1 London, năm 2006…Tương phản với màu trắng xóa của tuyết là màu đỏ của máu tươi. Từng giọt máu chảy dọc theo lưỡi dao găm nhỏ xuống nền tuyết dày dưới đất.
2 “Cậu bỏ đi vì sự sợ hãi, cô ở lại với những nỗi đau. Cậu biết mình sai, nhưng cậu vẫn đi mà không một lần ngoảnh lại. ”2 năm sau:Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đã hai năm trời, hai đứa trẻ bị giam trong ngục tối.
3 Trời nhá nhem tối, hai đứa trẻ đã ngủ thiếp đi bao lâu, chúng cũng không rõ. Chỉ đến khi gã đàn ông mang thức ăn xuống hầm, chúng mới tỉnh dậy. Hay nói đúng hơn, chỉ có mình Red là thức dậy, còn Black vẫn nằm mê man.
4 4 năm sau:Một ngày mới tại thành phố London hoa lệ lại bắt đầu. Hôm nay thời tiết rất dễ chịu, nắng không quá gắt mà vô cùng nhẹ nhàng, ấm áp. Mọi chuyển động trên đường phố cũng trở nên vội vàng, hối hả hơn.
5 Bây giờ, trời đã lờ mờ sáng. Bình minh đã ló rạng nơi chân trời tăm tối. Bình minh cứ ngày ngày đến trên thành phố London hoa lệ, thế nhưng, từ trước tới nay, chưa có một bình minh nào dành cho cậu.
6 2 năm sau:Anh Quốc chìm trong mùa đông lạnh lẽo. Vào giờ này, tất cả mọi người đã ở hết trong nhà với chăn ấm và lò sưởi. Trong cái thời tiết khắc nghiệt này, sẽ chẳng có ai muốn ra ngoài vào ban đêm, lúc hơn một giờ sáng, nếu như không có việc đột xuất thật sự cần thiết.
7 Và dù năm tháng qua đi, kí ức về cậu đáng lẽ phải dần mờ đi nhưng lại càng hiện lên rõ mồn một, cũng như tình cảm của cô không hề bị rêu phong theo dấu vết của thời gian.
8 Tiếng chuông hết giờ vừa điểm, học sinh trong lớp đã ùa cả ra ngoài. Ai cũng muốn mau chóng xuống căn-tin để giải quyết cơn đói hành hạ từ sáng tới giờ.
9 “Thứ dính trên giày tôi là của cô?”Đứng trước mặt Sunny lúc này là một chàng trai cao khoảng mét tám, vóc người hơi gầy nhưng cân đối càng tôn lên chiều cao đặc biệt của cậu.
10 Vẻ đẹp của ngôi trường cùng việc nó đã từng là dinh thự của nữ hoàng khiến nơi đây ngoài những cái tên như học viện hoàng gia, học viện Victoria còn được người Anh gọi theo tên cũ khi nó vẫn còn là dinh cơ của nữ hoàng, tên gọi đó cũng rất kêu: dinh thự ánh sáng.
11 Red bước ra khỏi phòng tắm với khuôn mặt đượm vẻ mệt mỏi. Mái tóc đỏ rực của cô lúc này ướt sũng, nước vẫn còn chảy tong tỏng xuống sàn. Đôi mắt đen láy chợt lóe lên một tia ngạc nhiên khi cô nhìn thấy chàng trai ngồi trên chiếc ghế salon giữa phòng khách.
12 Sunny bỗng nở nụ cười. Cô tiến về phía cửa lớp, mắt vẫn kín đáo liếc vị chủ nhân dòng tộc Shadow đang tiến về phía mình. Cậu ta muốn đi về lớp, thì cần phải đi qua chỗ cô.
13 “Mười hai. ”Cô đột nhiên nói một câu tưởng như vô nghĩa. Ngước mắt nhìn Lorde, cô khẽ nở nụ cười. Mau từ khóe miệng cô chảy ra, hai bên má đầy những vết xước do móng tay Lorde cào vào.
14 “Nếu đó thực là điều em muốn, tôi sẽ nắm tay em, dẫn vào con đường bóng tối, giam cầm em trong sự đau đớn tột cùng. ”“Ê. Mau lên, nghe nói nam tước Sailor Dawson đến xin lỗi Levine Curtis đó.
15 Chiếc máy định vị trong túi Sunny rung nhẹ, cô lôi ra, nhìn chằm chằm vào màn hình đang có một chấm đỏ nhấp nháy và những đường màu neon ngang dọc. Nhìn theo đường neon trên màn hình, thẳng rồi rẽ trái, rồi rẽ phải, cuối cùng là dẫn đến chấm màu đỏ kia.
16 Sunny lập tức tư duy lại lời nói của Vic, bắt đầu phân tích. Cậu ta nói sẽ đợi cô ở nhà, nếu cô nhớ không nhầm, dinh thự nhà Shadow nằm ở ngoại ô London, từ trung tâm London đến đây chỉ mất có 15 phút đi ô tô.
17 Phía xa xa, vị bá tước thong thả uống trà, làn khói mỏng nhẹ nhàng vờn quanh khuôn mặt, che mờ đi nụ cười mơ hồ nơi khóe miệng. Tất cả gia nhân trong phòng, cùng quản gia Edward đều trợn mắt ngạc nhiên.
18 Kẻ sở hữu đôi mắt đồng màu với viên đá, sẽ là hậu duệ của Chúa trời. Kẻ đó, sẽ là người đưa gia tộc Shadow lên đến đỉnh cao quyền lực. Viên đá “The lost victory”.
19 Hai người họ, một bá tước cao quý, luôn được bảo vệ tới tận răng. Một là siêu trộm khét tiếng với những thủ đoạn, mánh lới phi thường. Khi đối đầu với nhau, vốn dĩ đã không cân sức.
20 Sự dịu dàng của ác ma. ——Có những thứ tưởng chừng đã chôn sâu, giờ đây, lại hiện hình trong một ánh mắt. Cậu ấy không quên, sẽ không bao giờ quên, chỉ là cậu ấy cố tình chối bỏ.