1 Chuyện bắt đầu vào một ngày đẹp nắng, khi Hứa Tĩnh Giai đang đi men theo con đường trong đại học Gia Thiển đến kí túc xá, thì Hứa Tĩnh Giai bắt gặp một đám sinh viên nam ở đằng trước khoảng bảy tám người đang đi lại về phía đằng cô.
2 Dương Linh thở dài một cái đầy mệt mỏi, Đường Phân đi kế bên cau mày nhìn sang cô nàng, gõ nhẹ vào gáy cô nàng một cái sau đó cau có mở miệng.
"Đều tại cái miệng nhỏ của ngươi, rõ ràng cả bốn đứa cùng đi trễ đã đành, lại còn cương cổ lên cãi, Vương sát thủ đã có ý tha, mà con người trời đánh như ngươi uống rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, hại cả ba chúng ta đều theo ngươi phải chép phạt, ngươi nói xem bạn trai Vy Vy biết cô ấy bị phạt ngay ngày nhập học trọng đại như thế, thể nào cũng mắng cô ấy một trận, còn có Tĩnh Giai ngoan hiền như vậy, đây cũng là lần đầu phạm lỗi đấy, vả lại có tôi cũng chẳng biết ăn nói sao với bố ngươi nữa.
3 Hứa Tĩnh Giai về phòng trước, cô chuẩn bị để lên lớp, đến lúc cô chuẩn bị rời phòng, mới thấy những con người kia về lại, trên tay còn cầm theo túi ni lông đựng bánh kẹo.
4 "A Phân! Chúng ta đi đâu vậy?" Hứa Tĩnh Giai nhìn Đường Phân kéo tay cô đi một mạch khỏi kí túc xá, cô còn chưa làm bài tập a!
"Đi khỏi con người có ý định phá đi sự trong sạch của cậu, đến phía trước tớ mua cho cậu nước ép trái cây!" Đường Phân vừa đi vừa nói không quay đầu lại nhìn cô, mắt thấy phía trước có máy bán nước tự động, cô nàng chỉ tay đến nói với Hứa Tĩnh Giai sau đó kéo mạnh tay Hứa Tĩnh Giai chạy lại.
5 Cô chợt nghĩ, cô theo ngành kinh doanh, cũng chính là vì không thể đi theo con đường chính trị như ba của cô, đối với đại thần Từ Trạch, còn trẻ tuổi như thế đã tiếp quản một công ty lớn như Từ Hoằng như vậy, cô không biết sau này tốt nghiệp mình sẽ làm gì đây? Có lẽ chỉ là một nhân viên văn phòng, cũng có lẽ là trợ lí hoặc là thư kí cho một giám đốc nào đó.
6 "Nữ thần trong veo cùng đại thần Từ Trạch đang ở bên nhau. "
Hứa Tĩnh Giai trợn mắt nhìn tiêu đề đang ở đầu bảng tin nóng của diễn đàn trường kia.
Thật sự có chút tiêu hoá không nổi!!
Ở dưới chính là phần nội dung bài viết, nguyên văn là "Chiều nay tại thư viện trường đại học Gia Thiển, tôi bắt gặp đại thần Từ Trạch đến thư viện, vốn tưởng vô tình được gặp anh, không nghĩ anh chính là đến gặp cô gái đó.
7 Tình hình hiện tại ở phòng kí túc xá đại học Gia Thiển phòng 208, đang trở nên rất khó hiểu. Ba con người Đường Phân, Dương Linh và Tống Vy đang chụm đầu vào cửa phòng vệ sinh, nghe ngóng điều gì đó.
8 Hứa Tĩnh Giai nhận lấy tiền dư, định bỏ chạy, thì ánh mắt đại thần lúc này chuyển hướng trên người cô, anh dường như có vẻ bất ngờ khi thấy cô ở đây, tay cầm điện thoại đang nói cũng bị ngừng trệ vài giây khi thấy Hứa Tĩnh Giai.
9 Tình hình là. . . . . . . . . khuôn mặt của Hứa Tĩnh Giai đỏ đến độ sắp rỉ ra máu rồi!!! Cô năm lần bảy lượt chạy trốn đại thần, ấy vậy mà đại thần cứ xuất hiện trước mặt cô.
10 Hứa Tĩnh Giai nhìn đồng hồ, cũng đã sắp đến giờ hẹn. Cô xách lấy túi vải có đựng chiếc áo khoác bước ra khỏi phòng. Khi đóng cánh cửa, Hứa Tĩnh Giai còn vui vẻ tạm biệt ba người còn lại ở trong phòng.
11 Bạn trai của Tống Vy ăn mặc rất lịch lãm, rất giống với người ở trên thương trường. Nhưng khuôn mặt của anh ta thì hoàn toàn ngược lại, trông anh ta có phần hơi trẻ con với cái tính cách hoạt ngôn và vui vẻ.
12 Giang Lục tiếp nhận chìa khoá xe của Từ Trạch trong tay, anh ta ngạc nhiên xoay người nhìn bóng lưng đang đi xa dần của Từ Trạch. Không phải anh ta đang mơ chứ? Xe của Từ Trạch chưa có ai được chạy, mà cũng không có ai dám mở lời mượn xe chạy, ấy vậy mà lại giao chìa khoá cho anh ta.
13 Tiếng tút tút vang lên đều đặn từ đầu dây bên kia vẫn chưa có người trả lời, mỗi tiếng vang lên là tim của Hứa Tĩnh Giai lại như nhảy dựng lên một cái, Hứa Tĩnh Giai đang cảm thấy hồi hộp, cô rụt rè rất muốn chạy trốn, nhưng khi vừa quay đầu lại đã thấy ba người nào đó nhìn chằm chằm cô với ánh mắt uy hiếp, như muốn nói với Hứa Tĩnh Giai rằng cậu-thử-ngắt-máy-xem-có-điều-gì-xảy-ra! Thế là Hứa Tĩnh Giai chỉ đành lòng nuốt nước miếng tiếp tục chờ người ở đầu dây bên kia bắt máy, nhưng cuối cùng là vẫn không có ai bắt máy cả.
14 "Bạn học Hứa!" Tiếng vang vọng giọng nam từ đằng xa, Hứa Tĩnh Giai đang cùng ba người Dương Linh, Tống Vy và Đường Phân đi ăn trưa, khi nghe thấy tiếng gọi, không chỉ Hứa Tĩnh Giai mà ba người kia cũng quay đầu lại nhìn xem ai là người đã lên tiếng.
15 Hứa Tĩnh Giai nhìn điện thoại thở dài, cô nằm dài ra bàn, chưa bao giờ Hứa Tĩnh Giai lại có cảm giác chán nản như vậy. Hôm trời mưa ấy, khiến đại thần bị ướt, Hứa Tĩnh Giai có nhắn tin xin lỗi nhưng mấy hôm nay đại thần vẫn chưa trả lời lại.
16 "Giai Giai cậu đi đâu thế?" Dương Linh nằm ở trên giường, ló đầu ra nhìn thấy Hứa Tĩnh Giai có vẻ gấp gáp muốn ra ngoài. Cô nàng Dương Linh ngáp một cái thật lớn, nước mắt tràn ra khiến cô nàng cười hề hề.
17 "Giai Giai mau xuống đây, chỉ ta dùng cái này với!" Ông nội Hứa ngồi ở ghế sô pha tại sảnh lớn, lớn tiếng gọi muốn Hứa Tĩnh Giai đang ở trên phòng xuống.
18 Sáng nay Hứa Tĩnh Giai đã dậy rất sớm, tuy được nuôi dạy như tiểu thư khuê các, nhưng về việc ngủ hay việc ăn, cả ba mẹ lẫn ông nội rất yêu chiều Hứa Tĩnh Giai, thế nên lúc trước khi còn ở nhà ngày nào không cần đi học, ông nội Hứa luôn không cho người giúp việc làm phiền đến giấc ngủ của Hứa Tĩnh Giai.
19 Từ Trạch nhẹ nhàng bế Hứa Tĩnh Giai lên, cẩn thận nhất có thể bế Hứa Tĩnh Giai ra khỏi xe mà không làm phiền đến giấc ngủ của cô. 4 tiếng lái xe về thành phố A là anh, nhưng sao trông cô có vẻ mệt mỏi đến thế nhỉ?
Từ Trạch nhìn Hứa Tĩnh Giai ngủ say, khuôn mặt tựa lên vai của Từ Trạch, anh chỉ cười nhẹ, sau đó hướng đến thang máy đi.
20 Từ Trạch lúc đến trường đã là 40 phút sau đó, anh dự định sẽ để xe ở bên ngoài, nhưng không nghĩ cổng lớn đang mở, thế nên Từ Trạch liền lái xe vào trong luôn.