561 Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại. Mà dù có hậu nhân, nhưng do yếu tố tỷ lệ chết sớm của ấu nhi lớn và gia tộc thời này vẫn là thành phần cơ bản tạo nên xã hội, thế giới quan của cả xã hội đều thống nhất tức con đàn cháu đống là duy mỹ.
562 “Tương lai chiến đấu với Lũng Hữu, chỉ có thể dùng chiến thuật đánh chớp nhoáng để khống chế. Nếu không, khi chiến đấu giữ nguyên trạng thái, triều Tống phản ứng lại thì chúng ta sẽ lâm vào thế lưỡng nan.
563 Một trận giông tố trong triều đình đang dần dần nổi lên, nếu như không phải là một người thông minh như Trương Ký, nếu như hắn không gặp đội nghi trượng của Lô Đa Tốn đúng lúc trên đường từ Thiên Kim Nhất Tiếu lâu trở về thì chuyện này sẽ không xảy ra.
564 Triệu Quang Nghĩa bây giờ đã có cảm giác của thiên triều thượng quốc, sự trắc trở hắn gặp phải ở Hắc Xà lĩnh Hoành Sơn sớm đã bị hắn vứt lên chín tầng mây.
565 Lúc này một viên thị vệ đột nhiên bước vào, khom người trình mật hàm tới trước mặt Dương Hạo. Dương Hạo nhận lấy, mở ra xem, hai mắt sáng lên, lập tức trở nên thâm thúy, không biết đã đọc được tin gì.
566 Dưới tượng Phật có một thạch bàn rất bằng phẳng, lúc trước đám hoàng thất quý tộc đời Đường vẫn thường tế lễ long trọng ở đây, nhưng nay thạch bàn đó lại rộng rãi lạnh ngắt, ngay cả du khách cũng không có lấy một người.
567 Triệu Đức Phương vô cùng căng thẳng, cúi đầu xuống khẽ vâng một tiếng. “Đức Phương”. Vĩnh Khánh công chúa hai tay nắm lấy vai nó: “Ngẩng đầu lên, nhìn tỷ tỷ”.
568 Bích Túc đột nhiên xuất chưởng, đôi thiết chưởng đập nứt đá đập thẳng về phía ngực của Triệu Quang Nghĩa. Kẻ thù đang ở trước mặt, đôi tay chỉ cần đánh trúng ngực của Triệu Quang Nghĩa thì hắn có mười phần nắm chắc xuyên thẳng qua được phủ tạng hắn.
569 Đinh Ngọc Lạc liếc nhìn, nhận thấy vẻ sợ hãi hoảng loạn của hoàng hậu và Kỳ vương, trong lòng nghĩ thầm: “Đúng là hoàng thất quý trụ, nâng niu từ bé, không thể chịu đựng được sóng gió gì.
570 Đoàn người đó đi đến gần, Đinh Ngọc Lạc liền từ chỗ ẩn nấp bước ra, vội chạy đến nghênh đón. “Thì ra là người của nàng ấy, kỳ lạ thật, những lần trước dọc đường nghỉ ngơi, có trà quán, rượu tứ, lại có nông xá, dù đến bao nhiêu nơi phồn hoa đô thị, bất kể chỗ nào, nghỉ ngơi ra sao nàng ấy đều sớm có an bài, không gấp gáp bố trí người tiếp ứng, tại sao lần này lại vội vàng đến nơi sơn cốc hoang vu để đợi người đến, xem ra thật đã có biến cố”.
571 Bên bờ Hoàng Hà, một chi đội ngũ tu sửa đang dọc theo hướng đông mà đi, mục tiêu cuối cùng của bọn hắn là Biện Lương. Đây là đội ngũ tu sửa đê lớn Hoàng Hà, nhân viên chia làm ba bộ phận, một phần là quan viên nha môn hà đạo(đường sông) triều đình, sai dịch, một phần là người làm công ăn lương trị thủy, còn có một phần là lao động cường tráng do quan phủ mỗi địa phương có một khúc sông phái tới, những lao động này đi tu bổ đường sông, liền được miễn lao dịch cùng thuế ruộng, cho nên mặc dù cực khổ một chút, cũng coi như đáng giá.
572 Khi Đường Gia Tam Thiếu chỉ điểm giang sơn, trong thư phòng của Tổng Đà Bả Tử Biện Hà Bang Tiết Lương cũng là một mảnh yên tĩnh. Một hạ nhân nho nhỏ Tao Trư Nhi của Phách Châu Đinh gia ngày xưa, hôm nay đã là Tổng Đà Bả Tử của hơn bốn vạn anh hùng hào kiệt dựa vào nước sông Biện Hà kiếm ăn, áp đảo trên ba đại bang phái khác, quyền cao chức trọng, hình dáng khí chất so sánh với năm đó đã là có sự khác biệt rất lớn.
573 Vào lúc sóng gió còn lại của Đại Tống còn chưa hết, hơn nữa lại bắt đầu nổi lên phong ba lớn hơn nữa, Tây Hạ cũng là gió êm sóng lặng, một mảnh yên bình.
574 Loạn tượng dục sinh: thời buổi rối loạnChăn lớn cùng ngủ, một đêm phong lưu, sáng sớm ngày thứ hai, Dương Đại Vương lần đầu tiên không dậy lúc gà gáy để tu luyện võ công.
575 Vương Thế Vinh là phụ tá của Thác Bạt Hàn Thiền, hắn vốn là một người Hán thế cư (nhiều đời) ở Đôn Hoàng, ban đầu gia tộc buôn bán cùng con cháu Tào thị tranh lợi, bị Tào gia chèn ép tới phá sản, lưu lạc tha hương, đầu phục Thác Bạt Hàn Thiền, khi đầu Dương Hạo dẫn binh vào Hạ Châu, mới vừa ngồi lên vị trí Tiết Độ Sứ năm châu Định Nan tuần tra tìm hiểu quân doanh, huynh đệ Thác Bạt Hàn Thiền từng muốn làm việc bất lợi đối với hắn, nhưng là được Vương Thế Vinh khuyên giải, mới vừa bỏ đi ý niệm bất chính trong đầu.
576 "Đại Vương, đây là năm bản tấu chương bộ lạc Thương Thạch đưa tới, trong tấu nói bộ lạc Khắc Vũ không phụng theo chiếu dụ, tự ý rời khỏi cương vị, mở ra chiến đấu, tru diệt dân bộ lạc khác, thỉnh cầu Đại Vương nghiêm trị.
577 Phủ đệ Tô Nhĩ Mạn, nghênh đón vào trong viện chính là hai nam nhân, tay áo bào rộng, đầu đội mũ nỉ che nắng, nhìn lại một cái, chỉ thấy vẻ mặt râu quai nón, nhưng không nhìn rõ hình dạng của bọn hắn.
578 Vương phi A Cổ Lệ để hai tay sau lưng, lẻ loi mà đi dưới ánh trăng, trong lòng thỉnh thoảng nhớ lại những lời của Lý Lăng Tiêu, nàng không nghĩ tới Lý Lăng Tiêu đúng là người của Lý Kế Quân phái tới, Lý Kế Quân hôm nay đứng vững gót chân tại Tiêu Quan, đích xác có thể tùy thời chỉ huy Bắc thượng, tiến sát Hạ Châu, có điều là binh lực của hắn, có thể cùng Dương Hạo so sánh sao? A Cổ Lệ cảm thấy, Lý Kế Quân tất nhiên còn có hậu chước, hắn lại dám như thế chắc chắn, tất nhiên đã an bài nhân thủ tại trong nội bộ của Dương Hạo, lực lượng bí ẩn, mới là then chốt quyết định thắng bại.
579 Hành động này của A Cổ Lệ vượt quá ngoài ý nghĩ của thị vệ Dương Hạo, A Cổ Lệ vẫn cung kính đối với Dương Hạo, lúc ở Hưng Châu, hai người cùng diễn trò, hình như còn có loại mập mờ kia, những thiếp thân thị vệ này của Dương Hạo lại càng rõ ràng, cho nên thấy hai người nói chuyện, mà bọn thị vệ của A Cổ Lệ cũng đứng ở khá xa, cho nên bọn họ cũng tự giác đứng cách ra chút ít, trong lúc giật mình không ổn đã không còn kịp cứu viện nữa.
580 "Rồi? Theo. . . . . Lòng ta yêu dê con. . . . " Dương Hạo bị một trận tiếng ca như có như không đánh thức, đầu còn mơ mơ màng màng, nhưng ý thức dần dần tỉnh táo, tiếng ca quanh quẩn ở bên tai, bản thân ca khúc này là du dương, không bị cản trở, nếu như tay cầm roi chăn dê, trời xanh mây trắng, xua ruỗi từng đám dê bò, thích hợp nhất với khúc hát như vậy, hôm nay trong bóng đêm, người ca hát lại cố ý đem thanh âm để mềm nhẹ , nghe liền có một loại mùi vị du dương khác.