1 Trước cổng trường THHP_ Đại học Kyung Hee_Tại thủ đô Seoul-Hàn Quốc (Ngôi trường nổi tiếng tại quốc gia Nam Á và Cả Châu Á)- Machine_EXO_Chàng trai với thân hình chuẩn của một siêu mẫu, gương mặt đẹp mang đậm nét Á Đông đang nhẩm lời bài hát.
2 Trụ sở KB Entertaiment_Seoul_Hàn Quốc: Trong phòng họp- Chào mừng các bạn, những tài năng âm nhạc tham gia buổi thử giọng hôm nay_Người đại điện, chủ tịch tập đoàn KB, Ông Park Dong Huyn phát biểu- Trong số những người ngồi đây, sẽ có số ít người được chọn là thực tập sinh của KB, các bạn sẽ trở thành những ngôi sao mới của làn sóng âm nhạc nhạc Hàn Quốc vì vậy hãy thể hiện hết sức khả năng bản thân_Ông Park nhìn tất cả và nói- Sau đây là thứ tự của các thí sinh tham gia Audtion1: Choi DongHuyn2: Jo Jin Ho3: Lee Min Woo.
3 4 Năm sau:- Oppa Ji Hoon_Tiếng hét chói tai của một fan nữ kéo theo đó là hàng loạt tiếng gào thét, tiếng bước chân rầm rầm của đội quân fangrup hùng hậu- Kim Ji Hoon, Saranghe- Ji Hoon.
4 8h20_Ji Hoon tới khách sạn SS tham gia buổi họp báo, Scandal tình cảm với nữ quản lí xinh đẹp làm các fan điêu đứng. Lối vào sảnh khách sạn bị vây kín toàn một màu trắng bởi các fan.
5 ĐOÁN XEM NHÂN VẬT NỮ CHÍNH LÀ AI NHÉ!!!MONG CÁC BẠN ỦNG HỘ TRUYỆN VÀ GÓP Ý THÊMThủ đô Seoul về đêm được thắp sáng với đủ thứ màu sắc. Thời tiết xe lạnh của mùa thu kéo theo những cơn gió nhẹ.
6 Mở cửa phòng ra giúp anh_Junho- Vâng_Hanna mở chốt cửa- À mà em gọi điện cho hai bác chưa?_Junho tỏ ra quan tâm- Em gọi từ tối rồi ạ_Giọng Hanna khá buồn, đã lâu lắm rồi nhỏ không được về nhà bởi thời gian nghỉ không cho phép- Cố lên, em sẽ được gặp bố mẹ sớm thôi_Junho cố gắng an ủi- Cảm ơn anh, em đang cố đến bở hơi tai đây- Anh không làm phiền nữa, nghỉ sớm đi nhé_Junho xoa đầu nhỏ-------------------------- Ăn xong rồi thì lên nghỉ đi để mẹ dọn cho_Bà Lee nói vọng vào từ phòng khách- Vâng, con biết rồi_Dahye- Con lên phòng đây, bố mẹ ngủ sau ạ_Dahye từ bếp đi ra- Ừ, bảo Hanna có đói thì gọi mẹ để mẹ hâm lại thức ăn cho- Chắc con bé nhớ nhà nên mới thế_Ông Lee nhìn Dahye- Con cũng nghĩ thế ạ-“Xin chào các bạn, tôi là Kim Ji Hoon, rất vui vì hôm nay được tham gia chương trình này”_Giọng nói phát ra từ TV khiến nhỏ ngờ ngợ: “Cô không sao chứ?”- Không lẽ người đó, giọng nói cả dáng người nữa.
7 Studio tập đoàn G. N- Chuẩn bị nhanh lên, diễn viên sắp tới rồi_Đạo diễn hình liên tục hò hét:- Ánh sáng, ghế đâu rồi, các cô cậu làm ăn thế này thì bao giờ chụp được ảnh- Sao mà đông thế này_Hanna theo Dahye và Junho vào studio- Hai em đứng đây thôi để anh vào trong, buổi chụp sắp bắt đầu rồi_Junho cầm máy ảnh cố chen vào- Vâng- Biết thế này em đã không đi_Hanna than thở- Chị cũng có muốn đi đâu, nhưng mà.
8 Rời G. N cả hai nhanh chóng trở về nhà thu dọn đồ đạc tới công ty luyện tập buổi cuối cùng trước khi ghi hình lần đầu tiên trong chương trình The Winner- Hai cậu đến sớm thế_Dahye mở cửa phòng tập- Tớ biết ngay mà, lần nào cậu và Hanna cũng tới sau_Sora ngồi chồm chỗm trên ghế- Hai chị gái yêu dấu, những một ngày trôi qua mà em.
9 - Anh Min-Gyu------------------------- Em uống cái này đi_Min-Gyu cầm lon coca đưa cho nhỏ, cả hai đứng trên tầng thượng, ở đây gần như có thể bao quát toàn thành phố- Em cảm ơn_Đôi mắt thấm đượm nỗi buồn của nhỏ khiến người con trai nao lòng- Anh sẵn sàng rồi, em có thể trút mọi thứ lên anh_Min-Gyu nhìn nhỏ- Em đã nghĩ là bọn em làm rất tốt, sẽ đánh bại được họ nhưng rồi mọi chuyện lại ra thế này_Những giọt nước mắt muốn trào ra nhưng nhỏ vẫn đang cố để kìm nén, nhỏ không muốn khóc trước mặt ai, bất cứ ai- Anh cũng từng rơi vào trạng thái như em bây giờ, cảm giác lúc ấy còn khó chịu hơn nhiều.
10 - Lời đầu tiên tôi xin được gửi lời chào đến tất cả mọi người, chúng tôi là Starlight. Hiện tại tôi đang cảm thấy rất hồi hộp và một chút buồn nữa, bởi ca khúc Starlight trong album đầu tay không đạt được thành công.
11 Ánh mặt trời mang đến sự ấm áp tràn ngập khắp mọi nơi, một ngày mới lại đến, cuộc sống của con người cứ thế tuần hoàn- Hanna, cháu chuẩn bị xong chưa?_Mẹ Dahye cất giọng- Cháu xong rồi ạ_Hanna mang theo một chiếc ba lô đi xuống- Vào ăn sáng đi, bác gọi Junho từ nãy chắc nó sắp xuống rồi_Bà Lee dọn sẵn đồ ăn trên bàn- Cháu làm phiền mọi người quá_Hanna- Con bé này, cháu coi hai bác là gì chứ?- Hanna, hay là chị về cùng em_Dahye từ ngoài vào- Thôi, chị ở nhà nghỉ đi mới lại tối em cũng phải về Seoul luôn mà_Hanna nhìn nhỏ- Em mua gì cho bố mẹ chưa?_Dahye quan sát một lượt- Cũng không có gì nhiều, em chuẩn bị trước rồi_Hanna cười nhẹ- Phải rồi, cháu cầm cái này gửi cho bố mẹ giúp bác_Bà Lee cầm một hộp sâm đưa cho nhỏ- Bác giữ lại dùng đi ạ, bố mẹ cháu cũng có nhiều rồi_Hanna từ chối- Cháu mà không nhận nghĩa là không coi bác ra gì_Bà Lee- Đừng có cứng đầu nữa, cho vào ba lô nhanh_Dahye cốc đầu nhỏ- Nhưng.
12 -“Kính Koong. . . . . . . . . . . . . . . . Kính Koong”_Hanna xuất hiện trước ngôi nhà rất đặc biệt-. . . . . . . . . . . . . . _Người phụ nữ trong nhà chạy ra, không giấu được sự bất ngờ- Hanna_Bà Oh vui mừng nhìn cô con gái, đôi mắt ngạc nhiên---------------------- Mình ơi, xuống xem ai này_Mẹ Hanna vừa bước vào cửa- Ai mà nghe giọng em vui thế_Ông Oh trên tay vẫn cầm tờ báo- Bố_Hanna nũng nịu, mặt trẻ con hết mức, chạy đến ôm lấy bố:- Con nhớ bố chết mất!- Con gái cưng của bố_Ông Oh ôm nhỏ vào lòng, xoa đầu như khi Hanna vẫn còn bé:- Về nhà sao không nói để bố cho xe lên đón- Con muốn bố mẹ bất ngờ mà_Nhỏ không chịu rời khỏi bố- Có mệt lắm không, con gầy đi nhiều đấy_Bố nhỏ nhìn âu iếm- Tại con nhớ nhà quá_Nhỏ cười- Hai bố con lại đây đi, sáng mẹ mua nho ngon lắm_Bà Oh bưng từ trong bếp ra một đĩa nho to- Tuyệt cú mèo_Hanna ngồi phịch xuống ghế sofa cạnh mẹ- Từ từ thôi_Bà Oh cười hiền hậu: - Con gái con đứa không ý tứ gì cả- Con được nghỉ mấy hôm mà lại về nhà_Ông Oh- Một thôi ạ, tối con phải lên Seoul rồi_Hanna vẫn miệt mài ngồi ăn- Chắc hai ông bà già này phải chuyển về sống ở Seoul để gặp con nhiều hơn thôi_Bà Oh vuốt mái tóc mượt óng của cô con gái- Hay là thế ạ, con cũng muốn vậy lắm_Hanna gục đầu vào người mẹ- Như thế sao được, còn công việc ở đây thì ai lo cho_Bố nhỏ- Thế thì con sẽ không hát hò gì nữa mà chuyển về sống với bố mẹ luôn_Miệng nhỏ lẩm rẩm- Con mà bỏ được thì bố mẹ đã được nhờ_Ông Oh cười- Con chỉ sợ đến lúc đấy thì bố lại đuổi con ra khỏi nhà thôi_Hanna- Con định về đây để làm nũng với bố mẹ thế thôi à?_Bà Oh- Chưa gì mà mẹ đã muốn tống con đi rồi, lát nữa con sang cô nhi viện chơi với bọn trẻ.
13 “Giá như có thời gian để quan sát kĩ hơn”_Đó là suy nghĩ trong đầu hắn- Cứu. . . . . . . . cứu_Hanna vẫn tiếp tục hô sặc sụa, tay văng tứ tung làm nước bắn theo mọi hướng- Im lặng đi, cô muốn tất cả nhìn thấy cảnh tượng đáng xấu hổ này sao?_JiHoon ở phía sau bịt miệng nhỏ lại- Ưm.
14 - Anh về sớm thế_Bà Lee đang ngồi ở phòng khách cùng Dahye và Junho ở phòng khách- Ừ, anh hơi đau đầu_Ông Lee mệt mỏi- Bố không chịu nghỉ ngơi gì cả_Dahye chạy lại sách cặp cho bố- Hanna về rồi à, sáng bố đi sớm quá nên không gặp con bé- Vâng_Junho- Thôi, anh lên phòng nằm nghỉ đi để em đi lấy dầu_Bà Lee quay sang nhìn Dahye- Đưa cặp đây mẹ cất cho- Bố cũng lớn tuổi rồi, sao anh chưa chịu về công ty làm việc_Dahye- Em biết anh không thích còn gì_Junho nheo mày- Nhưng đằng nào sau này chả do anh tiếp quản- Anh nhường cho em đấy- Em không giám, lúc đấy có người lại bảo tranh giành, chiếm đoạt tài sản_Dahye xỏ xiên- Ai mà dại thế, phải biết ơn mới đúng chứ_Junho cười- Vâng, riêng cái chuyện lúc sáng bỏ qua cơ hội đưa Hanna về nhà đã biết anh “chẳng dại” rồi_Nhỏ chê khéo ông anh- Có phải anh không muốn đâu_Junho:- Chắc Hanna không thích thế- Chứ không phải tại anh không biết cách ăn nói hả- Anh mày cũng khổ tâm lắm chứ- Mấy năm rồi chứ có ít ỏi đâu, Hanna mà không thích anh cũng chẳng phải bàn cãi gì- Ơ con nhỏ này, mày trù anh đấy à_Junho sẵn cái gối trên tay nhém luôn vào Dahye- Hai đứa nói nhỏ thôi cho bố còn nghỉ_Bà Lee từ tầng trên xuống- Bố sao rồi mẹ_Junho- Ông ấy bị tụt huyết áp do làm việc quá sức_Trên khuân mặt bà có chút lo lắng---------------------------------------Rời cô nhi viện, Ji Hoon lái xe ngược trở lại, đoạn đường đi khá gần, hai bên trồng toàn cây xanh- Rẽ lối nào?_Đến chân dốc, Ji Hoon quay sang hỏi- Đi thẳng_Hanna chỉ tayTrước mắt hắn là hình ảnh căn biệt thự trên cao, nhìn xa cũng cảm nhận được vẻ tráng lệ của nó.