1561 Sau khi nói vài câu khiêm tốn với Vương Tử Quân, Lưu Thành Lâm cắn răng khẽ nói: - Trưởng phòng Vương, vài ngày sau tôi có thể sẽ phải chào tạm biệt anh.
1562 Tần Dũng Khải là phó giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, hắn cũng xem như là một lão cán bộ. Khi Triệu Hòa Duyệt tiến làm giám đốc công ty, Tần Dũng Khải là người căn bản luôn chơi trò cao tay.
1563 Phó chủ nhiệm văn phòng mời Tần Dũng Khải vào trong phòng xép, lúc này điện thoại bên ngoài phòng làm việc liên tục vang lên. - À, công ty đang nghiên cứu chuyện này, trước tết sẽ cho ngài câu trả lời thuyết phục.
1564 - Chuyện gì thế? Điện thoại vừa nối thông thì bên trong truyền đến giọng nói trầm thấp của Thẩm Tiềm Thiết. Phòng tổng hợp số ba không thông qua hắn mà trực tiếp gọi điện thoại cho chủ tịch Kim, điều này căn bản là không hợp quy củ.
1565 Thẩm Tiềm Thiết là phó thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh nhiều năm, hắn biết rõ một khi chủ tịch tỉnh nổi giận thì hậu quả là khó tưởng tượng nổi.
1566 Rất nhiều nơi hai vị lãnh đạo đứng đầu đảng ủy và chính quyền căn bản có hiện tượng bất hòa, tổ chức sao lại không biết? Thật ra cũng không làm quá gắt, vì khi thượng tầng phân phối cán bộ thì cũng không có xu hướng cho hai vị lãnh đạo đảng ủy và chính quyền cùng một tuyến.
1567 Điện thoại đổ chuông hai tiếng thì có người nghe máy, chợt nghe thấy bên kia vang lên giọng điệu mất kiên nhẫn: - Alo, chào anh, anh tìm giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng sao? Thật xin lỗi, công ty đã có giám đốc mới, anh gọi lộn số rồi.
1568 Gương mặt Diêu Trung Tắc có vài phần dữ tợn, trong lòng sinh ra cảm giác bị đùa bỡn, vừa rồi Vương Tử Quân báo cáo công tác làm hắn sinh ra cảm giác vừa vui sướng vừa hụt hẫng.
1569 Tiểu Bảo Nhi nhìn chiếc xe hơi trong tay Kim Hành Thuấn, nó dùng sức lắc đầu. Kim Hành Thuấn mỉm cười, hắn tiến lên đưa chiếc xe cho Tiểu Bảo Nhi, sau đó lại nói: - Cháu trai, bác và bố cháu là đồng sự, bác mua thứ gì thì chắc chắn bố sẽ cho cháu nhận lấy.
1570 - Bí thư Diêu, Trần Viễn Lũng sẽ được điều động đến hợp tác xã dịch vụ kinh doanh, còn những thứ khác, tôi cảm thấy nên tiến từng bước một, nên là từng bước một.
1571 Trên quảng trường của công ty xe hơi Đông Hồng có một sân khấu rộng hơn nửa héc ta, ánh mặt trời chiếu lên sân khấu kèm theo đám người nhiệt tình đến tham gia ở khắp bốn phía càng làm cho hội nghị ngày hôm nay thêm long trọng rộn rã.
1572 Một chén đậu hũ, ba cái bánh nướng, hơn nữa còn có một dĩa cơm chiên, có thể nói là rất ngon. Vương Tử Quân dù là người quyền cao chức trọng ở Nam Giang, thế nhưng vì hắn không phải là lãnh đạo chủ yếu, thế cho nên tỉ lệ lên thời sự cũng không nhiều, chính vì thế người biết hắn cũng không có nhiều lắm.
1573 - Chào trưởng phòng Vương. - Chào trưởng phòng Vương. Những người chào hỏi đều là nhân vật có phụ trách trong phòng tổ chức, căn bản đều có tư cách, cũng thành thật đứng sang một bên gật đầu nở nụ cười thăm hỏi Vương Tử Quân.
1574 Công tác cán bộ chính là phần quan trọng nhất của phòng tổ chức, chẳng lẽ Vương Tử Quân không sợ mình bằng mặt không bằng lòng sao? Triệu Kỳ Tường nhìn gương mặt lạnh nhạt của Vương Tử Quân, trong lòng chợt sinh ra cảm giác minh ngộ.
1575 Bầu trời đêm yên tĩnh, Vương Tử Quân an nhàn ngồi trên xích đu trong nhà, hắn mỉm cười tủm tỉm nhìn Tiểu Bảo Nhi đâng ha hả đánh quyền. Hắn vừa cảm thấy đau lòng vừa cảm động vì Tiểu Bảo Nhi đại khái bị Mạc Tiểu Bắc làm cho ảnh hưởng, làm chuyện gì cũng cực kỳ bài bản, chưa đến vài ngày đã được Mạc Tiểu Bắc huấn luyện cho đâu vào đó.
1576 Vương Tử Quân nhìn bình luận cuối cùng mà không khỏi nhíu mày thêm chặt, những câu nói này căn bản là sắc như đao kiếm, chất vấn cả thượng cấp của Tiểu Khương, không biết quản thuộc hạ thế nào mà để xảy ra chuyện không hay thế này.
1577 Triệu Thái Sóc biết quá rõ quy tắc quan trường, Triệu Thái Thạch là em trai, hắn cảm thấy anh mình vì am hiểu quy củ quan trường nên nhiều khi có được những dự đoán rất chính xác.
1578 Vương Tử Quân căn bản có uy nghiêm của bản thân, bình thường không để lộ ra, mỗi khi nổi giận thì lại làm cho nhiều người cảm thấy cực kỳ kinh hãi. Lúc này đám thanh niên ăn chơi trác táng kia so ra thì kém rất xa một người đầy kinh nghiệm như Trần Viễn Lũng, thế nên lúc này đám người kia căn bản không dám thở mạnh, tinh thần không khỏi sinh ra vài phần sợ hãi.
1579 Nhưng ngay sau đó Triệu Thái Sóc lại nghĩ rằng Kim Hành Thuấn sẽ không tự mình đi đến, chỉ cần ột cấp dưới đến xin lỗi là được, đây rõ ràng là lựa chọn tốt nhất.
1580 Triệu Thái Thạch là người chìm nổi thương trường nhiều năm, cũng xem như khôn khéo hơn người, thế nhưng lúc này không ngờ mình ném cô gái tuyệt hảo ra lại bị anh trai mắng xối máu chó lên đầu, nếu đã như vậy thì hắn căn bản không còn ý kiến nào khác.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79