1
Một đêm yên tĩnh, gió nồm nam thổi lướt nhanh trên khu phố đêm yên tĩnh.
Đó là vùng ngoại ô hẻo lánh, màn đêm tĩnh mịch chỉ hắt lên vài ánh đèn đường yếu ớt.
2 - Cái gì?
Tiếng la thất thanh góc cantin làm mọi người chú mục vào đó.
Ai cũng nhận ra tên oắt con mới lớp 11 mà đầu gấu chẳng coi ai ra gì nhưng chẳng ai đánh lại được vì cậu nhóc có mạng lưới đàn em khá rộng ở Start này.
3
Tiếng chuông điện thoại rung rinh gây ù cả mặt gối làm Diệp Chi không thể ngủ tiếp.
Cô ngồi dậy gãi tung mái đầu bù xù nghe máy.
4 Mới sáng sớm tệ nhất trên đời là nghĩ ngay đến thứ mình ghét, hệ quả là cả ngày sẽ vô cùng phiền toái và Diệp Chi chính là đang ở trong tình trạng đó.
5 Cốc! Cốc!
- Dậy chưa?
- Rồi! Nhưng không đi.
Anh mở cửa bước vào, cô bé nhỏ nhắn lọt thỏm trong lòng con gấu lớn trưng ra vẻ mặt bất mãn.
6
- Đại tỷ! Là mẹ bảo đệ mang bữa trưa tới cho tỷ.
Diệp Chi nhìn lướt qua nhưng không thèm đả động.
Mẹ cậu nhóc là đầu bếp nấu ăn lại hiểu cô hay bị dạ dày nên thi thoảng bảo con trai mang tới cho cô.
7
Tia sáng ấm áp báo hiệu khi bình minh thức giấc lẽ ra phải là những thanh âm vô cùng dịu nhẹ thế nhưng. . . .
Rầm!
Âm thanh chói tai thêm nữa nền nhà lạnh ngắt làm ai kia tỉnh dậy.
8 - Diệp Chi, cháu mới tới à?
Người phụ nữ mỉm cười đưa tay chào đón cô gái nhỏ.
- Trông cháu gầy đi rồi, chồng không chăm sao?
- Cô chỉ đùa, cháu ngại.
9
Sân bay !
Diệp Chi đôi lúc tự buông thả bản thân, chẳng cần giữ ý. Chính là lúc này đây, cô đứng trước cửa sân bay mắt dòm ngó vào trong chờ đợi chuyến bay từ Anh sắp tiếp đất.
10 Diệp Chi đang ngủ, cô mơ màng thấy mình đang ở một cánh đồng thật lớn có rất nhiều chong chóng. Đang mải chạy theo đám chong chóng biết bay thì có cái gì đó đè lên người cô và ngã xuống rồi bật tỉnh.
11 Sáng !
Thanh âm trong trẻo nơi những con sóng vỗ̀ trên nền cát trắng, gió reo rì rào lướt nhanh trên con sóng bạc đầu đang cuộn trào.
12 Mùi hoa cỏ dại buổi sớm ngai ngái, thiếu nữ nép thân mình ngồi một đầu ghế đá, hai tay xoa xoa vai tìm chút hơi ấm. Bất thình lình một chiếc áo khoác rộng choàng qua vai cô, chưa kịp ngẩng lên tìm chủ nhân của nó thì bóng người cao lớn đã tùy ý ngồi xuống bên cạnh cô.
13 Kịch bản của anh cứ để anh tự biên tự diễn, nữ chính đã bỏ mặc mà rời đi mất rồi
*
- Cái gì ? Ly hôn? Woa, Diệp Chi ghen thật à?
Mai Nhi nhảy bổ tới cạnh anh hai mắt sáng rực tỏ vẻ hóng chuyện, biểu cảm của cô nàng thật làm người khác khó đỡ.
14 - Diệp Nhi đâu ?
Hải Khánh đã dồn con mồi tới tận chân tường, giọng nói lạnh tanh không khỏi khiến đối phương chịu nhường một bậc.
15 Chợt nhận ra tất cả chỉ là một sự sắp đặt vô tình. Không quen, không biết bỗng chốc nối tơ hồng rồi phút chót vỡ lẽ cái ngu dại bồng bột.
16 [chap viết vội ^~^]
Bên những dãy sách cao ngất ngưởng, cô gái sở hữu thân hình khá mảnh mai lần tay trên gáy sách tìm kiếm gì đó dường như chưa hợp ý.
17 ***
Ngoài hành lang bệnh viện, cô gái nhỏ run rẩy chắp hai tay lại. Khuôn mặt tái mét trượt dần theo bức tường phía sau. Mùi thuốc ete gần như làm đầu óc cô tê dại lại chỉ biết gục đầu vào hai tay nức nở, những ám ảnh quá khứ bỗng chốc ùa về trong tâm trí nhưng cô lại không tài nào thoát khổ chỗ này bởi sau cánh cửa trắng kia.
18 [Viết chap này thật sự rất tốn chất xám a~ ]
***
Diệp Chi lờ mờ tỉnh giấc, thân xác cứ phải nói là giã rời. Cô loáng thoáng thấy màu nắng nhạt vương trên ô cửa kính đoán biết đã chiều tà, trong lòng càng thêm bực bội cô đã ngồi dựa cửa gần như cả buổi vậy mà cái tên khốn chưa thấy ra.
19 Dạ Hương, loài hoa đêm đêm lặng thầm nở dưới ánh trăng. Từng cánh hoa trắng muốt ẩn nhẫn trong màn đêm tĩnh lặng, sương lạnh thẫm ướt đầu mỗi nhánh hoa.
20 - Má ơi, gấu kìa. . .
Giọng Ân Ân thét lên khản đặc, đồng thời cô nàng nhút nhát túm chặt lấy lưng áo người kiểm lâm. Diệp Chi bên cạnh cũng sợ tới nỗi mặt trắng bệch, run rẩy không dám nhúc nhích còn người kiểm lâm bị Ân Ân làm cho rối trí hoảng loạn giữ vai Ân Ân kêu la bình tĩnh mà chú ấy còn hoảng hơn cả hai người.