1 Trời lất phất mưa, trong phòng trọ cũ kỉ, có 1 cô gái đang nằm nghe tiếng mưa, vu vơ hát theo lời của 1 bài hát, đó là 1 cô gái vốn dĩ rất trong sáng và yêu đời.
2 Trong lớp học, nhỏ Pi quay qua nói với nó:- Rin biết gì chưa, trường mình có anh siêu đẹp trai, giàu có vừa từ nước ngoài về, học ngành NH, trên mình 1 khoá.
3 Ngồi trong căn nhà thân quen, em trai ngồi cạnh cô cười cười nói nói, khoe thành tích học tập thì được khen cưới tít mắt. Sau bữa cơm trưa, ba mẹ bảo em cô sang nhà hàng xóm chơi, gọi cô vào trong nhà.
4 Cô theo ba mẹ ruột lên xe, chạy về thành phố. Bầu trời trong xanh, nắng ấm chen qua kẽ lá bay bay, nhiều chuyện xảy ra làm lòng cô trống rỗng, không còn nghĩ tới chuyện gì nữa.
5 Vào nhà, cô đi thẳng vào phòng, đóng cửa lại. Nằm trên giường bắt đầu lo lắng, tự hỏi tại sao lại không gọi được cho anh. Cô tiếp tục bấm gọi, vẫn không có ai trả lời.
6 Hắn quay lại nhìn cô với nụ cười nhếch mép, hừ lại cái nụ cười đáng ghét đó. Hắn nhìn cô nói:- Có chuyện gì?- Tôi. . anh có thể cho tôi đi nhờ đến nhà bạn tôi được không?- Cô ấp úng nhờ vả- Được thôi, nhưng đáp lại cô phải làm cho tôi một việc? - Hắn lạnh lùng nhìn cô rồi nói-Rõ ràng khi nãy là anh mời tôi, sao bây giờ lại có điều kiện chứ.
7 Cô bước chân về nhà, mẹ cô nhìn cô ngơ ngác không khỏi lộ vẻ lo lắng, chạy tới vỗ về cô:- My, con đi đâu về vậy, mẹ rất lo cho con. Sao hai mắt con đỏ hoe thế này, nói ta biết ai ức hiếp con.
8 Buổi tối, trên bàn cơm ba cô thông báo sẽ mở tiệc mừng cô trở về, mời một số đối tác làm ăn để thông báo về việc ông có thêm 1 cô con gái thất lạc. Mẹ cô tỏ vè hào hứng:- Nhân dịp này ta mời lão Trần, nói về việc hôn nhân của Thiên Kim.
9 Cô cứ thế mà chạy vụt, vừa sợ hắn chạy theo vừa tức giận. Khi chạy một đoạn xa thì thấy đôi bàn chân đau nhức. Nhỉn xuống thì thấy thì ra cô đang đi chân trần, đôi giày khi còn trên xe đã bị tuột ra lúc cô trốn thì làm sao mà có thời gian mang lại giày.
10 Tại Trịnh gia, sự mất tích của nhị tiểu thư thật sự không khiến nhiều người để tâm vì mọi người ở buổi tiệc này có những mục đich khác nhau. Người đến thì mong muốn có thiện cảm từ chủ gia để tìm được các hợp đồng làm ăn.
11 Sáng hôm sau, cô tỉnh giấc thì thấy mình đang nằm trong một căn phòng xa lạ, chợt nhớ tới những chuyện đã xảy ra đêm qua. Cô giật mình kiểm tra quần áo, thấy quần áo còn nguyên vẹn.
12 Cô bấm chuông một lúc, bác người làm trong nhà ra mở cửa, ngạc nhiên khi thấy bộ dạng của cô, đôi chân sưng đỏ liền chạy tới đỡ cô hốt hoảng. - Nhị tiểu thư, cô có sao không?- Cháu không sao.
13 Ken nhìn thấy cô bị hai tên đàn ông lạ mặt kéo đi, nhìn thậy bộ dạng hở hang đó liền suy nghĩ đó không phải là cô gái mình quen biết. Anh vẫn không đứng dậy mà tiếp tục uống rượu, anh nhìn vế phía náo nhiệt, phát hiện một cô gái giống như cô, đang lắc lư theo điệu nhạc một các chuyên nghiếp.
14 Đôi khi, tình yêu giống như một ngọn nến. Khi mới thắp lên tình yêu, ngọn nến cháy cuồng nhiệt là vậy. Khi tình yêu đã tan hết, ngọn nến tắt đi nhung hơi ấm vẫn còn.
15 Buổi sáng, từng ánh nắng lấp lánh chíu qua rèm cửa soi vào giường, cô nằm trong chăn lười biếng ngồi dậy. - Ôi mẹ ơi, gần 7h rồi, mình còn phải đi học?Cô chạy như bay vào làm vscn, vội vàng chạy xuống nhà.
16 Hôm qua mình phải đi làm đến 10h tối mới về tới nhà, viết xong 1 chap là nằm ngủ lun. * cảnh báo dưới 16t nhe, đáng lí ra là dưới 18t. Nhưng t. g thấy xã hội giờ phát triển quá rồi =))Pi chạy theo sau Ken, khi ra đến cổng thì nhìn thấy Rin đã lên một chiếc xe hơi trước trường, cảm thấy thật lo lắng cho Rin.
17 Từ khi Rin chui vào xe của Minh Triết rồi nhận điện thoại của Pi thì mới biết mình từ hang hùm mà chui vào hang cọp. Cảm giác hối hận đang xen kẽ trong lòng, thà cứ thế mà đối mặt với Ken còn hơn ngồi với cái tên nguy hiểm này.
18 Về đến nhà, mẹ cô bất ngờ hơn ai hết vì buổi sáng vừa gọi cho cô thì chiều cô đã về thăm vợ chồng bà. Bà ôm cô vào lòng thì thấy Minh Trí từ trên xe đi xuống, con gái của bà từ khi nào lại quen một người đàn ông phong độ lại rất đẹp trai như thế này.
19 Khi Rin tỉnh giấc thì xe đã về đến Trịnh gia từ bao giờ. Cô mở mắt nhỉn Minh Trí thì anh vẫn đang làm việc trên laptop. Trên người cô đang được- Đã đến nhà rồi sao, vì sao không gọi tôi tỉnh lại? - Cô vẫn còn mơ màng hỏi- Tôi thấy cô đang ngủ rất say nên không gọi? - Mắt anh vẫn nhìn vào laptop.
20 Buổi sáng hôm sau, Rin ngủ đậy liền xuống nhà thấy mẹ cô đang ngồi trên sô pha xem tin tức, vẻ mặt buồn bã và đầy lo lắng. Cô đi đến bên bà. - Mẹ không khoẻ sao ạ?- Không, mẹ khoẻ.