621 Địch Mộc Ti miệng ho một tiếng, nói: “Nay đại nhân là người nắm giữ binh quyền quốc gia, nhưng luận quan chức vẫn chỉ là Xu Mật Viện Sứ, bên trên vẫn còn hai vị Xu Mật Sứ, Xu Mật Phó Sứ.
622 Đường Tam Nhi trùng mắt, hừ một tiếng: “Thăng tiến nhờ vào phụ nữ thì có thể qua được mấy ngày? Cho dù chúng ta vẫn còn muội muội thì cũng không thể dùng cách ngu ngốc như thế.
623 Tiếng đàn thánh thót vang xa, lá vàng rụng theo gió mang đến một khung cảnh tiêu điều. Liễu Đóa Nhi mặc một bộ đồ trắng ngồi dưới gốc cây, đẹp mỹ lệ tự nhiên như một đóa phù dung.
624 Quân Tống vốn dĩ không có nhiều kỵ binh như vậy, đây đều là kỵ binh của Tây Hạ. Bộ binh của nước Tống thiên hạ vô địch, viễn chinh đến tận chân thành U Châu đánh cho sáu lộ viện binh của quân Liêu không còn manh giáp, chỉ là động lực ý chí không đủ, không có cách nào tiêu diệt triệt để quân địch, mở rộng thành quả chiến thắng, không thể nắm được thế chủ động trên chiến trường.
625 Nếu cẩn thận tính toán, Triệu Nguyên Tá đã nhường vị và Tiêu thái hậu trú chân tại U Châu, tiếp sau đó quân binh nước Liêu tiến quân về phía nam càng ngày càng nhiều, bại binh nước Tống và trú quân vốn có ở biên ải tập chung lại cộng thêm viện quân hậu phương không ngừng viện trợ.
626 Da Luật Hưu Ca đại bại trong trận sơn khẩu Gia Sơn, tàn binh bại tướng hơn vạn người bị bao vây trùng điệp, họ vứt hết cờ trống chủ soái, toàn lực đột phá vòng vây phía tây mà tháo chạy về Đông Bắc, gắng sức trốn đến Bảo Châu.
627 Mấy ngày này Triệu Phổ và Lô Đa Tốn đều bề bộn trăm việc, từ việc bình ổn triều đình và các vùng huyện trấn khác, khởi phục các chức quan lại và khôi phục quyền lực thống trị, khiển phái tiền lương rồi quân nhu, điều động dân phu và cả phụ chiến tăng quân.
628 Trương Sùng Nguy một đao chém chết phò mã Tiêu Đốt Lý, thực khiến cho tam công chúa Da Luật Tú của nước Liêu trở thành quả phụ. Lý Trọng Hối tiết độ sứ Mã Bộ quân xa xa nhận thấy quân trận thất thế khó đạt dục ý, thế địch cường mạnh, thế quân lại hỗn loạn bất định, hắn cũng bất đắc dĩ, phải chịu thế bị động mà theo hướng đại quân cố gắng vừa đánh vừa chạy, không kịp mà quan tâm tới Tiêu Đốt Lý.
629 “Nay đại quân quân Tống phất cờ kéo quân trở lại, khí thế hùng hồn như chưa từng có, lại cộng thêm binh mã Tây Hạ, binh lực lại càng mạnh. Thế tử cho rằng, thái hậu và ẩu chúa trong tay chỉ dùng một tướng dũng như Da Luật Hưu Ca sao có thể đánh lại được cường địch?”.
630 “Các tướng sĩ, liêu kỵ đang ở trước mặt, tùy ý chém giết, chặt đầu tướng cướp cờ hiệu, lập đại công hiển hách!”. Lý Hoa Đình giơ cao thanh đao lên không trung, hô lên hiệu lệnh ngắn ngủi, rồi xông tới làm tiên phong hướng về phía quân Liêu.
631 Sau đó, khi Hàn Khuông Tự chết, Tiêu quân như bị chặt đứt cánh tay. Tiêu Thát Lẫm cũng bị thương, tất cả quân chủ lực hoặc bị giết hoặc bị bắt, diệt thương gần bảy phần, lúc này cũng có thể coi như là toàn thắng rồi.
632 Binh mã trong thành U Châu vẫn đủ để bảo vệ cho thành này, lương thực trong thành U Châu cũng đủ để dùng trong ba năm. Nhưng trong ngoài ngăn cách, cái cảm giác bị dày vò vì không thể nhìn thấy bóng viện quân quả thật làm cho người ta có khó thể chịu được.
633 Sự thắng bại trên chiến trường trong rất nhiều lúc thực sự có thể được quyết định bởi một nhân tố nào đó ngoài chiến trường. Dương Hạo cố tình để cho tín sứ của thượng kinh vào thành chính là vì để tăng khả năng đàm phán của mình.
634 Đại Tống vĩnh hòa năm năm. Dương Hạo đương quốc, trải qua năm năm phát triển, Kim Lăng lại khôi phục lại cảnh tượng phồn hoa thịnh vượng, hơn nữa còn giàu có hơn trước.