ một tiếng, hơi mất tự nhiên kéo kéo khóe miệng.
Lục Phỉ ngồi phía trước cười một tiếng: “Lần trước nghe em nói thích Chi Nhiên mà, sao bây giờ gặp mặt cũng chả thấy kích động gì thế?”
Lần trước…… Cô chỉ là thuận miệng nói một câu thôi.
9 Lúc ấy trong đầu cô chẳng nghĩ được gì, theo bản năng đè thấp khuỷu tay phải đánh ra sau, chỉ là còn chưa kịp đánh đến người kia, cánh tay đã thuận thế bị anh nắm, giây tiếp theo cô đã bị kéo ra ngoài bàn công.
10 “Nói rồi. ”
“Chưa nói. ”
Tuổi Trì Yên còn trẻ cũng không có ù tai, còn muốn phản bác thêm vài câu, kết quả vừa nâng mắt, lại nhìn thấy án mắt Khương Dịch nhẹ từ từ đảo qua.
11 Xe Khương Dịch ngừng trên con đường cách phim trường một giao lộ.
Lúc Trì Yên nhận điện thoại, hận không thể đem mặt đều chôn trên cổ, lén lút như kiểu có tật giật mình.
12 Lúc Khương Dịch nói chuyện còn nhéo nhẹ lên tay cô, Trì Yên vừa bỏ miếng quýt cuối cùng vào trong miệng, vừa nói: "Ngọt. "
Tuy rằng không phải loại quả quý hiếm gì, nhưng quả thật là không tồi.
13 Ánh mắt Khương Dịch đảo một vòng trên người cô, sau khi xác nhận cô không nói đùa, mới đưa tay xuống phía dưới, tháo dây lưng.
Trì Yên cũng chả phải thiếu nữ đơn thuần không hiểu sự đời gì, nhưng thấy động tác của Khương Dịch thì vẫn phải đỏ mặt, cô cưỡng ép bản thân nhìn lên mặt anh, "Khương Dịch, anh có thể đứng đắn một chút không?"
Anh ngẩng đầu, ánh mắt đen láy, lộ ra vài phần mông lung khó hiểu, anh hỏi: "Anh không đứng đắn chỗ nào chứ?"
Thấy Trì Yên không đáp, anh lại hỏi: "Không phải em bảo anh cởi sao?"
Tuy nói là như vậy, nhưng tay anh quả thật đã dời khỏi dây lưng.
14 Thật sự Trì Yên không hề ngờ đến Khương Dịch sẽ thích cô, ít nhất trước kia gặp lại Khương Dịch nửa năm trước, trước nay cô đều không hề nghĩ đến.
Cô không phải là kiểu hay có quá nhiều cảm xúc với người khác phái, thanh tâm quả dục đã quen, đối với cảm giác thích cũng không được nhanh nhạy lắm.
15 Lời Bạch Lộ vừa nói, Trì Yên liếc nhìn phần tin tức được đăng trên trang nhất Weibo.
Chỉ vừa mới đăng tải, vậy mà trong vòng mấy phút ngắn ngủn, lượt bình luận cùng truy cập đã tăng đến chóng mặt.
16 Đầu gối anh đè nặng lên đùi cô, dễ dàng khiến cô không thể động đậy.
Vốn dĩ Trì Yên chỉ định chuyển đề tài, kết quả không ngờ người này lại phát sốt thật rồi.
17 Chân Trì Yên càng run.
Vì ngẩng đầu lên quá vội vàng, đầu bị va phải cạnh bàn, "Phanh" một tiếng, cô hít một hơi lạnh, lúc giương mắt lên nhìn, đúng lúc thấy được ánh mắt lóe lên của người đàn ông, có chút lúng túng lướt qua người.
18 Cô vốn mặc váy ngắn, cả chân đều lộ ngoài không khí, vốn dĩ đã có chút lạnh, lại thêm bút máy làm bằng kim loại, vừa mới đưa vào đã khiến cho độ ấm giảm đi không ít.
19 Lúc hai người đến bệnh viện đã là hơn 12 giờ trưa
Bởi vì đang là thời gian cơm trưa nên hành lang bệnh viện còn lưu lại mùi thơm của thức ăn, làm cho mùi thuốc khử trùng bị che lấp mất.
20 Trì Yên khẳng định những người khác không nghe thấy lời anh nói, bởi vì trên màn hình vẫn chưa có cái bình luận nào nhắc đến người đàn ông đột nhiên xuất hiện này.