41 Anh ngước lên nhìn khu công viên này thì hàng loạt kí ức hiện lên rõ mồn một. Anh nhớ là. . . . Qua khỏi căn nhà ma, người anh không ngừng run rẩy nhưng vẫn phải cố gắng ra oai để không bị mất đi hình tượng.
42 Dòng người qua đường cứ thế đi lại tấp nập, chiếc xe anh ngồi len lỏi mãi mới tới được công ti. Đặt chân ra khỏi chiếc xe, anh cảm thấy hồi hộp lạ thường.
43 Bắp: Không nghĩ tên chương nữa , mệt óc quá rồi @@---------------------------------------------------------------- Bước từng bước chân xuống bậc, cứ thế dần dần xuống sâu hầm.
44 Truyện cuối cùng cũng có bìa mới rồi, bìa mới rồi thì ủng hộ Bắp nha ------------------------------------------------------------------------------------------------ Lại một ngày mới đến, tương lai đang rộng mở , thời gian cứ thế trôi đi từng ngày, từng giờ, từng giây không đợi một ai hết.
45 Ba người bạn thân có thể nói là bạn từ kiếp trước của nhau giờ đã kết nghĩa thành chị em. Chị cả đang vui mừng đến khôn xiết, cứ tưởng hôm nay tiếp tục hứng chịu vận đen đủi cơ mà lại thành ngày vui đến thế.
46 Anh đã đứng cạnh cô cả ngày trời rồi mà vẫn không vơi đi được một chút buồn nào. Tâm trạng càng lúc càng thậm tệ, anh đoán chắc chắn có cái gì đó mà con người anh tự dưng lại bộc phát nỗi nhớ cô da diết.
47 Lời mở đầu : Bắp chúc mọi người năm mới vui vẻ, hạnh phúc a !**************************************** Quyển nhật kí bảy năm ròng rã viết không bỏ sót một sự kiện nào đang tung tóe trên bàn.
48 "Bác sĩ, cô ấy không sao chứ ạ"- nó đang xem cuốn nhật kí thì bị tiếng của cô y tá gọi mà ngẩng đầu lên. "Không sao hết, cô có thể vào chăm sóc bệnh nhân rồi" Nghe được câu nói ngàn vàng ấy nó như vừa trộm được vàng.
49 "Anh Nam, anh đến ngay bệnh viện trung ương phòng 301 đi, có điều bất ngờ dành cho anh đó, hihi" Anh ở đầu dây bên kia nhíu mày, số điện thoại của nó anh lưu trong máy là để làm cảnh thôi không ngờ hôm nay tự dưng lại động tới.
50 *Lời mở đầu: Phần I đã kết thúc với một kết thúc lãng xèn xẹt và chắc ai ai cũng nghĩ thế. Nhưng mà giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ thôi các bợn ạ. Phần II mới là kết cục thật của truyện nha mn :v--------------------------------------------- Cô đang nằm trên giường vừa ngủ vừa cười một cách điên dại.
51 "Xin chào mọi người. Tôi là Lê Thúy Hoa, là phó giám đốc mới của công ti"- Thúy Hoa giới thiệu về mình ngắn gọn rồi chìa tay ra bắt với từng nhân viên phòng làm việc của cô.
52
Cô nhấc máy lên nghe.
-Tao Hồng đây. Mày bảo trốn ra trường chơi mà không định đi hả. Tao đợi mày chỗ hẹn 30’ rồi đấy
-A tao quên mất. Suýt nữa thì khỏi nghe mày nói luôn
-Này , đừng bảo với tao là mày đang ngủ đó nha
-Ơ , sao mày biết … A không tao đang ….
53 Ngồi trên xe cô không ngừng lo lắng, lo lắng vì không biết Thúy Hoa có bỏ qua cho cô và anh không? Nó ngồi cạnh cô chỉ biết nhìn cô mà thông cảm, thật sự việc này rất khó vì nó đã nói chuyện với Thúy Hoa một lần và cũng chả ăn thua gì.
54 - Mày đạp phải cái gì của anh Nam thế - Hồng
-Cô đang định nói cái chuyện đó thì nhìn thấy khuôn mặt căng thẳng tựa như tượng đá của anh đang nhìn mình với cái ý nghĩ cầu xin đừng nói.
55 Thúy Hoa rời đi rồi, cô cầu xin cũng không thay đổi được việc gì cả. . . cô tuyệt vọng thật rồi. . . Gía như, lúc đó cô không dễ dàng như thế, giờ đâu ra nông nỗi này, phải tất cả do cô mà ra, cô là người mang lại xui xẻo cho người khác, phá hoại người khác.
56 Phần 2. Chương 1: Giấc Mơ Vụt Biến
Phần 2 đã chính thức có rồi nha, phần 1 như vậy chắc mọi người nản lắm. . .
--------------------------------------------
Cô đang nằm trên giường vừa ngủ vừa cười một cách điên dại.
57 Anh nhếch mép cười khinh bỉ:” Tôi làm gì ư? Tôi không biết”
Thúy Hoa nhìn anh :” Dù anh có làm gì đi chăng nữa, chỉ mấy ngày nữa thôi anh cũng phải lấy tôi”.
58 "Xin chào mọi người. Tôi là Lê Thúy Hoa, là phó giám đốc mới của công ti"- Thúy Hoa giới thiệu về mình ngắn gọn rồi chìa tay ra bắt với từng nhân viên phòng làm việc của cô.
59 Hôm nay là ngày quan trọng của anh mà anh cảm thấy nó thật sự tẻ nhạt, cái cảm giác ghét bỏ ngày càng lấn chiếm trong con người anh. Đứng trên bậc cao, anh nhìn Thúy Hoa mà dâng lên nỗi kinh thường.
60 Ngày thứ hai đi làm của cô tiểu thư nhà giàu bắt đầu. Thúy Hoa diện một bộ váy xòe mà không phải đồ công sở đến chiếc xe.
Thúy Hoa được ba mẹ nuông chiều từ nhỏ nên không biết làm gì cả.