1 Hai cha con xuống xe, đứng trước căn biệt thự to lớb giữa làng
-Một năm rồi, không biết chị ấy còn giận con không??- Người con nói
-Không có đây con, chị con hiền lắm nên đừng lo vả lại con sẽ ở lại đây đến khi tốt nghiệp mà đến lúc đo tạ lỗi cũng được- Người cha vỗ vai nói
Hai cha com xãh vali vào nhà
********
Giới thiệu đôi chút về nhân vật (Lưu ý tên của Việt Nam)
-Loan: một cô gái vốn dĩ rất vui tính nhưng kể từ khi mẹ mất, cô trầm tính hẳn.
2 Hai người cố cửa động nhưng hình như không thể. Ngược lại cơ thể họ ngày càng lún xuống
-Là. . . là đầm lầy sao??
Trong tay Bảo vẫn còn vịn Loan
-Vẫn ngoan cố ư!!? Thả Loan ra ngươi sẽ được lên bờ.
3 Bảo mới về đến nhà đã nghe mùi thức ăn bay khắp nơi. Anh vội vào bếp xem thử thì thấy ba mình đang hì hục
-Ba con hôm nay nấu ăn à
-Chớ giờ mày nghĩ xem ba mày không nấu thì ai nấu đây??
Người ba dọn ra hết lên bàn
-Ahi, ba con giỏi quá, hơn cả mẹ.
4 Loan đứng dậy
-Nguy rồi mọi người
Tất cả bọn họ quay lại hướng về Loan
-What!!?? Có chuyện gì?- Một người trong lớp nói
Loan
nhíu mày đi lên bảng viết những kí hiệu trong giấy ra.
5 Sáng sớm thức dậy trên chiếc giường của mình, Loan uể oãi bước vào làm vệ sinh cá nhân rồi chuản bị đi học. Mới mở cửa cô đã thấy Bảo đang ưu tư trước phòng mình nhìn ra phía vườn hoa
-Bảo
Cô cất tiếng gọi, anh không quay lại.
6 Reng. . . điện thoại Loan reo lên khi cô đã gần chìm vào giấc ngủ. Nhìn vào dãy số khiến cô giật mình
-Ôi trễ rồi!! Mình nghe đây Thương
-Mình đang ở trước nhà cậu đây, cậu đang ở đâu vậy??
-Mình xuống ngay, xin lỗi cậu
Loan nhanh chóng xuống dưới nhà với Thương
-Cậu đợi mình lâu không??
-Không mình cũng mới tới thôi- Thương cười thân thiện
Hai ngươi bắt xe cùng nhau đến cơ sở cảnh sát.
7 Nhớ lại lúc đó, cô đang nói chuyện vui vẻ với mẹ mình trên xe. Cô mới được 15 tuổi. Cười nói với nhau, thòi khắc đó có lẽ cô không bao giờ quên được. Két!!!! Một chiếc xe đi ngược chiều xong thẳng tới, mẹ cô hốt hoảng ôm cô vào lòng đẩy cửa xe nhảy ra ngoài.
8 Từ trong bóng tối, Loan vơ lấy sợi dây thừng làm thành thòng lọng bắt lấy Bảo kéo vào phía cô
-Bảo!! Bảo!!
Anh mở mắt tỉnh dậy. Hình bóng Loan dần hiện rõ trước mặt.
9 Một làn sương phủ lên mắt họ rồi dần tan biếng. Lúc đó hai người mới nhận ra mình đang ở trong một không gian khác. Hình ảnh máy nghiền hiện ra trước mắt.
10 Bảo xuất hiện ở đó cùng Loan. Thấy cô anh vội ôm lấy cô thật chặc
-Mình cứ tưởng đã mất cậu
Thấy Bảo sợ hãi như vậy, Loan đưa tay choàng qua lưng ôm lấy anh như muốn xoa dịu nỗi lòng trong anh mà anh đang phải chịu đựng
Hai người quay lại định tìm lối thóat của căn phòng tiếp thì một cảnh tượng kinh hoàn ập vào mắt.
11 Rõ ràng hai người bơi hướng xuống sâu dưới hồ. . . nhưng. . . hình như họ đang boi lên trên mặt. . . Không để tâm họ tiếp tục xuôi theo dòng nước
Bảo nắm tay Loan đưa ánh mắt chắc nịch.
12 Hai người cố cửa động nhưng hình như không thể. Ngược lại cơ thể họ ngày càng lún xuống
-Là. . . là đầm lầy sao??
Trong tay Bảo vẫn còn vịn Loan
-Vẫn ngoan cố ư!!? Thả Loan ra ngươi sẽ được lên bờ.
13 Khi họ thức dậy, Loan chợt nhận ra rằng mình đang nằm trên giường, xung quanh bao phủ bởi một màu trắng. Kì lạ, chân đã hết đau. Nhìn qua bên cạnh, Bảo đang nằm đó ngủ ngon lành
- Cái gì vậy!?
Anh liền nhìu mày mở mắt nhìn ánh đèn phía trước rồi ngồi bật dậy.
14 - Chuột nhắt à tìm thấy rồi
Cả người Loan rung rung quay ra ngoài nhìn vào khuôn mặt đầy máu kia, quả tim trong lồng ngực như muốn nhảy ra ngoài. Người trước mặt đây không phải là hiệu phó của cô trước kia nữa mà là một con quái vật.
15 Loan gặp ngay Bảo đứng bên ngoài cổng trường. Anh đang nhìn cô tươi cười dịu dàng. Nụ cười trong ánh nắng ban mai như soi sáng con đường tăm tối mà lúc nãy Loan gặp phải.
16 Giấc mơ ấy cứ lặp đi lặp lại nhiều lần khiến Loan trở nên trầm cảm. Cô ăn một chút cháo cho vào miệng. Gì Vân buồn rầu nhìn cô mà xót. Nhưng Loan lại gạt bỏ sự quan tâm đó, cô hất tay gì Vân ra khỏi đầu mình
- Bà không có tư cách để chạm vào người tôi
Cha Loan đang ở bên ngoài nhìn vào chỉ nhẹ thở dài, ông hối hận vì năm ấy không cứu được mẹ Loan.
17 Rột roạt!!
Tiếng bước chân lặng lẽ giẫm nát từng tất lá khô của đôi chân mang đôi giày puma hiệu nổi tiếng. Loan cầm bản dồ trên tay nhưng không biết nguồn gốc nó từ đâu và.
18 Về đến nhà Vy như người mất hồn ngồi xuống ghế sofa với những câu hỏi vô căn cứ trong đầu. Trong hủ tro cốt đó. . . toàn cát chứ không phải tro. Chẳng nhẽ chị ta còn sống, vậy Loan đã nhìn thấy nó chưa.
19 Vy đang nhăm nhi tách trà cùng với xấp tài liệu trên bàn. Bố Loan, Mai Thanh Hùnh cùng với Loan là hai kẻ rất đáng gờm. Họ đã chung tay phá rất nhiều vụ án hóc búa.
20 Loan cấp tốc chạy đi đến bệnh viện cùng anh mình. Ba cô bị bắn, từ khi nào ông đã trở thành mục tiêu của các tên tội phạm. Và bây giờ chính là tiểu bang mà bọn họ đang điều tra.