21 Ngọn đèn ngũ sắc thật đẹp dưới ánh mắt mọi người, màn đêm chỉ tràn ngập một loại hương vị xa hoa lãng phíGiữa sàn nhảy, nam nữ nhảy múa kịch liệt, âm nhạt mạnh mẽ làm cho da thịt chạm vào nha xuất ra một làn hơi nóng, lộ ra một không khí kích thích.
22 Trong căn phòng đen tối bắt đầu có một hơi thở, một cương một cường, đối diện trực tiếp. "Ha ha ha ha ha. . . a !" Hàn Mộ lười biếng ngồi dựa vào ghế, buông đôi mắt xuống.
23 Bốn mắt nhìn nhau trong ánh sáng. Lông mày Hàn Mộ nhíu lại, đáng chết. . . Lại bị anh giành trước một bước, diện mạo của mình đã bị bại lộ hoàn toàn trước ánh sáng.
24 Ngọn đèn U Lam chiếu lên nơi hai người đang ôm nhau. Ninh Doãn Tích nhếch môi nhìn Hàn Mộ, tay hơi dùng lực giữ ở phía dưới Hàn Mộ, bắt cô nhìn thẳng vào anh.
25 Không khí trong phòng mới bắt đầu nóng lên dường như nguội lại trong nháy mắt. Ninh Doãn Tích tà mị nhìn bóng lưng Hàn Mộ. "Là sao?" Hàn Mộ mỉm cười, từ từ xoay người lại, "Ninh thiếu, không biết ai nói mạnh miệng?"Ninh Doãn Tích nhìn chằm chằm Hàn Mộ, ánh mắt vẫn không nhúc nhích, khóe miệng cong lên.
26 “ A …” Hàn Khuynh Thược thả người nằm lên giường , “ Vì sao lại nhàm chán như vậy ?”Nó tới thành phố A đã được mấy ngày như vậy , cái gì hứng thú , chuyện kích thích cũng có xãy ra.
27 Ninh Doãn Tích cau mày nhìn Hàn Khuynh Thược cùng Bạch Thanh Tinh. Tại cửa lớn đã nghe được Bạch Thanh Tinh hét lên, này cô gái đáng ghét tới cùng là muốn như thế nào?"Hu hu.
28 Ninh Doãn Tích nhíu mày, tự động loại bỏ lời nói Hàn Khuynh Thược vừa mới nói ra ngoài miệng!Cái đứa nhóc này, thật sự không phải là một dạng lưỡi độc bình thường!"Tôi là hồ ly thối tha, con chính là.
29 hai mắt Hàn Khuynh Thược vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm đồ trang sức trên điện thoại của Ninh Doãn Tích. Ưng ca ca nói chìa khóa vàng này. . . Thật sự tên hồ ly thối tha có!"Được, đã biết.
30 Ngọn đèn nhu hòa chiếu xuống, tỏa ra trên đất ánh sáng vàng óng, làm tăng thêm không khí thần bíHàn Khuynh Thược ngồi xếp bằng ở trên chiếc giường êm ái, mở ra máy tính, tay bắt đầu di chuyển trên bàn phím"tít tít, tít tít, tít tít.
31 Ngọn đèn dầu U Lam chiếu xuống mặt đất càng trở nên thần bí. Cảm giác thần bí nhàn nhạt bao trọng căn phòng như được che một lớp vải mỏng, muốn che còn thẹn thùng.
32 "Cuối cùng con cũng đã tìm được mẹ. . . . . . "Hàn Mộ hơi ngẩn ra, cô chỉ cảm thấy một bóng dáng nho nhỏ đáng nhảy lên ôm ngực của mìnhThân thể quen thuộc, mùi vị ấm áp.
33 "Hả?"Giọng điệu nghiêm túc của Hàn Khuynh Thược khiến Hàn Mộ cau chân mày lại. Dường như đứa nhỏ này còn vội hơn cô đây?"Mẹ. . . . . . " Hàn Khuynh Thược dừng một chút, giống như đang suy nghĩ phải mở miệng như thế nào.
34 Chín giờ sáng ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu trên bàn làm việc. Một chồng văn kiện được xếp ngay ngắn trên bàn làm việc bằng gỗ đỏ quý giá.
35 "Tổng giám đốc HM. . . " Hai con mắt Ninh Doãn Tích hiện lên một tia sáng. Vốn HM đưa ra đề nghị hợp tác cùng Ninh thị làm cho anh có chút giật mình và khó hiểu, còn nghĩ rằng sẽ phái một thiết kế sư gì đó tới, không ngờ tới lại là tổng giám đốc.
36 Chiếc xe Ferrari màu đỏ nhanh chóng chạy ở trên đường lớn, khiến cho người qua đường đều nghiêng mắt nhòm ngó. Trên vị trí lái trong xe, Hàn mộ một tay nắm tay lái, một tay lấy cái kinh từ trong túi đỏ, đeo lên.
37 Phía dưới tủ kính, một tấm ảnh cưới tuyệt đẹp đứng lẳng lặng ở đó. Chú rể ôn tồn nho nhã, hào hoa phong nhã; Cô dâu ôn nhu động lòng người, điềm đạm đáng yêu!Thực là một đôi trời đất tạo nên đâu!"Ha ha ha a.
38 "Ba. . . " Hàn Mộ nắm cánh tay Hàn Đào, nước mắt đã lắp đầy khuôn mặt nhỏ. Sáu năm trước, có lẽ cô đã quên đi mùi vị của nước mắt. Thì ra, nước mắt vẫn đau khổ chua chat như vậy, khổ đến tận đáy lòng cô.
39 Giọng nói quen thuộc từng đằng sau vọng lại, Hàn mộ dừng bước, bả vai khẽ cứng lạiGiọng nói quen thuộc này, là anh? Là anh sao?Bàn tay Hàn Mộ đang ôm lấy bả vai của Hàn Đào trong nháy mắt xiết lại thật chặt, "Là em sao, Tiểu Mộ?" Đôi mắt Châu Tiêu Bằng không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào bóng dáng quen thuộc kia, là bóng dáng mà anh vẫn ngày nhớ đêm mong sao? Là bóng dáng thường xuất hiện trong giấc mơ hằng đêm của anh sao?Sáu năm rồi, đã sáu năm rồi.
40 Chậm rãi xoay người lại, bốn mắt nhìn nhau, Hàn Mộ cảm thấy trong khoảng khắc đó thời gian như ngừng lại, liếc mắt một cái!Vui mừng khôn xiết. . . Châu Tiểu Bằng lập tức cảm giác được máu nóng đang sôi trào, cũng tìm không được một từ ngữ nào thích hợp để diễn tả tâm tình của anh lúc bây giờ.