1 7a. m
Ngày đầu tiên đi học ở ngôi trường mới nó đã bị muộn. Nó nghĩ thầm thôi thì đã chậm thì chậm luôn. Nó từ từ vuốt loa qua tóc không cần lược, rồi mặc áo đồng phục và quần( mặc dù trường mới bắt mặc váy).
2 Hôm nay nó đi học sớm hơn. . . Nó vẫn mặc đồng phục nam.
Nó đã đổi chiếc kính mới, nhìn vẫn ngố như mọi khi, cặp kính nobita chiếm gần nửa mặt. :)
Nó đi chầm chậm cảm nhận hương bình minh, hương của ngày mới.
3 . . . .
Yan bước về phía bàn cuối ngay sau bàn nó. Đi qua nháy mắt cho nó 1 cái. .
Nó tự nghĩ, mắt tên này bị gì à.
o. 0
Giờ ra chơi, nó ra đứng 1 mình ở lan can hóng gió, mặc kệ lớp bên trong đang quan tâm cậu Yan kì lạ nọ.
4 (Mình chỉ viết lúc rảnh nên chap lúc ngắn lúc dài, mà hình như toàn là ngắn. . . Dù sao cũng cảm ơn các bạn đã đọc bài viết khá lung tung của mình. . .
5 *****
Chủ nhật, ngày. . . tháng. . . . năm. . . .
****
-Á. . . Cậu định bôi cả lô cốt phấn son này lên mặt tớ à????
-No, no, no! Tớ chỉ make up tí tẹo cho cậu thôi.
6 . . . .
Hai người nhìn nhau hồi lâu. . . .
Rồi Moo từ từ tiến sát lại gần nó. . . .
Mắt nó chớp chớp. . . .
Moo khoác áo choàng của mình lên đôi vai mỏng manh của nó.
7 (Tác giả chưa từng viết thư, có lẽ vì thế mà bài
văn điểm cao lần này có đôi chút ngớ ngẩn. . Đại
khái các bạn cứ nghĩ hai người điểm cao này viết
rất hay đi nhé.
8 . . .
(Hôm nay sao ông trời lại đối xử với mình như vậy chứ? Đã buồn vì bài kiểm tra lại còn bị ruồng bỏ. . . Cô cũng kì lạ, trả bài không đọc điểm các bạn, bôi bác mỗi mình.
9
~~
Ít phút sau. . .
-Bing boong, bing boong, bing boong, bing boong. . . . .
-Bấm nhiều thế!? Hỏng chuông cửa nhà Jun luôn đấy!
-Jun đâu? Sao lại là cậu ra mở?
-Tôi mở thì sao?
-Thì không thích.
10 Sáng nay lực học của Yan khá thay đổi. .
Jun: -Xem ra Yan của chúng ta cũng bớt ngốc hơn rồi đấy. Ít nhất cũng làm được vài bài. .
Yan:-Tất nhiên.
11 . . . .
“Jun à, tớ thực sự biết lỗi rồi. Cho tớ đến học nhé!”
“Jun ơi, cậu ở một mình ăn uống như vậy không
ổn đâu. . . ”
. . . .
Moo về nhà vẫn cố nhắn tin cho nó.
12 . . . .
" Nếu em có rời xa anh. . .
Xin hãy để lại những viên thuốc giảm
đau trước cửa. . .
Bởi sẽ cần thật nhiều những liều thuốc để anh có thể nhận ra.
13 .
"Tôi không thể cứ mãi nhìn hai người ngày càng gần nhau như thế này được"
*****
Thứ. . . ngày. . . tháng. . . năm. . .
- 24/12 giáng sinh, cũng là sinh nhật Moo đấy cậu.
14 "Hôm nay, bước trên con đường quen tôi lại bắt gặp những cô cậu học sinh giống chúng ta ngày xưa. Hàng cây và con đường mòn vẫn thế. Chỉ có con người là đã thay đổi.
15 ****
-Hôm nay phỏng vấn thế nào cậu?
-Một chữ thôi. . .
-Sao? Chữ gì?
-Tệ!
-Hic. Tớ đã bảo cậu rồi! Tìm công việc vừa tầm vừa tiền như tớ thôi!
(Mi hiện tại đang làm nhân viên tại một công ty nhỏ.
16 Ngày làm việc thứ hai cũng chẳng khác hôm qua là bao. Sự mệt mỏi bao trùm lên người nó. Vẫn là những công việc cũ: photo tài liệu, pha cà phê, chạy việc vặt.
17 "- Được biết bây giờ anh là người thành công trong lĩnh vực toán học, với vô số giải thưởng xuất sắc về toán. Tôi không nghĩ anh lại là người lãng mạn đến vậy.
18 Nó nhẹ lấy chăn khoác lên người Yan.
Lại một lần nữa nó được ngắm Yan khi ngủ. Khuôn mặt Yan vẫn thế, cậu trông như bức tranh tinh xảo, nét mặt có đôi chút chững chạc hơn.
19 ****
-Cậu về đi, đưa tớ đến đây được rồi!
-Hi. Uhm.
Moo nhẹ hôn lên trán nó rồi lên xe ra về.
****
Đông hồ đã điểm 12h đêm. Nó nằm dài trên
chiếc giường nhỏ.
20 -Uhm. Cậu ra ngoài đi!
Yan cười nửa miệng. Nụ cười xen lẫn cái vị đắng. . .
-Tôi muốn hỏi cậu điều này, Yan à. . .
Tại sao lại đối xử như vậy với tôi.