1 Trên một ngọn núi
Trời mưa tầm tã trút xuống khu rừng rộng lớn, hoang vu
Trên ngọn núi xuất hiện một đôi nam nữ, người con gái với khuôn mặt đầm đìa nước mắt, cứ đâm đầu chạy về phía trước, còn chàng trai phía sau thì cố gắng đuổi theo, cực lực gọi tên người con gái kia.
2 Từ ngày hôm đó cô không ăn, cũng không uống, cô cứ nhốt mình trong phòng. Cứ mỗi đêm hình bóng của anh luôn xuất hiện trước mặt cô và rồi cô lại khóc.
3 Tiểu Huân bước ra khỏi lớp, bước đi dọc hành lang, đôi chân cô chợt dừng lại ở lớp 9a6. ''Tại sao mình lại đi tới đây??'' cô suy nghĩ rồi ngạc nhiên khi mình lại đi tới lớp của Vĩnh Quân.
4 - Baaaa. . . Meẹee!!!!! _ Tiểu Huân vội chạy lại bên ba mẹ cô. Đôi bàn tay run rẩy của cô cố gắng ôm mẹ mình vào lòng.
Mẹ cô dường như nghe thấy tiếng con gái mình gọi nên bà cố gắng mở mắt ra nhìn Tiểu Huân.
5 Một căn nhà luôn tràn ngập những tiếng cười đùa của một gia đình, khiến người khác cảm thấy ganh tị bởi sự hạnh phúc của nó, thì giờ đây những tiếng cười đùa không còn xuất hiện mà được thay bằng những giọt nước mắt.
6 Tang lễ của ba mẹ Tiểu Huân đã qua, cô bước vào nhà với tâm trạng rối bời. Khuôn mặt hốc hác. Một căn nhà luôn chứa đầy những tiếng cười, bầu không khí ấm cúng của một gia đình giờ đây sao quá lạnh lẽo im lặng đến vậy.
7 Trên đường phố xuất hiện một cô gái có thân hình nhỏ nhắn mái tóc màu đen xõa ngang lưng. Cô gái tạo cho người khác cảm giác khi nhìn thấy cô đều có thể cảm nhận được sự cô độc bên trong.
8 Bầu trời trong xanh kèm với không khí se se lạnh của những cơn mưa bất chợt khiến bầu không khí cảm thấy dễ chịu và trong lành. Trên phố một thân hình nhỏ bé chạy từ cửa hàng này sang cửa hàng khác để xin việc với thời tiết lành lạnh.
9 Sau khi Tiểu Huân rời đi thì cô mới biết trời đã gần tối. Cô cứ đi lang thang từ góc phố này đến góc phố nọ
- Tối nay ngủ ở đâu đây?? Chết tiệt lo kiếm anh ta chi giờ phải đi lang thang thế này! - Cô vừa đi vừa lẩm bẩm khiến mọi người xung quanh đều ngoái lại nhìn
Đang đi thì Tiểu Huân nghe thấy một giọng nói của một đứa bé.
10 Một lúc sau
Chiếc xe chở cô rẽ vào một con đường nhỏ. Men theo con đường là những hàng cây hoa giấy nở rộ rất đẹp. Tiểu Huân như bị cuốn hút bởi vẻ đẹp nơi này
- Rất đẹp đúng không? - Bảo Bảo hỏi cô
Cô không nói gì chỉ khẽ gật đầu thay cho câu trả lời
- Một lát nữa thì em mới sốc bởi vẻ đẹp thật sự của nó còn nơi này chỉ là con đường để đi vào thôi - Anh chậm rãi giải thích cô
- Thật sao?? - Tiểu Huân hỏi lại với vẻ ngạc nhiên
- Một lát em sẽ biết - Bảo Bảo khẽ mỉm cười
Chiếc xe chạy khỏi con đường nhỏ rồi lại chạy vào một con đường khá rộng.
11 King koong. . . . . . king koong. . . . . king koong
Tiểu Huân vừa bước ra khỏi phòng tắm thì nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên từ dưới nhà.
- Ai lại tới đây vậy ta?? - Cô vội chạy xuống nhà mở cửa
Khi cô mở cửa thì thấy một đám người mặc áo đen.
12 Sáng hôm sau
Cốc. . . . cốc. . . . . cốc. . .
Bảo Bảo đứng bên ngoài gõ cửa cả hơn chục lần mà cánh cửa vẫn im lìm
- Tiểu Huân em dậy chưa vậy?? Mở cửa ra đi! - Bảo Bảo đứng phía ngoài vừa gọi vừa gõ cửa muốn gãy cả tay
Cạch.
13 Sáng. . . . .
Cốc. . cốc. . cốc
- Tiểu. . . - Bảo Bảo vừa định cất tiếng gọi thì một âm thanh phát ra
Cạch. . . . .
- Em dậy rồi sao. Sớm hơn hôm qua nhỉ! - Bảo Bảo đưa tay lên xem đồng hồ nói
- Tại sao anh lại ở đây?? - Tiểu Huân nhíu mày hỏi
- Hôm qua anh không nói cho em biết là anh sẽ là người huấn luyện cho em sao?
- Anh là người sẽ huấn luyện cho tôi?
- Đúng vậy! - Anh gật đầu khẳng định
- Tôi có thể tin anh không? - Tiểu Huân hỏi
- Nè! Đừng làm anh đau lòng chứ - Anh giả vờ dỗi - Được rồi, từ giờ trở đi anh sẽ là người huấn luyện của em nên những lời anh nói em phải tuân theo không được cãi lại - Anh nghiêm chỉnh nói
- Những lời anh nói em phải tuân theo và không được cãi lại!? - Tiểu Huân lặp lại câu nói của anh, ánh mắt sắc lạnh nhìn anh
- À không! Ý anh là.
14 Hai năm sau. . .
Tại một khu vườn được trồng rất nhiều hoa hồng tím có một đôi nam nữ đang rượt đuổi nhau, tiếng cười đùa cùng với tiếng bước chân vang vọng khắp cả khu vườn.
15 Rồi cũng tới ngày đó, ngày mà cô ra mắt với tất cả mọi người trong tổ chức. Phải đối mặt với những bậc trưởng bối, đối mặt với những ánh mắt hứng thú và vẻ mặt căm thù, ghen ghét của những người không ưa cô.
16 - Khoan đã - Một giọng nói vang lên
Từ cánh cửa xuất hiện hai cô gái có khuôn mặt thiên thần. Một người thì sở hữu một khuôn mặt xinh đẹp với mái tóc màu đỏ hung dài ngang vai nhìn cô vài phần ngỗ ngược, còn một người thì sở hữu một khuôn mặt baby với mái tóc màu hồng.
17 Tiếng súng vang lên, cả sân đấu đều im lặng. Ai cũng hồi hộp chờ xem kết quả. Một người vào sân kiểm chứng, khi người đó bước ra trên tay cầm hai quả táo còn một quả vẫn còn nằm trên cây.
18 Bầu trời trong xanh với những đám mây gợn sóng, tiếng chim hót líu lo, bầu không khí trong lành mang chút se se lạnh vào buổi sáng làm cho con người ta cảm thấy dễ chịu và sảng khoái.
19 **Trước cửa Trung tâm thương mại
- Đống đồ này chúng ta phải làm sao đây? _ Nại Nại nhìn Bội Bội, Tiểu Huân rồi chỉ tay vào những giỏ xách
- Ai bảo mày mua cho nhiều vào rồi giờ than! _ Bội Bội nói
- Này! Mày dám nói là không có đồ của mày mua đi!
- Nhìn đi.
20 **Sáng hôm sau
7: 00 am
Tại nhà ăn
Ngoài vườn, tiếng lá xào xạc, từng cơn gió thổi vào nhà ăn tạo nên một bầu không khí hết sức ảm đạm. Nơi đây có một cô gái khuôn mặt vô hồn, không biểu lộ một cảm xúc đang từ tốn ăn sáng.