1 Chap 1 : Xuyên Không ( T/g : Trước khi vào truyện Bắp mong mọi người đọc phần giới thiệu để hiểu rõ tình tiết truyện trước nha )-Ui đau đầu quá – cô vừa kêu vừa mở mắt.
2 Chap 2 : Bắt Buộc* 2 năm sau 8 giờ tối :*Tại nhà cô :-Ôi cái đầu của tôi – ba cô -Chú cứ nghỉ ngơi đi , để mọi người đi tìm con Nhi về cho – bà Tư-Tôi cứ tưởng 2 năm trước nó mất trí nhớ thì hay lắm chứ.
3 -THẰNG CHÓ KIA- Cô hét- ** CÔ LÀ AI HẢ - người lạ- Tôi là ai thì a không cần biết - Vậy go away - F*ck- Cô … cô- Sao cháu- Cô … cô được lắm … Chắc thấy tôi đẹp trai quá nên muốn làm quen chứ gì.
4 -Hôm nay là ngày xui xẻo nhát của mình. Mình đã đi từ nãy đến giờ rồi sao vẫn không thấy đích nhỉ. ChẾT mất thôi ,aaaaaaaaa – cô. Đang làu bàu thì cô tự dưng thấy có một người đang đi trước cô.
5 -Hihi tao đùa thôi mà. Sao mà phản ứng nhanh như chớp vậy. À không nhanh như ánh sáng mới đúng ( TvT) - cô-Thôi tao về , đéo thèm đi với mày nữa. Chỉ tổ tốn calo thôi – nó-Tự nhiên như con điên.
6 Chap 8: Bắt Gặp Nghe câu nói của hắn làm anh tức lộn ruột. Tại ai mà anh ra nông nỗi này cơ chứ. Đường đường là đại thiếu gia nhà họ Hoàng mà phải sợ một đứa con gái nhà nghèo, đã vậy còn kém tuổi mình nữa chứ ( Bắp : Nếu anh mà biết chị nhà ta là người cổ đại thì anh phải gọi là bề trên đấy haha.
7 Tên chương này dài quá -. ---------------------------------------------------- -Sao mày phải hét toáng lên thế , thoát khỏi cô giám thị rồi hẵng kêu ca- cô chẳng để nó giải thích liền kéo nó thục mạng vô phòng mình rồi mới hỏi.
8 Bắp : Hôm nay mình phải viết đi viết lại 2 lần vì đang viết tự dưng cúp điện TvT---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Reng! Reng! Reng Tiếng chuông làm cho con ma trong người cô biến mất , lớp học bây giờ chẳng khác gì một bãi chiếng trường hết.
9 -Sau một hồi hí hoáy cuối cùng anh cũng viết xong được bản hiệp ước hòa bình :"Đây, cô xem bản này được chưa?" - Cô lướt qua một lượt rồi nhận xét :"Anh viết như thế này thì thiệt tôi chết".
10 Sáng hôm sau nó và cô lại súng sính cùng nhau tới lớp. Hôm nay tới lớp cô rất vui nha nên cả lớp cũng được thơm lấy. Chả là hôm qua hả giận được trên bức tranh nên cô vui lắm , vui đến chết luôn ( tội nó chưa chết TvT).
11 Khi cô bị ngất , tim anh cũng bị đau nhói lắm. Anh đưa hai đôi tay rắn chắc của mình ra bế cô về kí túc xá. Hơi thở mèm mại mà yếu ớt của cô phả vào vai anh làm tim anh cứ đập mãi.
12 Cô đang ngủ thì ngửi thấy mùi cháo thơm đâu đó gần mình. Hai đôi mắt dần dần mở ra , vì khóc nhiều quá nên mắt cô đã quầng và đỏ. "Cô tỉnh rồi à. Tôi có mua ít cháo , cô ăn không" - anh xách túi cháo lại gần chỗ cô nhỏ nhẹ.
13 Anh đang rất bực mình vì tìm cô từ nãy đến giờ mà không thấy hóa ra lại đang trò chuyện cùng thằng bạn thân nhất của anh càng làng anh thêm một cục tức.
14 Lại một ngày mới đến, cô như thường ngày vẫn dậy muộn đến lớp muộn nhưng do sự cố hôm qua nên cả đêm không ngủ được tí nào cứ xoay qua xoay lại trên giường thành ra sáng khi nào cũng không rõ và đang dạo tới trường rất đúng giờ.
15 *Tại lớp học: Nó đang rất ngạc nhiên khi thấy cô được tôn vinh làm công chúa của trường mà chả có chút vui sướng gì mà bù lại chỉ có tức thêm thôi. "Mày làm sao thế? Được làm công chúa không thích à?".
16 "Phịch". " Này thì Hoàng Khánh Nam nài"- cô phi một mũi tên vô mũi anh. "Phịch". "Này thì. . . . này thì. . . . "- cô cứ thế mà phi hết đống phi tiêu lên bức tranh không tội lỗi đến khi tiếng chuông điện thoại reo lên bài hát quen thuộc cô mới dừng.
17 Sao tự dưng cô lại nhớ đến thế giới trước kia của mình đến vậy. Có lẽ là vì người con trai đó mà cô mới vậy. Chả là cô có một người ca ca luôn yêu thương cô từ hồi bé xíu, cho đến khi cô 12 tuổi thì ca lại bị thích khách giết hại.
18 Trong giờ học cô chẳng để ý lên trên bảng mà chỉ nghĩ đến anh và nhỏ. Cô cứ như người mất hồn mãi đến khi tiếng trống nghỉ giải lao vang lên bao giờ cũng không hay.
19 Cô cứ đi được một bước lại lùi lại một bước…Và cứ thế đến khi cô dẵm chân phải cành cây thì giật bắn mình lên kêu lớn:” Mẹ ơiiii!!! NHỆN !!!”. Mặt cô căng ra khóc ra nước mắt, từ từ ngó xuống phía dưới.
20 "Rầmm" - tiếng đạp cửa vang lên trong phòng kí túc xá 125. "Mẹ nó, Nhi cả ngày hôm nay mày đi đâu mà không đi học hả. Có biết là tao lo ày lắm không?"- nó lo cho cô từ sáng đến giờ rồi , nghe tin cô mới về cái là nó không cần biết gì nữa cấp tốc chạy đến phòng cô luôn.