1 Giờ ra chơi. . . Không khi nào mà nó chịu ra khỏi lớp ngoài giờ ra về, lúc nào cũng chỉ ngồi cạnh cái cửa sổ mà nhìn ra ngoài, nó mặc cảm lắm bởi nó sợ thế giới bên ngoài.
2 5 giờ sáng. . . - Vân. . . Vân. . . Vân Anh!?_Mẹ nó ngạc nhiên, 2 mắt trợn trắng. - Dạ!. . . _Nó ngọt sớt- Á Á Á Á Á Á Á Á Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!10 giờ sáng, mẹ nó cứ thì thầm với ba nó với giọng khàn cổ họng, hồi sáng hét ghê quá mà!- Con mình hôm nay bị gì vậy em!?_Ba nó thì thầm- Em không biết nữa!? Mà 5 giờ sáng, nó đã dậy học bài rồi, còn "Dạ" với em ngọt sớt nữa chứ!_Mẹ nó sợ sệt- Trời ơi!? Chắc động đất rồi tới sóng thần quá!?Ba mẹ nó run bần bật.
3 11 Giờ Đêm. . . Tút. . . Tút. . . Tút. . - Alo?_Nó hỏi- Alo?_Hắn đáp- Hôm nay tại mày mà tao cứ như một con điên!_Nó la lên the thé- Sao vậy?_Hắn tò mò vẻ khó hiểu- Sáng nay, tao lên bảng trả bài môn ngữ văn thì vấp rồi nêu ví dụ trên bảng sai chính tả mà còn sai nghĩa nữa.
4 5 giờ sáng. . . - Làm bài tập xong rồi! Onl FaceBook thôi!Nó vào tường nhà Bảo Thanh Nguyễn (Hắn). Nhìn trên dòng thời gian. . . "Tabachi đang hẹn hò với Bảo Thanh Nguyễn"- Tabachi?.
5 -Tại sao. . . đã 1 tháng rồi. . . MÀ THẰNG CHA NÀY VẪN KHÔNG BẮT MÁY MỖI KHI MÌNH GỌI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Tin nhắn cũng không trả lời luôn là sao!!!!!!!!!!!_Nó tức tối hậm hực- Bà làm gì mà ghê vậy Vân Anh!_Yến thắc mắc- Tại thằng đó mà bà mất ăn mất ngủ mấy bữa nay rồi đó!- Yến.
6 Có lẽ cuộc sống của nó đã trở lại những ngày tháng bình thường như trước. Vừa đi xe đạp với con Khánh An. . . - Sao bữa nay mày như người mất hồn vậy Vân Anh!?_Khánh An lo sợ- Đâu có đâu! À mà Khánh An! Bà cho tui mượn Nick Jen Ngô của bà trên FaceBook được không?Sau 1 hồi tranh luận vật vã, cuối cùng thì con Khánh An cũng cho nó mượn.
7 - Bực thật!_Yến tức tối- Gặp ai nó cũng thích rồi cua luôn là sao!- HAHAHAHAHA!!!!!!!!! Tui suy nghĩ rồi, tui sẽ quên được cái thằng ôn dịch đó cho bà coi!_Nước mắt càng chảy thì nó lại càng cố cười tươi hơn nữa, cười đến nheo cả mắt.
8 Vào lớp, nó rụt rè vào chỗ ngồi. Tụi học sinh trong lớp ngỡ ngàng nhìn nó chăm chú. "Nhìn mình giống sinh vật lạ lắm sao!?"_Nó sợ sệt- A! Yến! Hảo!_Nó vẫy tay gọi- Mừng quá! Tụi mình được học chung lớp với nhau rồi!_Hảo mừng rỡ- Ê! Thằng Sơn kìa Vân Anh!_Yến chỉ tay về phía cậu ta- HẢ!?_Nó hoảng sợ- Con Khánh An cũng học cùng lớp với tụi mình kìa!_Hảo the thé- HẢ!?_Nó lo lắngReng.
9 Nụ cười đầu tiên mà hắn đã ghi lại từ nó hòa lẫn với những giọt nước mắt đan xen với những cảm xúc lẫn lộn. Bây giờ hắn dường như đang ở một thế giới trong suốt và từ cái hình ảnh phản chiếu của hắn ở thế giới đó trong đôi mắt nâu dưới màng nước mắt của nó.
10 Nó nhìn ra phía cửa sổ mọi lúc, kể cả giờ ra chơi nào cũng vậy. Nhìn lên bầu trời xanh ngát, những áng mây hồng vào đầu buổi chiều như những bức màng che khuất ánh hoàng hôn lấp ló như tâm trạng của con người ta, những suy nghĩ, lo âu.
11 Giờ ra về. . . Nó vào lớp cùng với hắn, 2 đứa cúp học mà!- Từ nay trở đi, tao mà thấy mày còn đụng tới 1 điếu thuốc nào nữa thì đừng trách!_Nó cảnh cáo hắn- Nếu thèm thì sao?- Thì lấy kẹo ra ngậm!- Mày phải đút kẹo cho tao như lúc nãy thì tao mới chịu ngậm!_Hắn con nít- Vậy là lúc nào tao cũng phải canh chừng mày hả!?_Nó mệt mỏi- Ý mày là sao? Đó là một vinh dự lớn đó!- Hứ!_Nó bĩu môiĐến trước cửa lớp.
12 Mới đây đã gần đến đầu năm rồi. . . - Các em sẽ phải chuẩn bị cho ngày cắm trại qua đêm tại trường vào ngày tết. Không bắt buộc phải đi.
13 - Hahaha! Không sao đâu! Chuẩn bị bày đồ ăn ra đi. Lát nữa còn phải dựng lều trại nữa! _Nó cười ngây ngô- Không sao cái gì! Cái con quỷ đó coi thường người ta vừa thôi chứ!Chiều.
14 Ánh trăng bạc bị che khuất bởi làn khí mỏng mờ, những ngôi sao sáng lấp lánh như những viên kim cương trong suốt mờ ảo. Đàn đom đóm nhấp nháy như một bức màng li ti những hạt bụi kim tuyến óng ánh dày đặc che lấp những khoảng trống trong màn đêm đen tối.
15 Hắn khẽ tựa vào vai nó, bờ vai nhỏ nhắn nhưng lại cứng cáp, vững trãi. Mái tóc hắn khiến một bên phía gò má của nó nhột nhột, mùi hương dầu gội hòa lẫn với hương thơm bạc hà nam tính.
16 Trạm xe buýt6 giờ sáng. . . - ĂN CƯỚP! Bớ người ta! ĂN CƯỚP!_Hảo la lên toán loạnThằng họ "Dâm" tên "Đãng" đang chọc ghẹo con Khánh An hoảng hồn chạy mất dép- Đừng tưởng mày cứu tao rồi tao có thể dễ dàng tha thứ ày!_Nhỏ gằng giọng- HaHa.
17 NGOẠI TRUYỆNLời Nhắn:* Yến à, bà là người tui luôn cảm thấy ganh tỵ. Bà hoàn toàn là một con người khác biệt, trái ngược với tui, bà thích bóng tối, có lần bà đã nói rằng "Đôi khi khóc trong bóng tối cũng vui lắm đó!".